Lưu Chuẩn nói:
- Thế nhưng, chúng ta căn bản không biết chiết cây là cái gì, lại càng không biết làm a.
- Ta nói ngươi tìm cây nho bình thường, đã tìm được chưa?
Phó Thư Bảo chợt hỏi.
Lưu Chuẩn đáp:
- Đã sớm chuẩn bị rồi, ta còn để một Luyện Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực di
dời, hình dáng của cây nho trước khi bị rút lên khỏi mặt đất không khác
gì hình dáng cây nho đang được trồng trong vườn chúng ta.
Di dời
hoàn mỹ, cũng chỉ có Luyện Lực Sĩ mới có thể làm được. Trong sa mạc nóng bức này, phương thức di dời cây nho mà vẫn còn sống là điểm vô cùng mấu chốt.
Dưới sự dẫn dắt của Lưu Chuẩn, Phó Thư Bảo di đến vườn nho mới xây dựng. Trong đó có ít nhất 500 cây nho bình thường được di dời.
Ngoài ra, mười gốc Huyễn Tâm nho mà hắn trộm được từ chỗ Hồ Nguyệt Thiền cũng được trồng trong vườn, chẳng qua là tách ra trồng, đây chính là
phân phó của hắn, nhằm để sau này dùng làm so sánh.
Đội công tượng của Lưu Chuẩn cũng đi vào vườn nho, đợi Phó Thư Bảo giảng giải và làm mẫu cho bọn họ.
Kỹ thuật chiết cây tại thế giới Phó Thư Bảo trước kia là một thể kỹ thuật
rất phổ biến, có thể cải tiến phẩm chất nông sản, đề cao số lượng thu
hoạch. Việc làm mẫu chẳng qua chỉ là lấy vài cây nho đã bị cắt ra, sau
đó lại đem cành của Huyễn Tâm nho đã gọt bớt, rồi cắm vào trong miệng
vết cắt mà thôi.
Sau đó Phó Thư Bảo lại giảng giải chi tiết kỹ
thuật chiết cây, như tri thức trừ độc, dùng bao cẩn thận bọc lại,… với
đội công tượng một phen.
Nghe xong giảng giải, Lưu Chuẩn mới cười nói:
- Không ngờ kỹ thuật chiết cây này lại đơn giản như thế, quả thật kỳ
quái, kỹ thuật đơn giản như thế, tại sao trước kia ta lại chưa từng nghe qua chứ?
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm cười, nói:
- Ngươi từng nghe qua mới là kỳ quái đấy.
Tiếp theo Phó Thư Bảo lại chỉ đạo đội công tượng thao tác chiết cây, bận rộn một phen rồi hắn mới trở về trong lều cỏ. Nhắc đến cũng thật kỳ quái,
đều là Luyện Lực Sĩ, vì sao chỉ có tu luyện Luyện Thiên Thần Quyển thì
mới có thể bồi dưỡng mầm của thực vật phát triển chứ?
Từ góc độ
năng lực mà xét, đây chính là một tính chất rất đặc biệt, có chút cảm
giác thiên hạ vô song. Nhưng từ góc độ cân đối mà xét thì đây lại là vi
phạm quy tắc tự nhiên, phá hoại sự cân đối tự nhiên.
Điều này đến tột cùng là tốt hay xấu?
Phó Thư Bảo không thể biết được đáp án, nhưng đối với việc bồi dưỡng mầm Huyễn Tâm nho, hắn vẫn vô cùng hứng thú.
Có lẽ, không bao lâu nữa, Huyễn Tâm nho của Hậu Thổ Thành sẽ được đem đi
bán khắp nơi trên thế giới. Dùng Huyễn Tâm nho tạp giao để cất rượu,
rượu nho càng ngon thì có tiền cũng chưa chắc có thể mua được loại rượu
xa xỉ này. Đây chính là động lực khiến hắn chăm chỉ như vậy.
Từ ốc đảo của Huyễn Tâm nho mang về một giỏ trúc đựng đầy Huyễn Tâm nho phải đến 200 cân, cũng tương đương một vạn trái.
Đội công tượng của Lưu Chuẩn đem đất dinh dưỡng cho vào khay gỗ, sau đó lại để hai mươi trái nho vào một khay, tổng có có đến 500 khay gỗ chất dinh dưỡng. Chiếm diện tích cũng không nhiều, vừa đủ thao tác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...