- Thiên... Thiên Minh Giới Vương, ngươi... Ngươi...
Gần Truyền Tống Trận có mấy đệ tử Thiên Vũ Môn và bảy tám võ giả đi hạ giới, bọn họ nhìn thấy Thiên Minh Tử đánh chết trưởng lão Thiên Vũ Tinh.
Lúc này bọn họ sợ hãi tới cực điểm, trong mắt bọn họ Thiên Minh Tử giống như ác ma tàn bạo, giết người không chớp mắt, thậm chí không có lý do đã hạ độc thủ.
Thiên Minh Tử nhìn mọi người chung quanh, sắc mặt lạnh lùng.
- Thật xin lỗi, các ngươi nhìn thấy chuyện không nên thấy.
Thiên Minh Tử đuổi giết Lâm Minh đang mang trọng đại, một khi tiết lộ ra ngoài thì hắn sẽ lâm vào đại phiền toái, truy cứu nguyên do còn có thể tra ra chuyện liên quan tới Thánh tộc, như vậy Thiên Minh Tử hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Loại chuyện này Thiên Minh Tử làm sao cho nó phát sinh chứ, dù là những người này không biết thân phận của Lâm Minh, hắn cũng không cho bọn họ còn sống.
- Ngươi... Ngươi!
Nghe được Thiên Minh Tử nói vậy thì sắc mặt mọi người như màu đất.
- Trốn!
Có mấy võ giả kêu lên hoảng sợ và quay người bỏ chạy!
Bọn họ đều dùng thủ đoạn cuối cùng chạy trốn khỏi chết, có người thiêu đốt tinh huyết, bất chấp giá lớn. - Muốn trách, chỉ có thể trách các ngươi vận khí không tốt.
Một sát na kia bộc phát Thiên Minh Tử khí thế, mấy trăm đạo năng lượng kiếm màu đen mang theo tốc độ không tưởng tượng nổi lao tới, hơn mười người quanh Truyền Tống Trận bị kiếm khí chém thành mảnh vụn.
Mười mấy người tử vong tại chỗ!
- Thật sự làm ta mất mặt mà, ta muốn giết Lâm Minh mà hắn tự đưa tới cửa lại không biết, còn bị hắn đoạt Hỗn Nguyên linh căn, thậm chí còn đánh vỡ hợp tác của ta và Thánh tộc.
Thiên Minh Tử thì thào tự nói, vào lúc này đã có người Thiên Vũ Tinh phát hiện dị thường.
- Phát sinh chuyện gì, có người động thủ?
Ánh mắt Thiên Minh Tử phát lạnh, hừ lạnh một tiếng, một đạo ma khí ngập trời từ trong người hắn bộc phát, trên bầu trời mây đen hội tụ, những mây đen này nặng nề và tràn ngập tà ác.
Thiên địa nguyên khí gào thét, cuồng phong từng hồi như tận thế.
- Cái gì?
- Thiên địa nguyên khí bạo động?
Võ giả Thiên Vũ Môn nhao nhao kinh hãi, chuyện này hiển nhiên quá khủng bố.
Bọn họ muốn bay ra ngoài xem xét, mà đúng lúc này một đạo không gian vô hình bao phủ, đem trọn Thiên Vũ Môn dung nạp vào trong đó.
Thế giới bị ngăn cách!
- Như thế nào...
Một võ giả vừa bay lên bầu trời thì lập tức té xuống, áp lực không cách nào hình dung bao phủ toàn thân của hắn.
- Là tuyệt thế cao thủ. Muốn tiêu diệt tông môn chúng ta?
Rất nhiều người trong lòng suy nghĩ như thế, rồi sau đó bọn họ không biết nên làm gì.
Thiên Minh Tử thi triển lĩnh vực của mình, dùng lĩnh vực giống hắc y nhân như đúc -- Vạn Cổ Ma Vực.
Lúc này lĩnh vực bao phủ ngăn cách toàn bộ.
Thiên Minh Tử cướp đoạt ý thức của những người này, nhưng hắn không có hạ sát thủ, cũng không phải hắn thiện tâm gì, mà là hắn không muốn làm chuyện này náo quá lớn, một tông phái bát phẩm đứng đầu, nếu như bị diệt môn trong nháy mắt quá náo động rồi.
- Lâm Minh, người hạ giới phi thăng, cố hương Thiên Diễn Tinh...
