- Đi chết cho bổn vương!
Tu La Vương giọng lạnh băng, một trảo này đánh xuống, Lâm Minh cảm giác nguyên khí trời đất bên cạnh hắn đều bị rút sạch, lực lượng không gian cũng bị đông lại. Lâm Minh căn bản không có chỗ để trốn.
- Làm sao lại mạnh như vậy!
Lâm Minh cắn chặt răng, hắn bằng vào sự duy trì của Hưu Môn lại có chiến giáp Hồng Mông bao bọc toàn thân, xâm nhập dưới lòng đất 3 vạn trượng, cũng tiêu hao bảy phần chân nguyên. Nhưng là Tu La Vương lúc trước đã trải qua đại ma kiếp và chém giết sống mái với Long tộc thượng cổ, bất kể bị thương nặng bao nhiêu đều có thể một đường đuổi giết, một mực đến hiện tại. Tốc độ của hắn không giảm, hơn nữa chiêu thức còn có uy lực như thế, quả thật giống như là có tấm thân bất tử!
Sức bền và năng lực chịu đựng đau đớn cường đại như thế, khó thể tin nổi!
Ầm!
Đằng sau Lâm Minh một cái ma trảo thật lớn vồ xuống, sát khí kinh người, lửa ma thiêu đốt. Đây chính là một đòn của Tu La Vương, cho dù trạng thái của nó cực kỳ gay go, cũng tuyệt óối có thể tương đương với công kích của võ giả cảnh giới Thần Biến bình thường.
Võ giả có thể tu thành cảnh giới Thần Biến phần lớn là Bát Vẫn trở lên, cũng chính là trình độ của Dương Vân. Nói cách khác, Lâm Minh hiện tại đối mặt với một đòn của Dương Vân cảnh giới Thần Biến phát ra.
Trong khoảnh khắc sống còn, Lâm Minh không dám có chút giữ lại, hắn thiêu đốt tinh huyết Cổ Phượng trong cơ thể. Không phải máu Cổ Phượng bình thường mà là một giọt tinh huyết Cổ Phượng kia!
Trong tinh huyết Cổ Phượng nguyên bản ẩn chứa tinh hoa Thần thú mạnh mẽ vô cùng, hơn nữa là máu Phượng, nó bất kể thiêu đốt như thế nào cũng sẽ không giảm bớt.
Khoảnh khắc đó, năng lượng toàn thân Lâm Minh tăng vọt, dưới chân từng đóa sen xanh nở rộ, vô số nguyên khí lửa ngưng tụ ở bên cạnh hắn, hóa thành chim hoa trùng cá. Đây rõ ràng là đã đến gần pháp tắc hệ hỏa tầng thứ bốn - hóa hình.
Lâm Minh khi vẫn là tu vi Toàn Đan có thể khống chế ngọn lửa ngưng hóa thành đủ loại thực thể, tỷ như xiềng xích, quần áo... so với vật thật gần như không có gì khác biệt. Nhưng đây cũng không phải là ý cảnh Hóa Hình, chỉ là khiến hỏa nguyên khí có hình thái vật chất mà thôi. ý cảnh Hóa Hình là khiến ngọn lửa có được sinh mệnh, có linh tính. Uy lực một ngọn lửa tương đương với lực lượng mười ngọn lửa dĩ vãng.
Với thiêu đốt tinh huyết Cổ Phượng để chống đỡ ngọn lửa hóa hình phóng ra, uy lực cường đại biết bao. Huống chi, Lâm Minh lại trong nháy mắt này triệu tập ra Tử Sư Lôi Nguyên ngủ say trong mầm non Tà Thần.
Lôi Hỏa lực trong nháy mắt đan xen!
Thiêu đốt tinh huyết Cổ Phượng đồng thời phóng thích Lôi đình lực tuyệt óối là một đòn mạnh nhất của Lâm Minh hiện tại.
Lôi Hỏa lực cùng ma trảo Tu La Vương đánh ra va chạm cùng một chỗ. Trong lúc nhất thời, dường như một ngọn núi lửa thật lớn bùng nổ ở sâu dưới lòng đất.
