Lúc này, Vân Nhược Linh nhìn về phía Nguỵ Quốc phu nhân, trầm giọng nói: "Phu nhân, theo như lời cá cược trước đây của chúng ta, không phải người nên xin lỗi Trưởng công chúa và Ly vương phủ sao?"
Sắc mặt Nguỵ Quốc phu nhân trắng bệch, trong lòng rất tức giận, nhưng đang ở trước mặt mọi người nên không thể không nói: "Là, là bổn phu nhân hiểu lầm, bổn phu nhân thật lòng xin lỗi Trưởng công chúa và Ly vương phủ.
"
"Người đang yêu đương vụng trộm ở đây không phải Trưởng công chúa, trước đó tỷ ấy bị đổ oan, ta hy vọng sau khi mọi người nhìn thấy hết mọi việc, sẽ không ra ngoài nói những lời bậy bạ, ảnh hưởng đến danh dự của Ly vương phủ chúng ta, Ly vương phủ nhất định sẽ không bỏ qua.
" Vân Nhược Linh nói.
Đến Ngụy Quốc phu nhân cũng đã xin lỗi Ly vương phủ, mọi người cũng tận mắt nhìn thấy không phải là Trưởng công chúa, đương nhiên sẽ không dám ra ngoài nói lung tung.
Nói bậy bạ là sẽ bị kiện.
Thường dân không thể đấu với quan, hơn nữa Trưởng công chúa trong sạch, bây giờ ai dám nói bậy bạ chứ.
Cho nên tất cả mọi người đều gật đầu: "Vương phi yên tâm, Trưởng công chúa trong sạch, bây giờ không ai dám ăn nói lung tung đâu.
"
Ai lại dám đắc tội với Ly vương phủ.
Trưởng công chúa lại kiêu căng nói: "Nếu bổn cung không đến kịp, e là đã bị người ta tạt nước bẩn lên người, bây giờ ta cũng muốn biết rốt cuộc người bên trong tủ quần áo là ai, mong phu nhân bắt ả ta ra ngoài để mọi người nhìn rõ, đừng để bổn cung phải chịu oan.
"
Nguỵ Quốc phu nhân bình tĩnh, lạnh lùng bước đến trước cái tủ.
Đột nhiên, bà ta nhìn thấy con trai mình qua tấm lưới giữa khe hở của tủ quần áo, Giang Hằng đang ra sức nháy mắt lắc đầu với bà ta, ý muốn bà ta đừng mở tủ ra.
Bà ta lại nhìn vào tủ lần nữa, trời ơi, hoá ra nữ nhân bí ẩn bên trong chính là Lâm Lang phu nhân.
Không ngờ Trưởng công chúa lại bị đổi thành Lâm Lang.
Nói cách khác, người yêu đương vụng trộm với con mình là tiểu thiếp của người ta.
Chuyện này mà truyền ra ngoài, thanh danh của nhi tử sẽ bị huỷ hoại.
Chẳng trách nhi tử của bà ta lại trốn đi, hoá ra là đụng đến tiểu thiếp của người ta, cho Điển Nghi đại nhân đội mũ xanh trên đầu, việc này mà để Điển Nghi đại nhân biết thì Điển Nghi đại nhân chắc chắn sẽ đi cáo ngự trạng.
Đến lúc đó, nhi tử của bà ta sẽ bị Hoàng đế xử phạt.
Hơn nữa, có khi sẽ bị mất đầu.
Nghĩ đến đây, trong lòng bà ta lập tức lạnh lẽo, bà ta muốn chỉnh Trưởng công chúa, không ngờ lại hại tới chính mình.
Lúc này Giang Hằng đang ra sức lắc đầu, vẻ mặt hắn ta đầy sợ hãi nhìn chằm chằm Nguỵ Quốc phu nhân, khẩu hình miệng lẩm bẩm "không được mở cửa, không được.
"
Lâm Lang cũng sợ đến phát run, trán đổ đầy mồ hôi.
Nhìn bộ dạng thảm hại của hai người, Nguỵ Quốc phu nhân trầm giọng nói: "Trưởng công chúa, Ly vương phi, chuyện hôm nay đều là hiểu lầm, chuyện này xảy ra ở Quốc Công phủ của ta, ta không thể đổ trách nhiệm cho người khác.
Nhưng nghĩ đến danh dự của nữ tử ở bên trong, ta nghĩ mọi người vẫn nên ra ngoài trước, ta ở lại sẽ từ từ đưa nàng ta ra ngoài.
"
"Vừa nãy, khi biết được bên trong là bổn cung, không phải phu nhân rất kích động muốn lôi bổn cung ra sao? Tại sao sau khi đổi người, lập trường của phu nhân lại thay đổi? Phu nhân không tiếc huỷ hoại danh dự của bổn cung, giờ lại không nỡ huỷ hoại danh dự của người ở bên trong sao? Không lẽ người này là người quen của phu nhân, hay là bằng hữu nên phu nhân mới muốn bảo vệ nàng ta như vậy?” Trưởng công chúa cười lạnh.
"Ta không có ý này, nhưng danh dự của nữ tử lớn hơn trời, một khi bị vạch trần, cả đời của nàng ta sẽ bị huỷ hoại.
Ta nghĩ mọi người đến Quốc Công phủ của ta làm khách thì đều là bằng hữu của ta.
Bất kỳ ai xảy ra chuyện gì, ta đều sẽ cho một cơ hội.
Trưởng công chúa có tính tình lương thiện, ta tin người cũng sẽ cho nàng ta một cơ hội sửa sai có đúng không?" Nguỵ Quốc phu nhân cười một cách cứng ngắc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...