Tần Ly vừa vào cửa, gương mặt gầy gò đầy nếp nhăn của Trần Mậu lập tức tươi cười, nhiệt tình nói: “Tần tiểu hữu, mau ngồi…mau ngồi…, Tôn tử của lão phu không hiểu chuyện, nói năng không chừng mực, cầu ngươi không để trong lòng a!”
“Không có việc gì, ta căn bản không để trong lòng.” – Bởi vì hắn không có tư cách lọt vào mắt nàng. Tần Ly không khách khí tìm một chỗ ngồi xuống: “Trưởng lão tìm ta chỉ vì chuyện này thôi sao?”
Trần Mậu thấy thái độ Tần Ly đạm mạc, cũng không tiện thể hiện quá nhiều khách sáo: “Là như vậy, minh chủ biết ngươi đã đến kinh thành nên muốn gặp ngươi. Mặt khác, cầu tiểu hữu dành ra một chút thời gian để khảo cấp bậc luyện dược sư một chút, lão phu chuẩn bị bàn cho ngươi.”
Phóng mắt nhìn khắp Nguyệt Diệu hoàng triều, Liên Minh Luyện Dược Sư là tổ chức độc lập, tổ chức duy nhất không bị thế lực ngũ đại gia tộc và hoàng tộc khống chế bởi vì toàn bộ thành viên đều là luyện dược sư có địa vị rất cao, xem như là thế lực thứ ba của đông đại lục tồn tại song song cùng hoàng triều và ngũ đại gia tộc. Kỳ thật, điều Tần Ly không biết là Liên Minh Luyện Dược Sư không chỉ có mặt ở Đông đại lục mà ở Tây đại lục cũng có, mà minh chủ trong lời của Trần Mậu chỉ là minh chủ của Đông đại lục, địa vị của vị minh chủ này trong Liên Minh Luyện Dược Sư của cả hai đại lục phải nói chính xác là Phó minh chủ.
“Vừa lúc mấy ngày nay học viện chưa chính thức khai giảng, chúng ta định cuộc khảo hạch diễn ra vào ngày mai đi, việc gặp mặt cũng định vào sáng mai vậy!” – Tần Ly cũng không muốn dành quá nhiều thời gian để chạy sang Liên Minh mãi được, có gặp mặt vị minh chủ kia hay không đối với nàng cũng không quá trọng yếu. Nhưng việc khảo sát cấp bậc này lại tương đối hữu dụng, dù sao việc sở hữu chứng nhận của Liên Minh vẫn tạo cho nàng một khoảng uy quyền nhất định.
Trần Mậu có chút khó xử: “Việc này… khảo hạch lão phu có thể chuẩn bị vào ngày mai, nhưng hiện tại minh chủ không có mặt tại Liên Minh, muốn gặp mặt cũng phải qua mấy ngày nữa…”
“Vậy thì trước tiên cứ khảo hạch đã, việc gặp mặt về sau khẳng định sẽ có cơ hội. Nếu không còn việc gì khác, ta về học viện trước.” – Tần Ly vừa dứt lời liền đứng dậy khoan thai bước đi ra ngoài.
Minh Dạ vừa thấy bóng dáng Tần Ly xuất hiện liền bước tới gần, hỏi: “Lão nhân kia nói gì với ngươi vậy?”
“Nói cái gì mà minh chủ muốn gặp ta, dù sao cũng chỉ là lấy cớ thôi. Ha ha, kỳ thật là muốn ta đừng gây khó dễ cho tôn tử của lão. Trần Tường kia quả thực ta không để vào mắt , chỉ là nếu bọn hắn muốn chết, ta muốn cản cũng không cản được.” – Trong lòng Tần Ly căn bản không nghĩ tới chuyện buông tha Trần Tường, chẳng qua gần đây không có thời gian giải quyết hắn mà thôi, nàng không ngờ hôm nay hắn lại tự chạy đến trước mặt nàng tìm chết.
Minh Dạ từ chối cho ý kiến, hắn lấy một chiếc hộp được đóng cẩn thận. Trên mặt chiếc hộp màu tím được khắc hoa văn tinh xảo, nhìn hình thức chiếc hộp liền lộ rõ tâm ý của hắn nặng như thế nào. Đưa chiếc hộp trước mặt Tần Ly nói: “Tặng cho ngươi.”
“Làm vì vậy? Sao lại vô duyên vô cớ tặng quà cho ta?” – Tần Ly đưa mắt nhìn chiếc hộp, nhưng vẫn không đưa tay ra nhận.
Sắc mặt Minh Đêm lạnh xuống, hắn chưa bao giờ tặng lễ vật cho nữ nhân. Trong lòng hắn, nữ nhân là một từ vô cùng phiền toái, hắn căn bản không thèm tốn tâm tư suy nghĩ phải lấy lòng nữ nhân như thế nào. Vất vả lắm mới xuất hiện một người ngoài ý muốn khiến hắn phải khắc cốt ghi tâm, vậy mà thấy hắn tặng lễ vật lại trưng ra bản mặt thờ ơ. Tuy rằng hắn không muốn thừa nhận, nhưng thật lòng mà nói hắn vẫn cảm thấy lòng tự tôn ủa mình bị đả kích nặng nề.