Trong đầu Thiên Minh Tử hiện ra tin tức của Lâm Minh, Thiên Diễn Tinh chỉ là một tinh cầu không lớn chẳng có ý nghĩa ở hạ giới, nếu như không phải Thánh tộc hạ lệnh muốn Thiên Minh Tử ám sát Lâm Minh, hắn sẽ không đi tra tư liệu của Lâm Minh, càng không đi tới hạ giới tới địa phương nhỏ như Thiên Diễn Tinh.
- Lâm Minh quay về hạ giới, tất nhiên sẽ đi Thiên Diễn Tinh, dùng tu vị của hắn thì Thiên Đạo pháp tắc cho quay về dị diện cố hương là cực hạn, không có khả năng xuyên qua không gian phong bạo đi tới vị diện khác, hắn làm sao có thể chạy khỏi bàn tay của ta?
Thiên Minh Tử nhẹ nhàng cười cười, lấy ngọc giản màu vàng ra, ngọc giản này là quyển sách lớn, ý niệm tiến vào trong đó, Thần Vực ba ngàn đại thế giới và nhiều vị diện nhỏ hiện ra trong đầu Thiên Minh Tử, chỉ cần biết tọa độ của Thiên Diễn Tinh thì dùng thực lực của Thiên Minh Tử thông qua Truyền Tống Trận sẽ đi tới Thiên Diễn Tinh không bao lâu cả.
Khóe miệng Thiên Minh Tử tươi cười dữ tợn, dùng thực lực của hắn tập trung tinh cầu của Lâm Minh, bắt được Lâm Minh như bắt rùa trong hủ.
- Ngươi quả thực là chọn mộ địa tốt, thổ địa cố hương thích hợp an táng nha...
Thiên Minh Tử giống như ác ma nỉ non, tay áo vung lên, một viên Cửu Dương ngọc bay vào trung tâm năng lượng của Truyền Tống Trận, sau một khắc hào quang lóe lên, Thiên Minh Tử biến mất trong Truyền Tống Trận.
...
Lúc này bên ngoài ức tỷ dặm cách vô số không gian vũ trụ, có một bình nguyên đỏ như máu, ở cuối bình nguyên là sơn mạch ngút ngàn.
Vùng núi này gọi là Uổng Tử Sơn, tòa núi này quá khứ có ma khí bao phủ.
Từng tiếng hung thú gào thét, một đội Phi Thiên Giao hạ xuống cuối bình nguyên cuối, những con Phi Thiên Giao này oai hùng phi phàm, trên lưng của chúng là một đám võ giả.
Những người này cầm đầu là trung niên nhân thân hình cao lớn, trừ hắn còn có đôi nam nữ anh khí bức người.
Đôi nam nữ này dáng người cao gầy, khí chất phi phàm, nam anh tuấn suất khí, nữ xinh đẹp xuất trần, bọn họ là vương tử công chúa một Thần Quốc ở Thánh Ma đại lục, có thể nói tuyệt là thiên kiêu.
- Uổng Tử Sơn, chúng ta rốt cục phải tới lịch lãm rèn luyện, lần này nhất định phải giết thống thống khoái khoái mới được.
Thanh niên anh tuấn hưng phấn nói ra, hắn nắm chặt trường kiếm trong tay, lộ ra tự tin phi thường.
Hàng năm đều có rất nhiều cao thủ tiến vào vùng núi này, nhưng mà chín thành có đi không về, ngay cả thi cốt không còn, bởi vì bọn họ chết cũng chết vô ích, cho nên phiến sơn mạch này gọi là Uổng Tử Sơn, là mộ của cao thủ. Nhưng đồng thời nó cũng là nơi ẩn chứa đại cơ duyên, rất nhiều võ giả lịch lãm rèn luyện ở đây lại có thể đột phá cảnh giới, đi xa hơn trên đường võ đạo.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, dù mạo hiểm rất lớn nhưng hàng năm đều có rất nhiều nhân vật tuyệt đỉnh đi tới Uổng Tử Sơn lịch lãm rèn luyện.
- Ca ca. Chúng ta phải cẩn thận đấy, Uổng Tử Sơn thâm bất khả trắc, phụ hoàng đã khuyên cảnh báo qua chúng ta, phải nghe Vệ tướng quân nói, tối đa xâm nhập bốn trăm dặm của Uổng Tử Sơn.
Công chúa cưỡi Phi Thiên Giao nói ra, nàng mặc nhung trang. Oai hùng nhưng không mất dịu dàng, là giai nhân khó được, nàng xuất thân, tướng mạo xuất sắc đương nhiên là được nhiều người trẻ tuổi trong Thần Quốc truy đuổi.
