Thiên Tài Đọa Lạc

Sau khi Hoàng Hồ Minh và Hồ Nguyệt Thiền rời khỏi, trong thiên điện chỉ còn lại một mình Phó Thư Bảo. Ngọn lửa lay lất, ánh sáng trở nên lờ mờ, khung cảnh rất trầm tĩnh.

Sau một hồi đứng lặng im, Phó Thư Bảo mới giở ra từng bản bút ký của Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong, sau đó bắt đầu cẩn thận xem xét. Những thứ mà Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong lưu lại đều vô cùng trân quý.

Trên tờ giấy thứ tám, Phó Thư Bảo nhìn thấy một đoạn ghi chép:

- Nguy cơ đã hàng lâm, sinh tử khó lường, dùng cuộn da giả để lừa địch nhân, không phải là điều ta muốn, chỉ mong có cơ hội trở lại đây, tìm Nguyên Nhất chiến kỹ, sau đó đem cuộn da thật đi, trời muốn tuyệt ta, không biết làm sao…

Một đoạn ghi chép ngắn ngủi này hẳn là lúc Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong cảm nhận được nguy cơ hàng lâm, bởi vậy ông ta cũng sắp xếp mọi chuyện, tạo ra cuộn da giả, đem cuộn da thật giấu trong Kim Nguyệt Cung dưới đất. Lúc ông ta ra ngoài lại không có cơ hội trở lại lần nữa, ngàn năm sau, cuộn da ông ta lưu lại đã bị Hồ tộc lấy được.

Thế sự khó lường, nhân duyên đa biến.

Mặc dù đã hiểu một ít tình huống lúc đó, nhưng lại không có chút manh mối gì về Nguyên Nhất chiến kỹ.

Lại lần nữa đưa mắt nhìn tấm địa đồ hoàng cung Kinh Nguyệt cổ xưa:


- Hoàng cung dưới đất này lớn như vậy, nếu như tìm từng ngóc ngách thì phải có một lượng người rất lớn, chỉ e một người sẽ không thể làm được, phần đã khai quật, hiển nhiên là phần đã bị Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong lục soát qua, ta đi đâu tìm đây?

Trong lòng cảm thấy mất mát, Phó Thư Bảo tạm thời từ bỏ việc điều tra manh mối bắt đầu từ những bản bút ký, rời khỏi thiên điện, đến Kim Nguyệt Cung. Hoàng Hồ Minh và Hồ Nguyệt Thiền muốn chuẩn bị gì cũng là chuyện khiến hắn tương đối tò mò.

- Sau khi lấy Viêm Hỏa Linh Tham, âm ti hồ nữ trên người Hồ Nguyệt Thiền đã bị lấy hết, nếu dùng tài liệu như vậy, nàng còn chưa mọc dài… hắc hắc…

Trên mặt nở nụ cười xấu xa, Phó Thư Bảo ngoài ý muốn phát hiện trong Kim Nguyệt Cung trống trơn, Hoàng Hồ Minh và Hồ Nguyệt Thiền căn bản không có ở đây.

Đưa mắt nhìn bảo tọa thuần kim, trong lòng Phó Thư Bảo chợt động, đi qua đó. Cái ghế của lão hoàng đế, hắn còn chưa từng ngồi qua, không biết ngồi lên đó sẽ có cảm giác như thế nào.

Đặt mông ngồi lên trên, cảm giác lạnh lẽo truyền đến, cứng rắn, rất không thoải mái, Phó Thư Bảo khẽ mắng một tiếng:

- Lão hoàng đế của Kim Nguyệt vương triều làm một cái ghế da để ngồi, hoặc là phủ da hổ gì đó lên không phải ngồi thoải mái hơn sao? Hết lần này đến lần khác, lại muốn làm cái ghế thuần kim, vừa lạnh vừa cứng, ngồi không sợ bị trĩ sao? Tự tìm khổ.


Không phải những thứ hoàng đế hưởng dụng đều là thứ tốt.

- Đợi chút…

Sờ vương tọa thuần kim vừa cứng vừa lạnh, Phó Thư Bảo đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lẩm bẩm:

- Nơi đã khai quật, Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong có lẽ đều đã kiểm tra qua, với cá tính xem vàng như đất, chỉ e sẽ không thèm liếc nhìn vương tọa thuần kim này lấy một cái. Mà nơi hoàng đế Kim Nguyệt vương triều có khả năng cất giấu Nguyên Nhất chiến kỹ nhất, có lẽ là trong vương tọa thuần kim này, hơn nữa, Kim Nguyệt Cung dùng để xử lý triều chính, hẳn là thủ vệ rất cường đại, đem thứ gì trân quý giấu ở đây, so với giấu trong bảo khố còn an tâm hơn.

Nghĩ đến đây, Phó Thư Bảo cũng không ngồi yên được nữa, lập tức bắt đầu kiểm tra vương tọa thuần kim. Ban đầu dùng mắt quan sát xem có cơ quan ẩn dấu hay không, sau khi không phát hiện được gì hắn lại dùng tay gõ lên vương tọa thuần kim, xem có phát ra tiếng không vang hay không.

- Cong cong, cong cong… thịch thịch…

Gõ từng cái, sau khi gõ vào trung tâm một đồ án hình viên nguyệt kim sắc, Phó Thư Bảo đột nhiên nghe thấy tiếng vang “thịch thịch”.