Ầm ầm!
Mặt đất chấn động, dung nham vọt lên tận trời. Một vùng dưới lòng đất chỗ Lâm Minh hoàn toàn sụp đổ!
Dưới lòng đất sâu 3 vạn trượng sụp đổ, áp lực khủng bố biết bao, cho dù là Tu La Vương cũng hơi hơi biến sắc.
Mà Lâm Minh phóng thích ra một đòn động trời như thế, bị dư ba bùng nổ quét trúng, chỉ cảm thấy yết yầu ngọt lịm, đột nhiên phun ra một vòi máu. Cùng lúc đó, thân thể hắn giống như vẫn thạch ngã vào hồ dung nham, chìm thẳng xuống!
Ầm ầm!
Vô số đá lớn vạn cân, 10 vạn cân từ không trung rơi xuóng, rớt vào hồ dung nham, từng tảng lớn dung nham bị cuốn vào không trung, tình cảnh giống như tận thế.
Mà Tu La Vương lại vẫn như trước tập trung Lâm Minh, đuổi sát không bỏ!
Va chạm vừa rồi Lâm Minh bị thương, mà nó lại không có hại lớn, ngược lại nguyên khí của nó đang thong thả khôi phục.
- Hôm nay ngươi lên trời không đường, xuống đất không cửa! Ai cũng không thể nào cứu được ngươi!
Ầm ầm!
Tu La Vương cũng nhảy vào hồ dung nham.
Lâm Minh và Tu La Vương một trước một sau lao thẳng xuống dưới, mà Long Nhất ở phía sau liền thảm. Thực lực của hắn là mạnh hơn Lâm Minh, nhưng đó là trạng thái đỉnh nhất. Hiện tại tình huống của hắn cũng xấp xỉ Lâm Minh, mấu chốt là hắn không hiểu pháp tắc thổ hệ, cũng không có Hồng mông võ ý phá vỡ đất đá.
Trong khoảnh khắc nham thạch sụp đổ, thân thể hắn thân thể hắn trực tiếp thừa nhận sự đè ép của mặt đất sâu ba vạn trượng, cảm giác xương cốt toàn thân sắp tan rã! May mắn hắn là một thành viên của Long tộc thượng cổ, thân thê cực kỳ rắn chắc lúc này mới kháng được. Đáng tiếc dược lực của Cửu Chuyển Đại Long Đan bởi vì lần này thương nặng lại lãng phí hơn phân nửa. Lâm Minh cảm giác vết thương cũ tái phát, chân nguyên không đủ, còn tiếp tục đuổi, muốn đuổi được người phía trước, hy vọng càng ngày càng xa vời, càng đừng nói giành được Long cốt Chí Tôn!
Khuất nhục, không cam lòng, vô hạn nảy lên trong lòng Long Nhất.
Thiêu đốt hơn hai phần tinh huyết, tiêu hao hai viên Cửu Chuyển Đại Long Đan, tự tay giết chết nhiều sư đệ như vậy, lại cái gì đều không chiếm được!
Cứ như vậy trở về, hắn chẳng những sẽ nhận sự trách phạt của tông môn cũng sẽ bị đồng môn nhạo báng và phỉ nhổ! Những người ghen tị địa vị của hắn, có địch ý với hắn kia, lại càng sẽ không bỏ qua cơ hội chèn ép hắn. Hắn rất có khả năng nhận sự trừng phạt nặng của môn quy. Dù sao là hắn quyết sách sai lầm làm cho Long tộc thượng cổ tổn thất thảm trọng như thế.
Nếu giành được Long cốt Chí Tôn, như vậy hết thảy đều không là vấn đề. Nhưng nếu không chiếm được, vậy liền có không biết bao nhiêu người chờ xem trò cười, đồng thời hung hăng giẫm hắn một cước.
Hắn muốn giết người, muốn đem Tu La Vương và người đánh cắp long cốt kia bầm thây vạn đoạn, rút hồn luyện tủy
A a a a!
Long Nhất phát ra tiếng rống giận không cam lòng, tức giận đến toàn thân phát run.
