Bên trong sa mạc rộng lớn, vừa nhìn là đã biết hoang vắng vô cùng. Phế tích của một cái bộ lạc xuất hiện trước mắt, phòng óc sụp đổ, quần áo cùng với chiến giáp, vũ khí gãy náy, những thanh loan đao cùng với mũi tên rải rác khắp mọi nơi. Những cái này tựa hồ như kể lại những chiến sự thảm thiết đã từng phát sinh ở nơi này. Trên mặt đất tràn đầy dấu máu, đã khô đọng lại, cùng với cát vàng trộn lẫn cùng một chỗ, hình thành nên từng mảng màu đỏ vàng lẫn lộn. Ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy thi thể, nhưng mà cũng không có thi thể nào đầy đủ cả, hoặc là hai tay, hai chân tách rời, hoặc là mất đi cái đầu… Không hề ngoại lệ, tất cả những miệng vết thương đều không phải là dùng lợi khí chém ra, mà là dùng răng nanh rõ ràng xé mở, cắn đứt không trọn vẹn…
Những người chạy từ Hậu Thổ Thành tới đây, mỗi một người đều đã trải qua quá trình chiến đấu, cũng đã từng giết người, đã từng bị thương, đối với chiến trường cùng với tử vong đã sớm quen thuộc. Nhưng mà đột nhiên nhìn thấy chiến trường trước mắt, tất cả mọi người cũng nhịn không được sinh ra một loại cảm giác ác hàn cùng buồn nôn.
- Những người này… đều là bị tươi sống cắn chết hay sao?
Chi Ni Nhã che miệng, rất không dễ dàng mới khống chế được chính mình, không có nôn ra. Nhưng mà mùi huyết tinh nồng đậm cùng với mùi thi thể hư thối tràn ngập trong không khí vẫn là khiến cho nàng phi thường khó chịu, bất cứ lúc nào cũng có thể nôn ra.
- Cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng gặp qua chiến trường giống như vậy!
Thần sắc của Độc Âm Nhi có vẻ thật ngưng trọng:
- Chuyện tình như vậy nếu phát sinh ở Hậu Thổ Thành của chúng ta, chúng ta phải ứng đối như thế nào?
Hồ Nguyệt Thiền cười khổ nói:
- Không thể tưởng tượng chuyện tình như vậy được! Nhưng mà nếu thật sự phát sinh ở Hậu Thổ Thành chúng ta, Hậu Thổ Thành chúng ta khẳng định sẽ biến thành Luyện ngục nhân gian!
Đan Thư Thần Thú phi hành đảo vòng qua phế tích bộ lạc một vòng, thu thập các loại tin tức tình báo.
Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long là những người duy nhất trong mấy trăm người này vẫn còn duy trì sự bình tĩnh cùng thong dong, nguyên nhân rất đơn giản, vì loại trường hợp này các nàng đã tự mình trải qua rồi. Nếu so sánh với cái thế giới lúc trước toàn bộ là Luyện nô cương thi, thì một chút trường hợp trước mắt cũng chẳng tính là cái gì.
Hai tỷ muội tách ra khỏi đám người, một mình đi vào bên trong phế tích bộ lạc mà xem xét. Các nàng thỉnh thoảng lại hạ xuống cặp mũi cao ngạo của các nàng mà ngửi ngửi mùi của thi thể, có đôi khi nắm lên một đám đất cát đẫm máu, cẩn thận xem xét.
Hành động của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long khiến cho mọi người vô cùng hiếu kỳ. Lưu Chuẩn kỳ quái nói:
- Các nàng ta đang làm cái gì vậy? Chẳng lẽ… các nàng muốn trò chuyện với đám thi thể này à?
- Có lẽ người ta đang đi tìm bảo vật thì sao? Long Tộc yêu thích nhất chính là bảo vật a!
Trong lòng nói của Độc Âm Nhi có chút không tốt. Dừng lại một lát, nàng lại phát ra hiệu lệnh:
- Chúng ta cũng động thủ tìm xem, coi có manh mối gì hay không?
Bốn chi Bách nhân đội đến từ Hậu Thổ Thành phân công nhau mà hành động, đều dưới sự dẫn dắt của các Đại Đội trưởng của mình mà bắt đầu tìm tòi trên chiến trường. Sau thời gian khoảng một bữa cơm, tất cả mọi người đã rời khỏi chiến trường, bao gồm của Đan Thư Thần Thú cùng với hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long ở trong đó nữa.