- Công chúa nói đúng, sâu trong Uổng Tử Sơn quá mức khủng bố, dù là bệ hạ đích thân tới cũng không dám chính thức đi đến sâu trong Uổng Tử Sơn. Nơi đó chính là Sinh Mệnh Cấm Khu, ai cũng không ngoại lệ.
Sau lưng công chúa, một trung niên thân mặc khôi giáp, dáng người khôi ngô nói ra, hắn hiển nhiên chính là Vệ tướng quân.
Vương tử trẻ tuổi hiển nhiên không muốn nghe lời khuyên, cảnh báo, hắn bĩu môi, muốn phản bác vài câu, muốn nói thực lực của chính mình đã phát triển tới mức rất cao.
Nhưng mà hắn còn chưa mở miệng thì trên bầu trời có tiếng nổ ầm ầm.
Tâm thần mọi người cả kinh, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy thiên thạch khổng lồ xé rách không khí bay thẳng xuống!
Chung quanh thiên thạch này có hỏa diễm thiêu đốt, bao vây bởi lôi đình, lôi hỏa tương giao, khí thế không cách nào tưởng tượng!
- Thiên thạch thật nhanh!
Vương tử trẻ tuổi kêu lên sợ hãi.
Mà ở bên cạnh hắn đôi mắt Vệ tướng quân nhìn qua phương xa, nhưng đột nhiên tâm thần chấn động.
- Không đúng, đây không phải là thiên thạch, ta nhìn nó thế nào cũng giống con người đấy!
Vệ tướng quân nói ra suy đoán khó tin, nhưng mà dùng thị lực vượt xa bình thường của hắn thì đó là một người.
Trong lòng mọi người cả kinh, là một người?
Đúng vào lúc này "Thiên thạch" rơi xuống đất, mà rơi điểm có ma khí um tùm, rơi vào Sinh Mệnh Cấm Khu của Uổng Tử Sơn!
- Ầm ầm!
Một khắc một vụ nổ mạnh mẽ bao phủ phương viên ngàn dặm, Uổng Tử Sơn sơn mạch bị xốc lên, mặt đất chấn động mạnh, dung nham nóng chảy ở sâu trong đất cũng trào lên, bầu trời thì giống như biển gầm, sóng xung kích khủng bốc bao phủ Uổng Tử Sơn, khí thế không thể ngăn cản.
- Không xong! Nguy hiểm!
Vệ tướng quân tâm thần kinh hãi, vội vàng căng kết giới năng lượng, bảo vệ tất cả mọi người.
Sóng xung kích không chút khách khí quét qua kết giới năng lượng của Vệ tướng quân, sắc mặt Vệ tướng quân tái nhợt, ngũ tạng lục phủ kích động, cơ hồ nhổ ra một búng máu tươi.
Cách xa như thế trùng kích không đủ một phần vạn, còn có thể làm cho mình bị thương, Vệ tướng quân đã không cách nào tưởng tượng được uy lực va chạm..
Phong bạo qua đi thật nhanh, mọi người mở to mắt nhìn qua vị trí "Thiên thạch" rơi xuống, mà lần này tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, ngay cả Vệ tướng quân ổn trọng cũng há to mồm, thật lâu không cách nào khép kín.
Uổng Tử Sơn -- trong truyền thuyết chính là Sinh Mệnh Cấm Khu vô cùng tà ác, không hề biết bao nhiêu cao thủ vẫn lạc trong Uổng Tử Sơn, bây giờ nó sụp đổ bảy thành.
Đừng nói những tà ma, ngay cả núi cũng bị san bằng.
Đây là lực lượng đáng sợ bao nhiêu?
Mọi người đều cảm giác như đang nằm mơ, nhưng mà nhìn hố sâu dưới đất và dung nham sôi trào lên, tất cả mọi người biết rõ đây không phải ảo giác. - Vệ... Vệ tướng quân, ngươi nói vừa rồi thiên thạch, là một người?
Công chúa Thần Quốc đột nhiên ý thức được cái gì, giọng của nàng có chút run rẩy hỏi.
Những người khác lập tức cũng nhìn qua Vệ tướng quân.
Vệ tướng quân vẫn rung động như trước, hắn há hốc mồm, gian nan nói ra:
- Ta... Ta có khả năng nhìn lầm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...