- Long cốt Chí Tôn, ta nhất định phải chiếm được! Ta đã không có đường lui! Ta không cam lòng!
***
Lúc này, ở sâu trong hồ dung nham tan chảy, Tu La Vương vẫn như cũ đuổi theo Lâm Minh không bỏ!
Năng lượng viên tinh cầu thần bí này ẩn chứa cũng cực kỳ kinh người, độ nóng của dung nham trong lòng đất tuyệt không kém so với 18 tầng hỏa ngục Hỏa Linh tinh. Hơn nữa càng sâu độ nóng lại càng cao, áp lực cũng lại càng lớn!
Hoàn cnahr như vậy đối với Lâm Minh mà nói là được trời chiếu cố. Sau khi hắn quen thuộc 18 tầng hỏa ngục, qua lại trong dung nham như vâậ chẳng những không cần tiêu hao lượng lớn chân nguyên hơn nữa lại có thể đạt được sự bổ xung của hoảnk.
Mà ngược lại Tu La Vương lại không được, nó phải dùng năng lượng tách dung nham ra, nếu không thân thể của nó không chịu nổi.
Dù vậy, khoảng cách giữa Lâm Minh với Tu La Vương lại càng ngày càng nhỏ!
Tu La Vương liên tiếp phát động công kích hướng Lâm Minh, thể lực của nó chẳng những không có xu thế suy yếu ngược lại đang dần dần khôi phục!
Ngay cả thương của nó cũng đang chậm rãi khép lại.
- Điều này sao có thể!?
Lâm Minh cảm nhận được tình huống của Tu La Vương, trong lòng kinh hãi. Ở trong chiến đấu kịch liệt liên tục còn có thể khôi phục chân nguyên, thương thế khép lại. Đây là năng lực khôi phục biến thái cỡ nào? Sợ là mình đạt tới cảnh giới Thần Biến cũng chẳng qua như thế! Không trách nó có thể trong quá trình độ ma kiếp còn có thể lần lượt kháng được công kích toàn lực của đệ tử Long tộc thượng cổ.
- Ồ? Long tộc thượng cổ... Long tộc...
Lâm Minh trong lòng đột nhiên cả kinh, ngay sau đó bừng tỉnh đại ngộ. Đúng rồi, rồng!
Tu La Vương hấp thu Long cốt Chí Tôn!
Huyết mạch bốn đại Thần thú, mỗi một loại đều có ưu thế được trời chiếu cố. Huyết mạch Phượng tộc thượng cổ có thể vô hạn thiêu đốt tinh huyết thiêu đốt tinh huyết sẽ không giảm bớt. Mà huyết mạch Long tộc thượng cổ lại thể hiện ở mặt lực lượng thân thể cường đại, tổng lượng chân nguyên và năng lực khôi phục.
Tỷ như máu Nghịch Lân Thương Long thái cổ lúc trước Lâm Minh hấp thu, đạt được thuộc tính chân nguyên sinh sôi không thôi. Chân nguyên, tính dai của hắn rất mạnh, sinh sôi không thôi, bị đánh tan còn có thể ngưng tụ một lần nữa, tốc độ khôi phục cũng nhanh!
Tu La Vương hiện tại hiển nhiên cũng có những đặc tính này!
- Thì ra là thế! Tu La Vương hấp thu tinh túy Long cốt Chí Tôn, thân thể cũng mang theo thuộc tính sinh sôi không thôi! Cho nên sinh mệnh lực, năng lực trị thương, sức bền mới có thể biến thái như vậy! Ta muốn kéo cho nó chân nguyên hao hết quả thật là ý tưởng hão huyền! Ta không có lực công kích biến thái như 36 đệ tử Long tộc ngưng kết đại trận, Tu La Vương cũng vượt qua ma kiếp, nó hiện tại chẳng những sẽ không tiêu hao lực lượng, ngược lại sẽ càng ngày càng mạnh. Ngược lại là ta, sẽ chỉ không ngừng tiêu hao năng lượng cho đến chân nguyên hao hết! Cho dù là hiện tại ở trong dung nham là sân nhà của ta, đến cuối cùng thua cũng nhất định sẽ là ta!
