Chiến đấu trên đỉnh núi, so với chiến đấu tại cung điện dưới lòng đất càng thêm huyết tinh, tàn khốc.
Từ trong thông đạo giết ra, một quả boom lực lượng phân thân được Phó Thư Bảo đưa tới cửa lớn dày đặc Thần Tạo quân. Lập tức, lực lượng phân thân kia dốc sức nổ tung, tay cụt chân đoạn cùng xương cốt mãn thiên phi vũ, máu tươi cùng nội tạng tung tóe đầy đất. Mà ngay cả Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội ở phía sau Thần Tạo quân trận doanh cũng bị đánh bay, còn lại trên mặt đất chỉ là tàn viên đoạn ngói.
Năm vạn Tân Luyện quốc gia Hộ Vệ quân, cộng thêm hai tỷ muội Thất thải nữ thần long, hơn nữa còn có Phó Thư Bảo, thực lực như vậy nếu như Luyện Thánh Y không hiện thân, chỉ bằng số Thần Tạo quân, thành viên bình thường cùng Hỏa Luyện, Mộc Luyện trưởng lão trấn thủ tại Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội mà nói, căn bản là không trụ được bao nhiêu thời gian.
Vô luận là cường giả thế nào, trừ phi có được thực lực vượt xa đối phương, nếu không, dưới đại quân cùng cường giả vây công, cũng chỉ có thể rơi vào kết cục rơi rụng.
- Viêm Long Hám Thiên Lôi!
Huyền quang thất thải từ trên bầu trời giáng xuống, hóa thành long hình, nhao nhao rơi xuống. Miệng Long Ngọc Nhị đột nhiên nhổ ra long đan của nàng. Khỏa long đan kia bay vụt xuống, mang theo lôi đình, mà ngay cả bầu trời bốn phía cũng trở nên lờ mờ tối sầm đi. Lóe lên, long đan liền đánh tới lực lượng lực trường hộ tráo Hỏa Luyện trưởng lão ngưng tụ ra.
- Oanh!
Đại địa chấn động, phong vân biến sắc.
Bạch quang gai mắt khuếch tán ra, khiến cho người khác không tài nào mở mắt ra được, chân đứng không vững.
Cường quang tán đi, trên đại địa bất ngờ xuất hiện một cái hố to đường kính tới mấy chục mét, sâu tới hơn mời mét. Trong hố, khó đặc cuồn cuộn, Hỏa Luyện trưởng lão dưới cú công kích này đột nhiên này đã bị tiêu diệt. Thân thể của lão, vẻn vẹn chỉ còn lại một đám bột phấn phiêu đãng trong không khí.
Đây chính là Thất thải nữ thần long chi uy, coi thường hết thảy sinh vật.
Khóe miệng Phó Thư Bảo có chút co rút, may mắn là minh hữu, nếu như địch nhân mà nói... chuyện kia thực sự đúng là sự tình khiến người khác phải đau đầu.
Rất nhanh, trên trăm Thần Tạo quân cùng Mộc Luyện trưởng lão bị đẩy tới phía dưới Thần Tạo tháp, không còn đường rút lui. Chung quanh Thần Tạo tháp, tất cả Hộ Vệ chiến sĩ đằng đằng sát khí, còn có ba tên sát thần đầu lĩnh Phó Thư Bảo, Long Ngọc Nhất, Long Ngọc Nhị. Thực lực cách biệt như vậy, Mộc Luyện trưởng lão căn bản là không có một tia may mắn nào.
- Còn muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống cự sao?
Quyền đầu Phó Thư Bảo mạnh mẽ đánh ra một cái. Một cái Hỏa Lân quyền thú thiêu đốt mà ra, gầm thét, đánh về phía Mộc Luyện trưởng lão.
Nguyên Nhất chiến kỹ, Nguyên Nhất chi quyền. Phó Thư Bảo vừa ra tay, cũng không có chút lưu tình nào.
So với lúc trước, lực lượng tu vi đã đạt tới Hỗn Nguyên chi cảnh tầng thứ hai, hình thái của Kỳ Lân quyền thú càng thêm uy vũ dữ tợn, thể tích tăng mạnh, lực lượng tăng mạnh, mà ngay cả hỏa diễm trên người cũng đều xuất hiện màu sắc hắc bạch giao nhau. Đây chính là Hỗn Nguyên lực đạt tới trình độ nhất định, thể hiện tương đối thành thục.
Mộc Luyện trưởng lão xoay mình đem lực lực lượng lực trường hộ tráo tăng lên trình độ mạnh nhất. Một mảnh khí vụ màu xanh lá hình thành chung quanh cơ thể lão, phảng phất như một cái vỏ trứng đem lão bao vào trong.
- Muốn làm rùa đen sao? Vậy thì nhìn xem mai rùa của ngươi đến tột cùng là mạnh bao nhiêu a! --- Thất Thải Huyễn Long Kích!
Phó Thư Bảo vừa xuất thủ, Mộc Luyện trưởng lão theo bản năng mà phòng ngự, Long Ngọc Nhất đâu có chịu cấp cho lão thêm một tia may mắn nào. Một tiếng long ngâm, hai quyền đầu vung lên, một đầu Thất thải long quyền thú rực rỡ chói mắt xuất hiện, cùng Kỳ Lân quyền thú của Phó Thư Bảo cùng một chỗ trực tiếp oanh về phía Mộc Luyện trưởng lão.
- Ha ha ha...
Biết rõ bóng ma tử vong đã phủ xuống, không cách nào tránh khỏi, Mộc Luyện trưởng lão lại tuôn ra một mảnh thanh âm cuồng tiếu.
- Các ngươi cho rằng cứ như vậy đã xong sao? Các ngươi sai rồi, đây bất quá chỉ là một cái khởi đầu mà thôi!
- Ầm ầm!
Thanh âm bạo liệt càng thêm mãnh liệt sinh ra. Nguyên Nhất chi quyền cùng Thất Thải Huyễn Long Kích của Long Ngọc Nhất đồng thời đánh lên lực lượng lực trường hộ tráo của Mộc Luyện trưởng lão. Trong chốc lát, tầng hộ tráo kia bị phá tan, thân thể của lão bị Hỗn Nguyên lực của Phó Thư Bảo cùng Thần Long lực của Long Ngọc Nhất oanh thành mảnh vụn.
Phó Thư Bảo cùng Long Ngọc Nhất đánh ra một kích mạnh nhất, đây cũng không phải là tồn tại như Mộc Luyện trưởng lão có thể chống lại được thì huống chi là hai người liên thủ hợp kích rồi.
Mộc Luyện trưởng lão vừa chết, mười mấy Thần Tạo quân trong nháy mắt cũng bị tiêu diệt đi.
Phóng nhãn toàn bộ chiến trường, có thể đứng, đều là chiến sĩ của đối phương, minh hữu. Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội đã không người nào còn hô hấp được nữa rồi. Khu kiến trúc màu vàng cơ hồ bị phá hủy gần như không còn, địa phương vốn tráng lệ thì giờ đây chỉ còn lại một mảnh đổ nát thê lương. Ngọn lửa lẳng lặng thiêu đốt vật liệu gỗ cùng nhà cửa, phát ra thanh âm "tích tích ba ba". Một cỗ khói đặc từ từ bốc lên thiên không, lại bị gió thổi tán đi.
Thi thể Thần Tạo quân trên mặt đất, nội tạng cùng từng khối huyết nhục. Huyết dịch đỏ sậm chảy xuôi tới mọi nơi bằng phẳng. Một mảnh khe hở dài rộng không đồng nhất hiện ra trên mặt đất, có một ít lẻ loi, có một ít lại như mạng nhện, giống như chịu oanh kích gì đó mà mở rộng ra bốn phương tám hướng.
Ánh mắt đảo qua từng địa phương có thể nhìn thấy, lực lượng lực trường rộng lớn vô hình cùng thiên nhãn nhìn lại, tìm tòi địch nhân có khả năng tiềm phục nơi chỗ tối. Bất quá, sau khi cẩn thận dò xét, Phó Thư Bảo lại tìm được một cái kết quả khó làm người khác tin tưởng, trong Thần Tạo tháp không có một tên địch nhân nào có thể hô hấp.
Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội cường đại nhất, Thần cấp lực sĩ Luyện Thánh Y cũng không có xuất hiện.
- Đây là chuyện gì xảy ra? Luyện Thánh Y đâu rồi?
Phó Thư Bảo nói.
Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị hai người liếc nhau một cái, từng người đều cười khổ lắc đầu lấy. Sự tình Phó Thư Bảo không hiểu rõ, các nàng cũng không rõ ràng. Chiến đấu tiến hành tới lúc này Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị không chút buông lỏng nào, càng chưa từng nói tới niềm vui thắng lợi. Một loại áp lực không cách nào hình dung thủy chung áp lên tâm tình ba người, khiến cho ba người lúc nào cũng cảm thấy khẩn trương.
Đây là điều khó có thể lý giải, đã tới tình trạng này rồi, Luyện Thánh Y đều không có xuất hiện, tại sao như vậy chứ?
Phó Thư Bảo nói.
- Xem ra Luyện Thánh Y chỉ có kỳ danh, có thể vì thấy chúng ta tiến đánh Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội mà sớm chạy trốn rồi a!?
Long Ngọc Nhất cũng cười khổ một tiếng.
- Phó công tử, chuyện cười này của ngươi chẳng buồn cười chút nào, Luyện Thánh Y không xuất hiện cũng không có nghĩa là hắn sẽ không xuất hiện, thiếu mất hắn, ta luôn sinh ra một loại cảm giác không ổn. Ta cảm giác, cảm thấy hắn đang tại nơi âm u nào đó nhìn trộm chúng ta, chỉ cần chúng ta không chú ý một cái là hắn sẽ xuất hiện, đánh lén chúng ta.
- Nàng nói...
- Ngươi không nghe thấy Mộc Luyện trưởng lão kia trước khi chết nói gì sao? Hắn nói, 'các ngươi cho rằng cứ như vậy đã xong rồi sao? Các ngươi đã sai rồi, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi!'. Ý tứ của những lời này chẳng phải không đơn giản sao? Chuyện này mới chỉ bắt đầu...
Long Ngọc Nhị giúp tỷ tỷ của nàng tranh luận với Phó Thư Bảo. So với tỷ tỷ của nàng, tính cách của nàng thực trái ngược. Tính cách của tỷ tỷ nàng là trầm ổn lão luyện, còn nàng lại là một nữ long thẳng tính, không có chút tâm cơ gì.
Phó Thư Bảo khinh thường, cười cười.
- Những lời này ta nghe được so với các nàng còn muốn rõ hơn, nhưng mà hắn nói bất quá chỉ là lời lẽ châm chọc hù người, các nàng đều tin? Ta đây đọc qua không ít những câu truyện tiểu thuyết như vậy rồi, bất quá tác giả những câu truyện kia tại lúc sắp kết thúc câu truyện đều cố ý đào ra một quả lừa, lừa gạt độc giả mà thôi.
Cái này mới cỡ nào châm chọc a!?
Những tiểu thuyết truyền kỳ kia, Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị căn bản là chưa có đọc qua.
Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị im lặng mà nhìn Phó Thư Bảo, không rõ đến cùng là hắn muốn nói cái gì.
- Ngươi cái tên này, đúng lúc này rồi mà còn muốn hí lộng, ngươi đến tột cùng là muốn nói cái gì đây này?
Long Ngọc Nhị không chút khí nào mà nói ra.
Phó Thư Bảo nói.
- Ý của ta các ngươi nghe còn không hiểu sao? Xong rồi xong rồi, Luyện Thánh Y chỉ là cao thủ giả mạo được tâng bốc lên, đã sớm chạy trốn, hợp tác của chúng ta đến đây cũng thôi đi à nha, cáo từ cáo từ...
Quay người lại mà đi, Long Ngọc Nhất lại đột nhiên dời thân chắn trước mặt Phó Thư Bảo.
- Lợi dụng chúng ta xong rồi, một tiếng cảm ơn đều không có mà nghĩ muốn chạy lấy người sao?
- Vậy thì cám ơn a.
Phó Thư Bảo nói.
- Ngươi...
Long Ngọc Nhất cứng họng tại chỗ.
Long Ngọc Nhị hung hăng trừng mắt hắn, nói.
- Phó Thư Bảo, ngươi muốn đi còn không dễ dàng như vậy đâu, Ngư Nhân tộc đã như ý của ngươi, đã được cứu ra, nhưng mà mục đích của chúng ta còn chưa đạt tới, vật chúng ta cần một ngày còn chưa tìm được, ngươi liền phải giúp chúng ta!
Cách nghĩ của Phó Thư Bảo thật đúng là như vậy, Hữu Nãi Ngư bên kia đã dùng ưu thế áp đảo triển kia hành động giải cứu, tuyệt đối là không có đạo lý thất bại. Đúng lúc này, tính ra Hữu Nãi Ngư cũng đã đem Ngư Nhân tộc cứu ra khỏi cung điện dưới lòng đất rồi, hắn vừa vặn chạy tới hội hợp. Về phần Thiên Long Bí Luyện thuật rắm thí kia, đâu phải là sự tình hắn quan tâm tới gì đâu đây này!?
Bất quá, Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị hiển nhiên không đáp ứng rồi.
- Đi, chúng ta đi tra xét Thần Tạo chi tháp một cái, sau đó lại quyết định hành động tiếp theo như thế nào.
Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị đột nhiên thò tay ra, từng cái bắt lấy một cánh tay của Phó Thư Bảo, sau lại hướng đỉnh Thần Tạo chi tháp mà bay đi.
Phó Thư Bảo hoàn toàn có năng lực thoát khỏi các nàng, nhưng mà hắn lại có cố kỵ của hắn. Vạn nhất chọc giận hai nữ Thần long này, lại không giết được các nàng, nhưng mà các nàng lại có thể giết Ngư Nhân tộc nhân. Những Ngư Nhân tộc nhân bình thường kia trong mắt hai Thất thải nữ thần long này căn bản là không có cách nào chống cự. Huống chi, trong tay Long Ngọc Nhất còn có năm vạn Hộ Vệ quân. Một chi quân đội này cũng là tồn tại làm hắn phải kiêng kị.
Tiếng gió gào thét bên tai, đảo mắt một cái đã đi vào tầng mây phía trên.
- Phanh!
Long Ngọc Nhị một cước đá bay đại môn, tình cảnh bên trong lập tức lọt hết vào trong mắt. Không có một cái giường, cũng không có bất kỳ thứ gì, có thì cũng chỉ có những chuỗi lực chi phù văn trận liệt. Những lực chi phù văn trận liệt này được điêu khắc trên vách tường bốn phía và cả trên nóc nhà. Kỳ thật, nó cũng chỉ là một cái ảo giác mà thôi. Nhìn kỹ lại, Phó Thư Bảo phát hiện ra những thứ lực chi phù văn trận liệt kia lại là lơ lửng trên không trung.
Trên không trung, tựa hồ có một cái không gian gì đó chuyên môn níu những giữ lực chì phù văn trận liệt này. Chúng tại trên cái không gian đó tạo thành một cái thân thể nguyên vẹn, đó cũng không phải là một tác phẩm nghệ thuật gì. Trên thực thế, những hàng lực chi phù văn trận liệt này lại có tác dụng thần kỳ. Phó Thư Bảo có thể rõ ràng cảm nhận được vận tác của chúng.
- Họ Phó kia, đây là cái gì?
Long Ngọc Nhị kia vẫn như trước dùng giọng điệu không chút khách khí. Trong trực giác của nàng, Phó Thư Bảo có thể luyện chế ra luyện nô thần kỳ như vậy, đối với những lực chi phù văn trật liệt này hẳn là có hiểu biết nhất định gì đó.
Quan sát nửa ngày, Phó Thư Bảo nói.
- Chúng... Ta nói ra các ngươi có lẽ sẽ không tin tưởng.
- Nói nhảm, ngươi đều chưa nói, chúng ta lấy cái gì đi tin tưởng đây này? Nói mau! Lầm bà lầm bầm.
Long Ngọc Nhị giống như đã có thói quen tranh cãi với Phó Thư Bảo rồi.
Khóe miệng Phó Thư Bảo lộ ra một tia cười khổ.
- Chúng là một cái tọa độ chỉ dẫn, giống như hải đăng trên biển cả, vận tác của chúng có thể làm cho người tại phương xa nhìn thấy, có thể đi tới được nơi này.
Long Ngọc Nhị cùng Long Ngọc Nhị lập tức sững sờ tại chỗ.
Thần Tạo chi tháp có một cái tọa độ như vậy, nó đang hướng ai chỉ dẫn tới địa phương này đây này?
Chẳng lẽ... chính là kẻ thủ ác sau màn điều khiển hết thảy?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...