- Ngoại trừ thi thể của các chiến sĩ, phụ nữ và trẻ em cùng với lão nhân của bộ lạc sa mạc ra, không hề có một cỗ thi thể của người tập kích, còn nữa…
Đan Thư Thần Thú nói:
- Mấy cái thi thể này cũng đều là không hoàn chỉnh cả, số lượng cũng không phải là quá nhiều! Nhưng có một điểm giống nhau chính là, đem những khối thi thể rơi rụng trên mặt đất lắp ghép lại, cũng có thể hợp thành một người! Cho nên ta suy đoán, những người vẫn còn đầy đủ tứ chi thì sẽ bị đồng hóa, mà những người bị mất đi đầu cùng với một phần tứ chi sẽ không thể bị đồng hóa. Cho nên, những cái tử thi xâm lấn này có một cái nhược điểm, đó chính là phần đầu, chỉ khi nào chặt xuống đầu của bọn chúng mới có thể tiêu diệt được bọn chúng.
Trải qua một lúc trầm mặc ngắn ngủi, Độc Âm Nhi mới nói:
- Đan Thư Thần Thú phân rất có lý! Phần đầu của tử thi chính là nhược điểm của bọn chúng, điểm này cần phải nói cho các chiến sĩ của chúng ta biết. Nếu như giao chiến, nhất định phải đem phần đầu của bọn chúng chém xuống!
- Cái này cũng không hoàn toàn chính xác!
Long Ngọc Nhất đột nhiên thốt lên một câu.
Độc Âm Nhi có chút không vui nhìn nhìn Long Ngọc Nhất một cái:
- Đại tỷ Long Tộc à, ngươi nói không hoàn toàn chính xác, như vậy ngươi nhất định là có sự giải thích chính xác hơn a! Không ngại tới nói nghe một chút đi!
Sở dĩ Độc Âm Nhi có thái độ không quá hảo hữu như vậy, Long Ngọc Nhất biết rằng đó là bởi vì nàng đang nổi ghen. Nàng ta cũng không quá để ý, lạnh nhạt cười nói:
- Hai tỷ muội của chúng ta vừa rồi đã xem qua chiến trường rồi, phát hiện ra rất nhiều thứ. Đám tử thi xâm lấn này cũng không phải là người thế giới này, mà là Luyện nô cương thi đến từ thế giới do Hắc Mạc Thiên luyện chế ra! Chúng ta đã cùng đám Luyện nô cương thi này động thủ qua, biết được đặc điểm của bọn chúng!
Long Ngọc Nhị tiếp lời nói:
- Luyện nô cương thi đến từ cái thế giới kia, cho dù các ngươi có dùng lưỡi dao sắc bén chặt xuống phần đầu của bọn chúng, bọn chúng cũng sẽ tiếp tục đánh lên, dùng móng vuốt xé mở thân thể của các ngươi! Cho dù các ngươi có chặt rời cánh tay của bọn họ, cánh tay của bọn họ cũng sẽ từ trên mặt đất lết tới, chụp lấy cổ chân của các ngươi, kéo cho các ngươi té ngã xuống. Cho nên, muốn tiêu diệt bọn chúng, chỉ có thể dùng phương thức nổ mạnh hoặc là đốt cháy, bằng không sẽ không có khả năng đánh bại được bọn họ đâu!
- Nhưng mà…
Hồ Nguyệt Thiền nói:
- Trong này không phải là lưu lại rất nhiều những đoạn chân tay cụt hay sao? Như thế nào không thấy chúng nó tiến lên tập kết người? Cũng không có bị đồng hóa?
- Đó là bởi vì có người khác giết chết bọn họ, trong khoảnh khắc liền kết thúc sinh mệnh của bọn họ. Thi thể của bọn họ thì lại bị đám Luyện nô cương thi ăn sống, cho nên mới không có bị đồng hóa!
Long Ngọc Nhất nói.
- Còn có người khác?
Độc Âm Nhi có chút hồ nghi nhìn về phía hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long. Các nàng như thế nào có thể biết được rõ ràng như vậy chứ?
Long Ngọc Nhất nói:
- Chẳng lẽ các ngươi đã quên mất dư nghiệt của Thời đại Hắc Ám hay sao? Ta hoài nghi chính là đám Lực sĩ Hắc Ám hệ của Thời đại Hắc Ám lưu lại!
Dừng lại một chút, nàng mới nói:
- Hắc ám hàng lâm, thời điểm quyết chiến sắp sửa bắt đầu rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...