Bởi vì trời đổ mưa tầm tã, toàn bộ Tần gia đều chìm trong một mảng mông lung. Thời điểm Tần Ly trở về phòng chẳng kinh động đến ai. Một thân dơ bẩn được mưa tẩy rửa nhìn cũng sạch sẽ hơn vài phần. Phần lớn vết thương đều đã kết vảy, trên người có không ít xương cốt gãy giờ lại không còn cảm giác đau đớn, ngẫm lại, có lẽ là nhờ cỗ lực lượng kia.
Nghĩ tới cỗ lực lượng thần kì, Tần Ly hướng về phía hư không, nói: “Hiện tại không có người, ngươi có thể đi ra!”
“Tiểu Ly Ly, ngươi hẳn là nên cảm ơn nhân gia một tiếng a!” – thanh âm lười nhác lại một lần nữa vang lên trong đầu nàng, dây chuyền huyền giới khẽ run, một bóng dáng hư ảo xuất hiện.
Linh hồn hư ảo, một thân y phục đỏ, tóc đen mềm mại thả sau lưng, mặt hắn thập phần nhợt nhạt, môi mỏng tiên diễm ướt át, mi cong dày và dài, mị nhãn như tơ, mắt hoa đào mông lung. Đây là người đã nói chuyện với nàng? Nhìn thế nào cũng thấy giống yêu nghiệt.
Tần Ly tựa đầu vào giường, đôi mắt thanh tú tà tà nhìn hắn, cười nói: “Ngươi vừa bảo ta làm cái gì?”
Yêu nghiệt hồng y theo bản năng run lẩy bẩy, bĩu môi nghĩ: Một chút cũng không đáng yêu, không thú vị a!
“Ta nghĩ ngươi nên giới thiệu bản thân một chút!” – hai người nói chuyện lâu như vậy mà nàng còn không biết hắn tột cùng là ai, lại còn làm sao mà bị phong ấn bên trong huyền giới.
Yêu nghiệt hồng y đến ngồi trên chiếc ghế được đặt đối diện Tần Ly, cười đến kiêu ngạo: “Nhân gia tên Khuynh Nhan, đường đường là Ngũ Hành Huyền Hỏa linh. Có từng nghe qua Ngũ Hành huyền hỏa?”
Tần Ly thật không nể mặt mà lắc lắc đầu nhỏ, quả thật nàng chưa từng nghe qua loại lửa này, nàng đối với thế giới này không có bao nhiêu hiểu biết, chỉ biết tên đại lục này là Cực đại lục, là thế giới mà võ giả cùng huyền linh sư tung hoành.
Mới vừa rồi, Khuynh Nhan còn trưng một bản mặt kiêu ngạo, “đằng” một tiếng, Khuynh Nhan nhảy dựng lên, bao nhiêu hình tượng đều sụp đổ không còn một mảnh: “Cái gì? Không có nghe nói qua? Huyền linh thần Diễm Lân, ngươi hẳn có biết đi?”
Huyền linh sư ở Cực đại lục chia thành mười một tầng:
Sơ cấp huyền linh sư
Trung cấp huyền linh sư
Cao cấp huyền linh sư
Đại huyền linh sư
Huyền linh tông
Huyền linh tôn
Huyền linh vương
Huyền linh hoàng
Huyền linh đế
Huyền linh thánh
Huyền linh thần
Theo như lời nói của Khuynh nhan, Diễm Lân hẳn là người tồn tại tối cao ở Cực đại lục này.
Kì thực, không có nghe nói qua cũng không có gì đáng ngạc nhiên, tên huyền hỏa linh này đã bị phong ấn bao lâu rồi cũng không ai biết, thời đại của hắn cách nàng rất xa, những cường giả thời đại này không nhận thức còn chẳng kì quái, huống hồ, Tần ly mới 9 tuổi, năng lực hiểu biết có thể cao bao nhiêu?
Tân Ly vẫn như cũ lắc đầu,Khuynh Nhan nháy mắt ủ rũ, giống như vừa bị đả kích rất lớn.
“Ngươi còn chưa nói ngươi làm sao lại bị phong ấn!” – Tần Ly thấy hắn ngồi đó mà hối tiếc mà bi ai, nhanh chóng chuyển chủ đề, nói lảng sang chuyện khác, nàng không muốn bị oán khí của hắn ăn mòn.
“Aizzzzzz… cũng thế… Ngươi đã không biết, nhân gia liền cố vì ngươi mà giảng giải một phen, thấy ngươi sinh hoạt trong một cái thành nhỏ thế này, xem ra cũng chưa trải qua thế giới to lớn ở bên ngoài. Mấy ngàn năm trước, nhân gia cùng chủ nhân Diễm Lân oai phong một cõi, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, mọi người vô cùng kính sợ. Tuyệt kỹ nổi danh của chủ nhân là bí quyết Ngũ Hành Huyền hỏa mà bản thân huyền hỏa cũng chính là vũ khí của chủ nhân, Ngũ Hành huyền hỏa được thiên địa nuôi dưỡng đã đạt tới thần hỏa, mà nhân gia chính là linh phách do Ngũ Hành huyền hỏa sinh ra.”