“Nữ nhân, ta mua lễ vật tặng ngươi, hộp lễ vật này chính là của ngươi.” – Minh Dạ dúi hộp quà vào tay Tần Ly, sau đó đỏ mặt mà xoay người rời đi trước.
Tần Ly sợ rớt hộp, chỉ có thể nhanh chóng ôm lấy, nhìn Minh Dạ ly khai, trong lòng nàng có chút cảm xúc khó hiểu. Không phải nàng chỉ nói có một câu thôi sao?, người này như thế nào lại tức giận rồi? không còn cách nào khác, trước tiên đặt hộp này vào huyền giới đã.
Tần Ly nghĩ nghĩ, dù sao bản thân cũng đã ra ngoài, tiện đường ghé vào khu bán đấu giá nhìn một chút, vừa lúc xem thử có tin tức của hai loại dược liệu điều chế Băng Cơ đan hay không, nghĩ xong, nàng liền đuổi theo Minh Dạ đang chậm rãi bước đi ở phía trước: “Ngươi về trước đi, ta muốn đi xem bán đấu giá một chút.”
Minh Dạ vẫn còn cảm giác uất ức, cũng không nói đi theo nàng, lầm lầm lì lì đi một đường trở về, đến học viện lập tức đi thẳng về tiểu viện.
Hai ẩn vệ đi phía sau hắn thấy điện chủ nhà mình trở về cũng đi theo.
“Lão tam, ngươi giải thích một chút tại sao điện chủ lại yêu thích tiểu cô nương này như vậy? Tuy rằng bộ dạng tính là xinh đẹp, thiên phú cũng không sai, nhưng lại không quá để tâm tới điện chủ, hắn cứ như vậy không phải là dằn vặt bản thân sao?”
“Sao ta biết được? Tâm tư người trẻ tuổi, chúng ta không đoán được. Ngươi đừng nói nữa, không nhìn thấy tâm tình điện chủ không vui sao? Cẩn thận a, nếu không lát nữa điện chủ phạt ngươi, ta cũng khó nói đỡ.”
Tần Ly nhìn bóng dáng Minh Dạ khuất dần đến khi biến mất nàng mới xoay người đi về phía con đường buôn bán. Khu bán đấu giá lớn nhất Nguyệt Diệu tên Phong Vân được đặt ở con đường này.
Khu bán đấu giá Phong Vân so với khi bán đấu giá bảo khố của Vệ thành còn lớn hơn rất nhiều, có thể nói là vô cùng tráng lệ, cả chất liệu xây dựng và kiến trúc đều vô cùng xa hoa, đắt đỏ. Nhìn bên ngoài quả thực rất xứng với danh hiệu hàng đầu của nó, làm cho người ta cảm thấy giá trị của mình được gia tăng đáng kể khi bước vào khu bán đấu giá này.
Tần Ly lúc này nảy sinh một suy nghĩ: Hiện tại, dong binh đoàn của nàng có hợp tác làm ăn cùng với một số khu bán đấu giá, nếu có thể cùng Phong Vân hợp tác thì thật sự rất tốt. Mặt khác, nàng nghĩ bây giờ người trong đoàn không nhiều nhưng không có nghĩa là về sau cũng sẽ như vậy. Một khi số lượng gia tăng thì sẽ xuất hiện nhu cầu cần một người quản lý duy nhất, nếu không về sau sẽ vô cùng phiền toái. Ngũ đại gia tộc đã chú ý đến sinh ý của dong binh đoàn, thay vì để cho bọn họ chèn ép mình, không bằng mình hợp tác với họ trước một bước.
Đương nhiên, đối tượng hợp tác nàng cũng đã suy xét xong, hiện tại những người thuộc ngũ đại gia tộc mà nàng biết là Nguyệt Diệu Thần, Hàn Hi Bạch và Vệ Khanh. Địa vị của ba người này trong tộc cũng không thấp, Vệ Khanh chính là trưởng tôn của Vệ gia. Vốn Liễu Hàn Vân cũng được tính vào nhưng dường như quan hệ giữa hắn với Liễu gia cũng không được tốt lắm, thậm chí quan hệ giữa hắn và những người trẻ tuổi trong ngũ đại gia tộc cũng chẳng phải quen thuộc gì.
Vừa vào cửa, nàng liền thấy hai cô gái mỉm cười chào đón ở cửa, nhìn thấy Tần Ly vừa bước đến, họ lập tức tiếp đón nàng vào cửa. Trong đại sảnh bày biện không ít bàn ghế, bên tường còn có những chiếc tủ cao, cửa tủ là kính trong suốt, bên trong chứa không ít kỳ hoa dị bảo, nàng cẩn thận hỏi thăm mới biết đây chính là những vật phẩm được gửi tới để lên sàn đấu giá. Kỳ thực, dong binh đoàn của nàng cũng có một khu nhỏ hoạt động theo cơ chế này, vật phẩm là một vài tinh hạch của huyền linh thú và một ít dược liệu tài liệu quý hiếm, tất cả đều là do dong binh đoàn kiếm được trong lúc chấp hành nhiệm vụ.
Nàng nhìn dược liệu được đặt trong tủ kính, hy vọng có thể tìm được Huyền Băng thảo và Ngọc Cơ cốt để điều chế Băng Cơ đan. Nhưng nhìn cả nửa ngày nàng chỉ toàn thấy những dược liệu nàng đã có trong Huyền Giới, hai chủng loại này ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy.
(còn tiếp)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...