Trong lòng Lâm Minh đột nhiên hiểu ra điểm này, tuy rằng lúc này ở trong dung nham nóng rực lại chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh xông thẳng lên tận óc. Hắn chưa từng cảm thấy tử vong là gần như thế. Lần này tùy tiện cướp đoạt long cốt là hắn xem nhẹ thực lực của Tu La Vương. Tu La Vương sống 10 vạn năm, dám cả gan vào lúc mình suy yếu nhất khi độ kiếp mở ra một tấm lưới lớn bắt giết phần đông thiên tài của bốn thị tộc Thần thú, nó làm sao có thể không có chỗ dựa của mình?
Lâm Minh cảm giác tay cầm Phượng Huyết Thương của mình đã thấm đẫm mồ hôi, mà hắn cũng không rõ ràng, lúc này ở trong Tử Cực Giới lại phát sinh một hồi biến hóa kinh ngạc lạ thường...
Từ khi Long cốt Chí Tôn rơi vào Tử Cực Giới đến bây giờ chỉ trôi qua thời gian không đến 30'. Nhan Nguyệt Nhi một mực ngồi xếp bằng ở phía trước Long cốt Chí Tôn tìm hiểu phù văn pháp tắc mặt ngoài long cốt.
Những cốt văn phù văn này quá mức huyền diệu, nhưng là Nhan Nguyệt Nhi ngộ tính cực cao, vô tình nàng liền đắm chìm vào trong. Mà chính vào lúc nàng tìm hiểu đến trạng thái quên mình, lại đột nhiên thân thể chấn động, từ trạng thái buông lỏng tỉnh táo lại. Nàng kinh ngạc phát hiện, long cốt trăm trượng rung lên!
Long cốt chấn động lại dẫn tới sự chấn động của không gian Tử Cực Giới!
Long cốt trăm trượng này mật độ thật lớn, vừa rồi nó chỉ là tùy ý rơi xuống liền có 50, 60 trượng xương cốt lún xuống đất. Có thể thấy được sự sắc bén và nặng nề của nó! Khi ở đầm lầy màu đen, nếu không phải có sự duy trì của trận pháp loại nhỏ, Long cốt Chí Tôn này đã sớm chìm sâu xuống đầm lầy!
Mỗi một tấc long cốt đều nặng so với đá lớn, trăm trượng long cốt nặng so với dãy núi. Long cốt như vậy chấn động, lực rung động có thể nghĩ mà biết!
- Chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Nhan Nguyệt Nhi vô cùng kinh ngạc, nàng sợ là mình tùy tiện tìm hiểu khiến cho long cốt xảy ra dị biến gì. Vạn nhất là bởi vì chính mình mà tổn hại long cốt như vậy thì hỏng bét. Lâm Minh cứu nàng, nàng lại làm hỏng long cốt, thật sự không dễ ăn nói.
Chính vào lúc không biết như thế nào cho phải, cảnh tượng càng khiến cho Nhan Nguyệt Nhi giật mình đã xảy ra. Cây long cốt này lại bị một luồng lực lượng không biết quấn quanh, chậm rãi dâng lên, cao lên!
Mặt ngoài long cốt thô ráp, từng chút một rút khỏi thổ địa, khiến cho vô số hòn đá lăn xuống. Cuối cùng, long cốt trăm trượng nặng như dãy núi lơ lửng trên bầu trời, phát ra tiếng ngâm khẽ ong ong.
- Sẽ... không phải là long cốt này có linh, gửi lại một sợi linh trí của Thần Long, hiện tại muốn thức tỉnh chứ!
Sắc mặt Nhan Nguyệt Nhi hơi hơi trắng bệch. Nếu thật sự có Thần Long thức tỉnh, như vậy tình huống liền phức tạp. Ai biết Thần Long đó là địch hay là bạn?
Mà mọi người bao gồm Lâm Minh ở trong tranh đoạt long cốt đều là vì lực lượng của long cốt, phỏng chừng sẽ không để lại ấn tượng tốt lành gì cho Thần Long này. Đến lúc đó, nếu Thần Long tức giận, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...