Tiếng vang nói rõ một vấn đề, đó chính là bên trong trống không, mà với tài lực của Kim Nguyệt vương triều, thân làm đế vương, Kim Nguyệt hoàng đế tuyệt đối sẽ không vì thiếu vàng mà khiến cho vương tọa của hắn xuất hiện một phần thiếu hụt. Nguyên nhân làm vậy, chắc chắn là có dụng tâm kính đạo.

Đưa tay ấn lên đồ hình viên nguyệt kim sắc lồi ra một cái, kim nguyệt chuyển động, nhất thời bề mặt vương tọa thuần kim hạ xuống. Đằng sau Kim nguyệt đồ án quả nhiên trống không, bên trong là một không gian cất trữ dài bảy tấc, sâu ba thốn.

Vừa đưa mắt nhìn, Phó Thư Bảo liền nhìn thấy một cuộn vô cùng tinh tế, không phải giấy, không phải vàng, không phải tơ, cũng không phải da thú đang lẳng lặng nằm đó. Màu sắc như cỏ, có chút trắng. Mặc dù niên đại rất lâu, nhưng lại không có chút dấu hiệu phong hóa, màu sắc tươi sáng như mới. Lờ mờ cảm thấy một tia linh khí phát ra.

Luyện Linh Lực trong người bao quanh, vừa kiểm tra một phen, Phó Thư Bảo lập tức cả kinh, không ngờ cuộn không phải vàng, không phải tơ, cũng không phải da thú này lại là một vật hắn vô cùng quen thuộc – Thiên Trúc! Khó trách lại có linh khí trên đó.

Trúc chính là một tài liệu rất tốt để làm giấy, giấy do trúc chế tạo gọi là giấy trúc có thể dùng để viết và vẽ, giấy trúc so với các loại giấy khác càng trân quý hơn. Mà dùng linh tài như Thiên Trúc làm giấy, giá trị không cần nói cũng biết.

Giấu ở hốc nhỏ trong vương tọa thuần kim, còn là một tấm giấy Thiên Trúc, chỉ dựa vào những điểm này đã có thể thấy được giá trị của nó.

Không thể nhịn được kích động trong lòng, Phó Thư Bảo lấy tấm giấy Thiên Trúc vô cùng tinh tế ra. Cầm trong tay, giấy Thiên Trúc hơi nặng, thoáng ước lượng một chút, nó so với cuốn sách dày một xích (0,33m) còn nặng hơn. Mở tấm giấy Thiên Trúc ra, chỉ thấy nó dài khoảng chín xích, rộng 2 xích. Trên cuộn giấy Thiên Trúc này viết chằng chữ văn tự và hình vẽ liên quan đến tu luyện. Vừa mở ra, bốn chữ màu đen bắt mắt liền xuất hiện: Nguyên Nhất chiến kỹ.

Đúng là có được mà không phí công sức.


- Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong à, ông làm người, cái gì cũng tốt, chỉ là không thích tiền, còn xem tiền tài như đất, nhưng ông có từng nghĩ qua, hoàng đế giấu Nguyên Nhất chiến kỹ rất có thể là nô lệ của đồng tiền hay không? Hắc hắc hắc hắc….

Tiếng cười trong Kim Nguyệt cũng phiêu đãng, bảo vật trong tay, Phó Thư Bảo liền có suy nghĩ chế giễu tiền nhân.

Nhìn đại khái nội dung Nguyên Nhất chiến kỹ, trong lòng Phó Thư Bảo đã có lý giải nhất định.

Nguyên Nhất chiến kỹ có tổng cộng 12 thức, phân biệt là Nộ Quyền thức, Ảnh Thối thức, Kim Cương thức, Luyện Tâm thức, Phân Thần thức, Nguyên Nhất thức Mỗi một thức đều có một đoạn văn tự giảng giải tu luyện, mỗi một thức đều có 12 loại biến hóa và 12 hình vẽ tu luyện, bác đại tinh thâm.

Nguyên Nhất chiến kỹ chia làm hai tầng cảnh giới, tầng thứ nhất là Nộ Quyền thức, Ảnh Thối thức, Kim Cương thức và phần tu luyện Nộ Quyền Thức, Ảnh Thối thức và Kim Cương thức. Tầng cảnh giới thứ hai là Luyện Tâm thức, Phân Thần thức và Nguyên Nhất thức và phần tu luyện trong đan điền, tương đối phức tạp, nhất thời khó có thể hiểu rõ thấu triệt.

- Nộ do tâm sinh, lực do thể phát. Quyền mang nộ ý là quyền không gì không thể phá. Tụ lực lượng toàn thân và thứ vũ trụ vào quyền thể, phẫn nộ phát ra, lực lượng trên quyền cũng như tại tâm, vừa phát liền không về nữa...

Dưới đoạn khái quát là dày đặc yếu quyết tu luyện. Có trí thông minh rất cao và bản lĩnh nhìn là không quên, Phó Thư Bảo đọc hết cũng không mất bao nhiêu thời gian, trong lòng đã có phương hướng tu luyện mơ hồ. Chẳng qua kế hoạch cụ thể còn chưa hình thành. Nguyên Nhất Chiến Kỹ mà một bí kíp mà kể cả Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong cũng phải động tâm. Nếu như chỉ thoáng một cái đã hiểu hết thì giá trị của nó cũng đã để bị hoài nghi rồi.

Cùng là kỹ năng đấu kỹ dùng quyền nhưng Thiết Sa Quyền so với nó chẳng khác nào một chiếc đèn dầu lúc nào cũng có thể bị gió thổi tắt so với vầng mặt trời chói chang cả, căn bản là không thể so.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui