Thiên Tài Đọa Lạc

Đường núi nhỏ hẹp, địa thế dốc đứng, dễ thủ khó công. Ở bên trên sườn núi nhiều chỗ lại ẩn nấp vô số quân địch, nếu như lại thiết lập một vài cơ quan bẫy rập gì đó ở trên núi, như vậy đây đúng là địa hình cực kỳ bất lợi.

- Ai nói chúng ta sẽ lên núi chứ? Ta liền ở dưới chân núi, sau đó dùng phân thân lực lượng lên núi gặp mặt Thánh An Na. Các ngươi cứ ở dưới chân núi bảo hộ cho bản tôn của ta. Nếu như nàng ta muốn tiến công, đánh thắng được thì chúng ta sẽ đánh, đánh không được thì bỏ chạy thôi!

Đây là đối sách của Phó Thư Bảo!

Mang theo mấy ngàn người, còn có thêm cả ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng của Quân đoàn Luyện Ngục, chỉ vì muốn bảo vệ bản tôn của hắn… Sự phòng hộ như vậy, cho dù là Thánh An Na nhìn thấy hắn cũng không có biện pháp nào. Huống chi, đi gặp mặt cũng chỉ là một cái phân thân lực lượng mà thôi, cho dù có bị nàng ta xử lý luôn thì có quan hệ gì đâu?

- Thật là! Chúng ta làm ra tràng diện lớn đến như vậy, chẳng lẽ cũng chỉ là vì muốn đến trước mặt người ta chơi trò rùa rút cổ hay sao?

Độc Âm Nhi liếc Phó Thư Bảo một cái.

Phó Thư Bảo ha ha cười nói:

- An toàn là số một! Cho dù làm rùa rút cổ thì sao cơ chứ? Chẳng lẽ nàng muốn làm quả phụ thủ tiết hay sao? Ta chết rồi, ai ngủ cùng nàng nữa đây?


Khuôn mặt Độc Âm Nhi nhất thời đỏ bừng lên, nhớ tới cuộc chiến đấu hoành tráng tối ngày hôm qua, vội vàng nguýt dài một cái:

- Cút sang một bên đi! Mặc kệ ngươi! Miệng toàn nói lời bậy bạ!

Phó Thư Bảo cũng phi thường hưởng thụ, lại thốt ra một tràng cười dài.

Đại tràng diện, đại ô quy a!

Người khác nhìn như thế nào, thì có tác dụng cái mẹ gì chứ?

Trong tiếng bước chân mênh mông đãng đãng, rầm rầm rộ rộ, đội ngũ của Phó Thư Bảo hướng về phía Thiên Tháp Sơn tiến tới.

Đám chiến sĩ Quy Vân Quốc sớm đã phát hiện ra đội ngũ của Phó Thư Bảo, lập tức bẩm báo lên trên Quy Vân Cung. Đám tù binh ở sườn núi lúc này cũng hỗn loạn lên một trận. Dù sao bọn họ cũng đều đã thần phục dưới uy nghiêm cùng với thủ đoạn của Thánh An Na và Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ, chưa từng trải qua chiến sự. Hiện tại lại đối mặt với tình huống như thế này, không khẩn trương đó mới là không có khả năng!

Trong lúc nhất thời, dưới sự quát mắng cùng với điều động của tướng lãnh, hai ba vạn binh lính tù binh cũng chậm rãi triển khai trận thế, trấn giữ trên sườn núi.

Nhất thời trên sườn núi quân kỳ tung bay, giống hệt như một đám mây ngũ sắc vậy, vô số các loại cờ hiệu đủ các quốc gia, hoàn toàn không giống nhau, Ngũ Hoa Bát Môn cũng đều có đủ, quả thật là một cảnh tượng hỗn độn.

Tất cả mọi người ai nấy đều nghĩ rằng Phó Thư Bảo là mang quân đến tấn công Thiên Tháp Sơn, nhưng mà khiến cho người khác không thể tưởng tượng nổi chính là, mấy ngàn đại quân uy phong lẫm lẫm tiến lên, cũng không có lên núi, mà là dừng lại ở ngay dưới chân núi. Sau đó, đội ngũ tách ra, một gã thống soái mặc trên người chiến giáp màu hoang kim chợt phóng thẳng lên thiên không, phốc một tiếng đã bay lên đến đỉnh núi.

Đám binh lính tù binh trên sườn núi còn chưa kịp lấy lại tinh thần, đã không thấy bóng dáng của hắn đâu nữa.

Mang theo đại quân tiến đến, Thống soái lại một mình xuất chiến, ngươi con mẹ nó đang làm cái rắm gì vậy?

Đây chỉ sợ chính là vấn đề khiến cho tất cả binh lính tù binh nghi hoặc a.

