Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ
Nhóm dịch: Thất Liên HoaBóng đêm ngày một dày đặc hơn, bên trọng Vạn Dũng Hầu phủ, nến đỏ chập chờn, tân nương đang nằm trên chiếc giường màu đỏ thẫm để chờ động phòng.Sở Trần Âm nằm trên gối, đầu óc vẫn còn hơi choáng váng.Nàng đỡ trán ngồi dậy, cố gắng sắp xếp lại thông tin trong đầu mình lần nữa.Mới khi nãy, sau khi bị sấm sét đánh trúng nàng đã chuyển kiếp.
Nàng chuyển kiếp đến thời đại Đại Dung một nghìn năm trước, đây là triều đại dã sử đã được ghi chép lại.
Lúc ở thư viện nàng đã vô tình đọc được một đoạn ngắn về thời đại lịch sử này.Đại Dung phồn vinh hưng thịnh mấy trăm năm, nhưng vì một trận thiên tai mà hoàn toàn biến mất khỏi lịch sử trường tồn.Trong đó thứ khiến nàng ấn tượng sâu sắc nhất chính là Vạn Dũng Hầu trong thời kỳ Đại Dung đó.
Cả nhà này trung thành với hoàng đế của bọn họ, nhưng cuối cùng vì công lao quá to lớn mà cả nhà bị tịch thu tài sản rồi giết chết hết.Nhưng mà nhắc đến mới thấy buồn cười, sau mười ngày kể từ lúc Vạn Dũng dính phải cảnh diệt vong do triều đô Đại Dung ban cho, cả hoàng thành đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.Quý nhân hoàng thân quốc thích chen chúc khắp nơi, khổ không thể tả.
Cũng không biết cả nhà Vạn Dũng ấy tốt số hay là mạng không tốt, mặc dù chết thảm nhưng vẫn không thảm hơn thiên hỏa ấy.Sở Trần Âm bỗng chuyển kiếp trở thành tân nương của trưởng nam của Vạn Dũng Hầu gia.
Nguyên chủ cũng tên là Sở Trần Âm giống nàng, là thứ nữ vừa đến tuổi cập kê của Thượng thư đại nhân đương triều.Từ nhỏ nàng ấy đã bị trưởng tỷ địch nữ bắt nạt, không được phụ thân yêu thương.
Năm xưa đại tiểu thư của Sở gia được định hôn với Phó gia nhưng Sở thượng thư biết ngày tháng sắp tới của Phó gia không còn nhiều nữa, bèn phái nàng ấy xuất giá thay trưởng tỷ.Cả nhà già trẻ của Phó gia hàng năm chinh chiến bên ngoài nên không có quá nhiều quy củ gì, không quan tâm đến trưởng nữ thứ nữ, chỉ cần có người bằng lòng gả cho hỗn thế ma vương này là được rồi.Lúc này, hỗn thế ma vương đó đẩy cửa chính, chậm rãi đi về phía nàng."Đại ca! Xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng! Mau vào đi!"Tiếng cười nói vang lên bên ngoài phòng, sau đó cửa phòng bị đóng lại.Sở Trần Âm cúi đầu nhìn vạt áo màu đỏ dưới chân mình.
Khăn trùm đầu màu đỏ của tân nương bỗng bị vén lên.Sở Trần Âm đang bị khăn trùm che nửa mặt ngẩng đầu nhìn hắn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...