Nghe được lời của Tần Hạnh Hiên, Mục Thiên Vũ ngây ra. Lâm Minh tham gia Thần Vực đệ nhất hội võ?
Thật sự có khả năng!
Theo như Mục Thiên Vũ thấy, với thiên phú và ngộ tính của Lâm Minh, cho dù là Thần Vực thiên tài cực nhiều, Lâm Minh ở Phượng tộc thượng cổ cũng sẽ chậm rãi trổ hết tài năng, trở thành người nổi bật trong đó. Kể từ đó, Lâm Minh đại biểu Phượng tộc thượng cổ đi tham gia Thần Vực đệ nhất hội võ cũng là chuyện vô cùng có khả năng.
Nếu như Lâm Minh tham gia đệ nhất hội võ, mình có phải là có thể tìm được hắn hay không đây? Dù sao Vu Hữu Minh sư huynh của Vô Gian Giáo cũng sẽ tham gia đệ nhất hội võ. Nếu mình xin phép, kỳ thật là có một chút khả năng cùng đại bộ đội tiến về hiện trường so tài. Dù sao hành động lớn như vậy, tông môn cũng sẽ phái một ít đệ tử ngoại môn phụ trách một số việc vặt.
- Hạnh Hiên, bất kể thế nào, chúng ta mấy tháng này trước tiên chăm sóc Dược Viên cho tốt. Vu Phượng sư tỷ này làm người hà khắc, thích bới lông tìm vết. Chúng ta không xảy ra sai lầm đều có thể bị bới móc, huống chi là nếu như có chỗ nào sai sót, như vậy sẽ càng bị xử phạt rất thảm! Chỉ có làm hết thảy tận thiện tận mỹ, chúng ta mới có khả năng theo cùng đi đệ nhất hội võ. Dù sao loại chuyện trọng đại này, sợ là ai cũng không muốn bỏ qua. Cho dù là làm việc vặt, cũng có không ít người muốn tranh!
- Vâng... ta biết!
Tần Hạnh Hiên gật mạnh đầu.
***
Thời gian chậm rãi trôi qua, cách ngày cử hành đệ nhất hội võ càng ngày càng gần. Mà Lâm Minh vẫn là thân ở viễn cổ đế đô, không hề nghe thấy bất kỳ tin tức gì về việc phải lên đường đi Thần Mộng giới.
Nguyên bản dựa theo dự đoán của Lâm Minh và Mộ Thiên Tuyết, Thần Mộng giới hẳn là không gian Thần Mộng Thiên Tôn sáng lập ra. Về phần không gian lớn cỡ nào, như vậy thì khó thể tưởng tượng. Dù sao đủ để chứa được tỉ tỉ thiên tài.
Kỳ thật Thiên Tôn sáng lập ra không gian có thể chứa được tỉ tỉ thiên tài không kỳ quái, nhưng khiến Lâm Minh cảm thấy kỳ quái chính là, dùng biện pháp gì đem nhiều thiên tài như vậy hội tụ đến Thần Mộng giới?
Nên biết rằng, khoảng cách giữa giới lớn trong vũ trụ là vô cùng xa xôi, một lần lữ hành vượt giới lớn phải là linh hạm có thể đại dịch chuyển hư không, hơn nữa còn phải thông qua rất nhiều truyền tống trận. Những truyền tống trận này đều cần Tử Dương thạch để khởi động. Một lần lữ hành, thế nào cũng phải hao tổn mấy trăm ngàn, hơn triệu Tử Dương thạch. Trừ phi là thiên tài xuất thân thế lực lớn, nếu không căn bản không móc ra nổi cái giá tiền này.
Mà nếu như để Thần Mộng Thiên Tôn và Hạo Vũ Thiên Tôn tổ chức sự tình này, như vậy phải xuất động 10 tỉ linh hạm đồng thời thành lập vô số truyền tống trận ở Thần Mộng giới. Đó lại càng là chuyện không có khả năng.
Hơn nữa, hiện tại cách Thần Vực đệ nhất hội võ bắt đầu đã chỉ còn nửa tháng. Thời gian ngắn như vậy muốn hoàn thành lữ hành vượt giới lớn sợ là không đủ.
Lâm Minh nghi hoặc trong lòng, ngoài thời gian tu luyện đi tìm hiểu tình huống báo danh đệ nhất hội võ. Vừa nghe hắn cũng âm thầm líu lưỡi. Hiện tại cách ngày hết hạn báo danh còn 10 ngày, nhưng chỉ riêng một cái Chân Võ đại thế giới, số người báo danh đã đạt tới 22000 tỉ. Số người báo danh của toàn bộ Thần Vực cộng hết lại, không biết có bao nhiêu. Nhiều người như vậy cùng so tài, nên sơ tuyển như thế nào?
Cho dù Thiên Tôn thần thông quảng đại mấy cũng rất khó hoàn thành một công trình khổng lồ như vậy chứ hả.
Mộ Thiên Tuyết nói:
- Ta cũng cảm thấy khó tin, tuy nhiên... khi gia gia còn sống, từng nhiều lần nhắc tới sự cường đại của Thần Mộng Thiên Tôn và Thần Mộng Cung. Nếu đệ nhất hội võ lần này là Thần Mộng Thiên Tôn chủ trì, ngươi không cần phải lo lắng nữa.
Lâm Minh nói:
- Ta tự nhiên sẽ không cho rằng Thần Mộng Thiên Tôn và Hạo Vũ Thiên Tôn chủ trì Thần Vực đệ nhất hội võ sẽ xảy ra trò cười, chỉ là kỳ quái phương thức so tài mà thôi... Tuy nhiên, Mộ cô nương lúc trước nói Thần Mộng Thiên Tôn có thể hơn so với Hỗn Nguyên Thiên Tôn, ta vẫn có chút giật mình... Pháp tắc hỗn độn là thứ căn nguyên nhất khi vũ trụ mới hình thành, Hỗn Nguyên Thiên Tôn tìm hiểu pháp tắc Hỗn Độn Hồng Mông, cảm giác đã là tồn tại cấp bậc cao nhất trong tất cả pháp tắc. Hơn nữa trình độ của Hỗn Nguyên Thiên Tôn ở mặt này đã là đăng phong tạo cực, ở trong không gian ý chí của hắn đều có khí hồng mông chân chính. Không biết Thần Mộng Thiên Tôn tìm hiểu pháp tắc gì, rồi lại có thể so sánh với Hỗn Nguyên Thiên Tôn...
Mộ Thiên Tuyết nói:
- Đây chỉ là phán đoán của ta mà thôi, chưa chắc đã chuẩn. Giữa Thiên Tôn ai mạnh ai yếu, ta cũng không thể biết được...
Ngay khi Lâm Minh và Mộ Thiên Tuyết nói chuyện với nhau, đột nhiên ở chân trời xa xôi lóe lên một luồng hào quang chói mắt. Tiếp theo sau, một luồng thần quang như cột chống trời phóng lên trời cao, cắm thẳng chân trời!
Lâm Minh giật nảy mình, dõi mắt nhìn lại, phỏng đoán vị trí cột sáng kia cách bọn họ ít nhất xa mấy vạn dặm. Nhưng là khoảng cách này thoạt nhìn vẫn to như cánh tay, nếu thật sự đến trước mặt cột sáng đó, không biết phải to như thế nào!!!
Chỉ nhìn cột sáng kia, Lâm Minh liền cảm giác rung động toàn thân tâm. Dường như có một luồng uy áp thật lớn bao phủ lên người mình, khiến hắn có cảm giác nghẹt thở!
Không riêng gì Lâm Minh, toàn bộ viễn cổ đế đô bao gồm người trong phạm vi mấy chục vạn dặm lấy viễn cổ đế đô làm trung tâm đều nhìn thấy cột sáng vô cùng to lớn này!
Cột sáng này khiến người có một loại xúc động muốn quỳ bái. Nó dường như là Thiên thần, ở trước mặt hắn ngay cả hít thở đều trở nên khó khăn.
Theo sự xuất hiện của cột sáng này, thanh âm mênh mang lúc trước Lâm Minh nghe thấy trên hội trường Thánh Võ đại tái lại lần nữa truyền đến...
- Thần Mộng Thiên Tôn đã ở 3000 giới lớn Thần Vực chiếu xuống ánh sáng Thần Mộng, tất cả người dự thi đi tới ánh sáng Thần Mộng gần nhất trong phạm vi vạn dặm, sau đó đem chân nguyên và tinh thần lực rót vào ánh sáng Thần Mộng, bản thể sẽ rơi vào ngủ say, ý thức tiến vào không gian trong mộng - Thần Mộng giới!
- Một tháng rưỡi sau, đệ nhất hội võ chính thức bắt đầu ở Thần Mộng giới!
- ánh sáng Thần Mộng trong phạm vi vạn dặm, trừ người dự thi bất luận kẻ nào không thể tiến vào. Nếu không sẽ bị ánh sáng Thần Mộng cắn nuốt linh hồn mà chết!
Thanh âm mênh mang vang vọng thật lâu ở Thần Vực, đây là một giọng nam trung khí mười phần. Nếu như không đoán sai, là thanh âm của Hạo Vũ Thiên Tôn!
Thanh âm lặp lại ba lần, sau đó chậm rãi biến mất. Thẳng đến sau khi thanh âm biến mất, Lâm Minh mới khôi phục lại từ trong rung động toàn thân tâm, cảm giác trên người đã toát một lớp mồ hôi mịn. Mà một số người ở bên cạnh hắn lại càng không chịu nổi, có một số thậm chí đã quỳ rạp trên mặt đất.
Nghĩ lại lời vừa rồi của Hạo Vũ Thiên Tôn, Lâm Minh cảm giác khó tin. Tới gần ánh sáng Thần Mộng, dùng chân nguyên rót vào trong, bản thể sẽ rơi vào ngủ say, ý thức tiến vào không gian trong mơ - Thần Mộng giới?
Thần Mộng giới này chẳng lẽ không phải là một thế giới chân thật, mà là cái gọi là thế giới trong mơ?
Tất cả thiên tài, bản thể ngủ say, ý thức tiến vào thế giới trong mơ, ở trong thế giới trong mơ tiến hành đệ nhất hội võ?
Đây chính là năng lực của Thần Mộng Thiên Tôn? Đồng thời ở 3000 giới lớn Thần Vực bố trí vô số ánh sáng Thần Mộng, khiến cho tỉ tỉ thiên tài đồng thời ngủ say, đồng thời cùng một giấc mơ?
Điều này cũng quá khủng bố rồi chứ hả!!!???
Mộ Thiên Tuyết cũng hít một hơi khí lạnh, nói:
- Thì ra là như vậy, cái gọi là Thần Mộng giới là ý tứ này. Nếu ta không đoán sai, đây là Thần Mộng Thiên Tôn tự sáng lập ra, với Thần Võ vô thượng có liên quan cảnh trong mơ làm pháp tắc thế giới, sáng lạp ra không gian Thần Mộng đồng thời chứa được tỉ tỉ thiên tài, căn bản không cần đem bọn họ tụ tập lại. Hơn nữa so tài trong không gian trong mơ, như vậy tài nguyên tiêu hao cũng sẽ giảm bớt rất nhiều. Đây thật là... thủ đoạn khiến người không thể lý giải...
- Thần Võ vô thượng của Thần Mộng Thiên Tôn...
Lâm Minh thì thào tự nói. Những người nổi bật trong hàng Thiên Tôn này quả nhiên mỗi người đều có thủ đoạn động trời. Như vậy, truyền nhân của Thần Mộng Thiên Tôn tu tập Thần Võ vô thượng của Thần Mộng Thiên Tôn, thực lực của nàng có thể nghĩ mà biết. Không biết sẽ dùng loại thủ đoạn như thế nào để chiến đấu...
Lâm Minh nghĩ vậy, trong lòng lại càng thêm chiến ý sôi trào. Lần Thần Vực hội võ này, so với tưởng tượng nguyên bản của hắn càng thêm khổng lồ, kết quả cũng càng thêm khó bề biết trước.
- Đi thôi, chúng ta hiện tại liền tiến vào không gian Thần Mộng, xem xem không gian Thần Mộng này đến tột cùng là tình cảnh gì.
***
Không riêng là Lâm Minh, rất nhiều thiên tài ở viễn cổ đế đô cũng đều đang xuất phát tiến về cột ánh sáng Thần Mộng khổng lồ.
Rất nhanh, trên đường từ viễn cổ đế đô tới cột sáng thật lớn kia liền tụ tập dòng người đông nghìn nghịt. Những người này, có người một mình phi hành, có người túm năm tụm ba, có người cưỡi tọa kỵ. Che phủ trời đất, trùng trùng điệp điệp, giống như nạn châu chấu.
Khi Lâm Minh bước vào ánh sáng Thần Mộng phạm vi vạn dặm, lập tức cảm giác quy tắc trời đất đã xảy ra thay đổi. Giống như là vừa rồi tiến vào một vùng thời không dị độ.
- Là kết giới!
Mộ Thiên Tuyết nói:
- Ở trong phạm vi vạn dặm ánh sáng Thần Mộng này, có một tầng kết giới. Ta đoán nếu như không phải là người dự thi đã ghi lại dao động chân nguyên, không thể tiến vào trong. Cố tiến vào sẽ giống như lời Hạo Vũ Thiên Tôn nói, bị ánh sáng Thần Mộng chắn nuốt linh hồn mà chết. Làm như vậy cũng là vì cam đoan sự an toàn của người dự thi. Nếu không các ngươi ngủ say ở trong này, tinh thần tiến vào trong không gian Thần Mộng, nếu có người gây bất lợi đối với thể xác của các ngươi, vậy thì hỏng bét!
- Hẳn là vậy!
Lâm Minh gật gật đầu, tiến vào sâu hơn.
Ngay từ đầu tiến vào kết giới, những thiên tài dự thi này đều có lòng phòng bị lẫn nhau, không ai dám tùy ý đem tinh thần lực và chân nguyên rót vào trong ánh sáng Thần Mộng. Dù sao nếu chìm vào ngủ say, như vậy mình hoàn toàn không phòng bị, bị người cướp sạch cũng không biết.
Tuy nhiên, sau lại bọn họ rất nhanh phát hiện, lo lắng là dư thừa. Một khi người nào đó đem ý thức liên hệ với ánh sáng Thần Mộng, sau đó chìm vào ngủ say, quanh người hắn lập tức sẽ hình thành một tầng lực trường, bảo vệ hắn.
Một tầng lực trường này cùng lực trường phạm vi vạn dặm quanh ánh sáng Thần Mộng có chỗ tương tự. Như thế xem ra, trong phạm vi vạn dặm quanh ánh sáng Thần Mộng nếu như ra tay tranh đấu, chỉ sợ kết cục sẽ rất thảm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...