“Trước khi chủ nhân lâm chung, nàng đã tự thân xây cho mình một cỗ thiên mộ, mà nhân gia thì luôn ở bên cạnh thủ hộ thân thể chủ nhân. Khoảng ba trăm năm trước, thiên mộ bị phát hiện, một đám đạo chích liền đến tranh đoạt nhân gia. Trong lúc kịch chiến, nhân gia liền lợi dụng cơ hội mà đem linh phách của mình tách ra rồi phân tán ở trong thiên địa, mà bản thân nhân gia cũng trốn vào huyền giới này, sau đó, tự phong ấn mình.” – Khuynh Nhan khi thì kích động khi thì cảm thán, biểu cảm không ngừng linh hoạt thay đổi, vô cùng phong phú, khiến khóe mắt của Tần Ly không ngừng giật giật.
“Nói nhiều như vậy, ngươi chắc hẳn đã biết thân phận của nhân gia rồi? Tuy rằng linh phách hiện tại không được đầy đủ, nhưng bản hỏa vẫn còn tồn tại, chỉ cần tìm được năm khỏa huyền hỏa tinh bị phân tán kia là nhân gia lại oai phong lẫm liệt anh tuấn tiêu sái trở lại!”
Tần Ly đại khái cũng đã hiểu được, trong lòng có chút giật mình: “Nghe ý tứ của ngươi, ngươi rất lợi hại a!”
“Đó là tự nhiên, tuy rằng hiện tại linh phách thiếu khuyết, nhưng cũng không thể khinh thường. Nhân gia thấy trong cơ thể ngươi có một tia linh lực dao động, thế nào? Có muốn trở thàn huyền linh sư?” – Khuynh Nhan lại bắt đầu lên mặt, làm ra bộ dáng sư phụ.
Vốn thấy thân thể mình rất yếu, không có hi vọng trở thành võ giả. Hiện tại, nàng lại ngoài ý muốn mà biết được bản thân thế mà có tiềm chất trở thành huyền linh sư, không ai có thể hiểu được nàng đang cao hứng biết chừng nào.
Ở Cực đại lục, địa vị của võ giả không thể sánh bằng huyền linh sư. Nhân tố tu luyện của võ giả là chiến khí, bộ pháp tu tập là vũ kỹ. Còn huyền linh sư tu luyện linh mẫn lực, có thể khế ước với yêu thú để phụ trợ khả năng công kích. Hiện tại biết bản thân có thể trở thành huyền linh sư, trước sau gì cũng phải tìm một cái sư phụ để hướng dẫn, có yêu nghiệt này đến dạy mình cũng tốt hơn mấy lần so với những lão sư kia.
“Điều kiện là gì?” – Tần Ly cũng không có vì tin tức này mà đáp ứng ngay, trên đời này không có bữa trưa nào không phải trả tiền.
Khuynh Nhan vò vò tà áo, tiện thể đưa lên che miệng cười, trong mắt hiện một tầng ánh sáng: “Điều kiện cũng không có gì khó, ngươi chỉ cần giúp nhân gia tìm lại năm khỏa huyền hỏa tinh là được. Đương nhiên nhân gia sẽ không để ngươi chịu thiệt, sẽ đưa bí quyết Ngũ Hành huyền hỏa mà chủ nhân sáng chế cho ngươi.”
Xuy, bí quyết Ngũ Hành huyền hỏa? Công pháp này tự nhiên không kém, nhưng khẳng định phải phối hợp với Ngũ Hành huyền hỏa. Có pháp quyết mà không có vũ khí phù hợp, như thế mà hắn dám nói là không có chịu thiệt? Quỷ mới biết năm quả huyền hỏa tinh kia khó tìm như thế nào!
“Được, điều kiện ngươi đưa ra ta có thể đáp ứng, nhưng ta muốn hỏa chủng của ngươi.” – Tần Ly cười đến sáng lạn, nhưng nhìn như thế nào cũng ngửi thấy hương vị tính kế trong đó.
Khuynh Nhan suy nghĩ nửa ngày, cảm thấy cho nàng một chút hỏa chủng cũng không có thiệt thòi mấy, tùy rằng nhìn chung cảm thấy điệu cười của nàng có chút không ổn, nhưng cuối cùng lại suy nghĩ không ra nguyên cớ, vì thế hắn gật đầu đồng ý.
Tần Ly thấy hắn đồng ý, quay đầu nhìn tiểu thú đang ghé bên người nàng. Bộ dáng vật nhỏ giống mèo cũng giống hổ, lông trắng mềm mại sáng bóng, vô cùng đáng yêu. Hiện tại, tiểu gia hỏa không giống lúc nó giương cung bạt kiếm đối mặt với Tô uyển Nhi, một bộ dáng tùy thời có thể nhảy lên cắn người, nhưng thay vào đó là một đôi mắt lưu ly ngập nước nhìn chằm chằm Tần Ly, lâu lâu lại liếm liếm vài cái trên tay nàng, thập phần ngoan hiền.
“Vật nhỏ, rốt cuộc ngươi là loài huyền linh thú gì a?” – Tần Ly lẩm bẩm.
Khuynh Nhan nhìn thấy Tần Ly ôm vật nhỏ, nổi lên vài phần tò mò, vì thế liền tiến lên nhìn một cái: “Này, ngươi xem giữa trán nó có chút gì đó oánh oánh sáng bóng hay không? Nếu không nhìn lầm thì tiểu gia hỏa này vô cùng có khả năng là Ảnh Nguyệt Bạch Hổ.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...