Nhưng mà, kẻ mặc trên người chiến giáp màu hoàng kim này cũng không phải là bản tôn của Phó Thư Bảo, mà là phân thân lực lượng của hắn.


Ầm ầm!

Đám gạch lát bên dưới mặt đất nhất thời nứt vụn ra. Hơn mười khối gạch nhỏ bên dưới bắn nhanh lên cao, giống như một đám lưỡi đao bắn văng khắp bốn phương tám hướng. Từ trên trời đáp xuống, phân thân lực lượng của Phó Thư Bảo đã tạo nên một động tĩnh thật lớn. Một vài thị vệ đang canh gác bên ngoài Quy Vân Quốc cũng đều né tránh ra. Có một vài người còn la hét ỏm tỏi nữa.

Tâm tình vốn dĩ đã không vui, nếu như đến một cái ôn văn nho nhã, như vậy cũng không phải là Phó Thư Bảo.

Bộ Kim Lực Thần Giáp trên người phân thân lực lượng kỳ thật cũng chỉ là một loại ảo giác mê hoặc dùng năng lượng lực lượng ngưng luyện ra mà thôi. Nhưng mà cho dù là những người có được tu vi Hỗn Nguyên lực như Thánh An Na vậy, cơ hồ cũng không thể phát hiện ra chân tướng, thì đám thị vệ này làm sao có thể phát hiện ra được?

Sau một trận ồn ào xôn xao, người đầu tiên từ bên trong cửa Quy Vân Cung chạy ra chính là Tứ Đại Thủ Vệ Giả của Quy Vân Tông, hiện tại đã trở thành Tứ Đại Trấn Quốc Tướng Quân của Quy Vân Quốc, chính là Lực sĩ Vĩnh Hằng lực Cương Đông, Vũ Chiến, Cung Thác cùng với Thiết Mộc Hoàng Tán. Sau đó mới đến các thành viên Luyện Lực sĩ của Luyện Lực Sĩ Đường do Mạc Sầu suất lĩnh.

Hiện tại bên trong Thế giới Nội tráo, Luyện Lực sĩ chiếm một tỷ lệ rất lớn. Bởi vì nguyên nhân Đại hội thế giới của Hội sở Luyện Lực sĩ Đế Quốc, cơ hồ toàn bộ những Luyện Lực sĩ tinh anh của thế giới đều đã hội tụ lại trong Thế giới Nội tráo. Kỳ thật, các thành viên nguyên bản ban đầu của Luyện Lực Sĩ Đường của Quy Vân Tông cũng không tính là cái gì.

Phía sau Mạc Sầu chính là Băng Oánh, mang theo tâm tình phức tạp đi ra.

Đảo mắt nhìn qua, Phó Thư Bảo mượn dùng ánh mắt của phân thân lực lượng, cũng không có phát hiện ra Thánh An Na, kẻ mà hắn tới đây gặp mặt.

- Phó công tử, ngươi đây là có ý gì? Chúng ta cũng không phải là địch nhân, những hiểu lầm trước kia cũng đã sớm hóa giải rồi. Ngươi dẫn đại quân chạy tới, lại còn dẫm nát địa phương của chúng ta, làm ra cái loại khí thế bức người mãnh liệt này. Ngươi đến tột cùng là muốn làm gì?

Mạc Sầu vừa ra khỏi cửa cung liền lập tức chất vấn. Ngữ khí của bà ta phi thường chính khí lẫm liệt, phảng phất như là đạo lý thuộc về bà ta vậy.


- Không phải địch nhân? Vậy vì cái gì lại bắt giữ nữ nhân của ta?

Phân thân lực lượng của Phó Thư Bảo cười lạnh, nói.

- Cái này…

Vốn dĩ, sự lựa chọn sáng suốt nhất lúc này chính là trốn tránh trách nhiệm, để Thánh An Na đi gánh cái cục nợ do chính nàng ta tạo ra. Nhưng mà, lời nói vừa lên đến miệng, Mạc Sầu thế nhưng lại mạnh mẽ nuốt trở về.

Trong suy nghĩ của Mạc Sầu, thà rằng đối địch với Phó Thư Bảo đi nữa, cũng không thể nào tự miệng nói ra lời bắt Thánh An Na phải gánh cục nợ kia. Cho nên, trầm mặc mới là sự lựa chọn sáng suốt nhất.

- Hừ! Không thể giải thích được phải không? Ta cũng không muốn nghe lời giải thích của ngươi! Chúng ta tìm một địa phương nào giải quyết chuyện này đi! Thánh An Na đâu rồi? Bảo ả ta ra đây nói chuyện với ta!

Một đạo bạch quang đột nhiên từ bên trong Quy Vân Cung lao ra, vượt qua khoảng cách không gian, trong khoảnh khắc liền xuất hiện trước mặt của phân thân lực lượng.

Khoảng cách gần trong gang tấc!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui