Mọi người đều im lặng sau câu nói của nàng.
Đúng vậy, bọn họ không có quyền trách nàng, lại càng không có quyền nói nàng là yêu nghiệt.
Nàng xinh đẹp hơn người, khí chất hơn người, nàng tuyệt đối không thể là phế vật.
Mà lúc này, Lam phu nhân cùng Giáng Thiên Hoành đứng chết chân tại chỗ. Bà đã quan sát Điệp nhi từ nhỏ, nó là một đứa trẻ ngoan nhưng lại rất nhu nhược, lại thiếu thốn tình thân, vì thế nên càng sốn khép kín, ai nói gì, làm gì cũng đều không phản kháng. Vậy mà giờ đây, bà không dám tin nữ tử trước mắt bà là Điệp nhi, nàng sao có thể xinh đẹp như thế, khí chất bất phàm như thế, mạnh mẽ như thế, có thể trước mặt Giáng Thiên Lý mà nói lý lẽ.
Giáng Thiên Lý không chịu khuất phục:
"Là do ngươi quá yếu đuối!"
Nàng buông chuỷ thủ xuống rồi một chưởng hất bay Giáng Thiên Bồng.
"Đúng! Do ta! Là tại ta hết! Nếu đã thế, ta cũng không nêu ở lại đây, tránh cho các người nhìn thấy ta lại không vừa mắt!"
Nàng nhìn Giáng Thiên Lý cười lạnh rồi lại nói tiếp:
"Không biết dạo này Thái hậu ra sao rồi. Thân là cháu gái, ta cũng nên tới thỉnh an người. Có lẽ kể với người chút chuyện của ta ở phủ tể tướng cũng rất được. À phải rồi! Trăm vạn lượng hoàng kim, ngọc lưu ly, dạ minh châu, trang sức nạm vàng ngọc, thảo mộc quý mà Thái hậu tặng cho Giáng Thiên Điệp ta làm quà thôi nôi, tất cả! Đưa lại hết cho ta!"
Nàng nói xong còn chìa tay ra, cười thật "tươi" với Giáng Thiên Lý.
Trời ơi! Nàng là đang thị uy với bọn họ phải không! Đúng là Thái hậu đã từng nói Giáng Thiên Điệp nàng là cháu gái của bà, còn là Bình Dương Huyền quân, thân phận là người Hoàng tộc cao quý. Thái hậu còn tuyên bố nếu ai dám động tới nàng cũng chính là động tới Thái hậu Phong Vân Quốc, chính là phạm phải tội thi quân, tru di cửu tộc! Nhưng vì nàng vốn yếu đuối, chẳng bao giờ nói gì với Thái hậu, vì thế mà bọn họ cũng sớm không để ý tới. Không ngờ bây giờ nàng lại khơi ra chuyện này.
Giáng Thiên Lý tực hộc máu:
"Ngươi! Này là dám thị uy với ta sao ! Đừng tưởng ta không dám giết ngươi!"
Nàng cười nhạt, tỏ vẻ "sợ hãi":
"À... ta quên! Ngươi đưa ta cả lệnh bài miễn tử và Bách Hợp Hoa nữa."
Nàng nói ra câu này, sức sát thương là cực lớn. Lệnh bài miễn tử, Bách Hợp Hoa đều là những thứ có thể sai khiến cả Hoàng Thượng của một đất nước! Nàng đã thắng.
Thấy tình hình trước mắt nguy cấp, một trưởng lão bèn nói với Tể tướng:
"Điệp nhi nói đúng! Tất cả mọi thứ thuộc về nàng đều nên trả lại nàng. Ngươi mau đi lấy!"
"Không đưa! Ta tuyệt đối không đưa!"- Giáng Thiên Lý rống giận.
Nàng cười cợt:
"Lý tể tướng à, da mặt ngươi cũng dày quá đi. Đó đều là đồ của ta, ngươi không trả lại mà nghe được sao? Lòng tự trọng của ngươi bị chó cắn rồi chăng? Giờ thì ta đã biết vì sao Nhị cẩu ca và Tứ cẩu tỷ lại như vậy rồi. Đúng là cẩu phụ sinh cẩu tử a! Mà chắc do Tam ca xuất chúng giống Lam phu nhân rồi. May thật nha."
Mọi người đầu đầy hắc tuyến. Nàng đây là triệt để huỷ hoại thanh danh Tể tướng a!
"Ngươi! Xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Người đâu! Bắt đồ súc sinh này lại cho ta!"- Giáng Thiên Lý giận đến mất khôn.
Đám binh lính đang do dự tiến về phía Giáng Thiên Điệp thì thành công bị nàng làm cho sợ tè ra quần:
Leng keng...leng keng...
Nàng lôi ra từ thắt lưng hai tấm lệnh bài nạm vàng sáng long lanh. Đó chính là Lệnh bài Miễn tử và Bách Hợp Hoa trong truyền thuyết!
"Ngạc nhiên đúng không? Ta biết trước ngươi không có lòng tự trọng, chắc chắn sẽ chẳng đưa cho ta đâu, nên ta đành mất ngủ một đêm để tới lấy chúng về vậy."- Nàng hướng Giáng Thiên Lý cười cười.
"Ngươi... ngươi..."- Giáng Thiên Lý bị nàng chọc tức đến nổi gân xanh.
"Thôi đi! Đủ rồi! Điệp nhi dù gì cũng là nữ nhi của ngươi! Ta thấy nàng nói phải, ngươi nên nhượng bộ!"- Một trưởng lão lên tiến, giọng nghiêm túc.
Giáng Thiên Lý thấy tình hình trước mắt, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ:
"Dọn dẹp Lãn Lưỡng cư, thay đồ dùng, mang hết những thứ mà Thái hậu tặng nàng, toàn bộ trả lại không thiếu một xu, tuyển chọn nha hoàn. Từ giờ, các ngươi tuyệt đối phải tôn trọng Thất tiểu thư."
"Lãn Lưỡng cư? Thật là khó nghe. Các ngươi chỉ cần tân trang lại Vong Tình cư là được. Đồ thì đương nhiên phải trả. Ngoài ra, phí tổn thương thân thể 10 vạn lượng hoàng kim, phí tổn thương tinh thần 10 vạn lượng hoàng kim. Còn nữa, nha hoàn sẽ do đích thân ta chọn. Từ giờ coi ta là Huyền Quân mà đối đáp."
Nàng này rõ ràng là muốn chống đối Giáng Thiên Lý hắn mà.
"Bất quá ngươi cũng chỉ là một tiểu thư. Đừng có quá phận!"
Nàng nghe thế thì vung vẩy hai lệnh bài kia rồi nói:
"Ta lấy thân phận là Bình Dương Huyền quân."
"Ngươi... Tuỳ ngươi!"- Giáng Thiên Lý bực bội bỏ đi.
Tất cả mọi người cũng vội bỏ đi hết. Qua chuyện này, chắc chẳng còn ai dám khi dễ nàng nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...