Xuân Đào đi theo sau nàng tò mò.
"Biết ạ, hai năm trước vú nuôi còn dẫn tiểu thư và nô tỳ đi tế bái.
Tiểu thư muốn đi tế bái phu nhân sao?
Hay là, chúng ta đi thu nợ?
Thu nợ thì không có ấn tín của phu nhân hiện tại, sợ là sẽ không cho chúng ta xem sổ sách.
"
Đường Hân không trả lời nàng, trực tiếp dẫn nàng đến tiệm đầu tiên, tiệm vải Cẩm Tú.
Quản sự nhìn thấy nàng, cười giả lả tiến lên chắp tay chào, còn chưa kịp nói, người đã bị nàng đánh ngất.
Dù sao những quản sự này cũng không phải là những người năm xưa nữa.
Hai tiểu nhị kinh ngạc, tiến lên lý luận, cũng bị nàng đánh ngất.
Lười nói nhảm với họ.
"Xuân Đào, đóng cửa!"
Xuân Đào ngẩn người phản ứng lại, vội vàng đóng cửa lại.
Tay Đường Hân lướt qua những tấm vải đó, tất cả đều nhét vào không gian.
Xuân Đào kinh ngạc đứng tại chỗ một lúc, Đường Hân đã dọn sạch kho và phòng sổ sách của tiệm vải.
Ra ngoài nhìn thấy Xuân Đào, nhàn nhạt nói: "Đi!"
Dẫn đầu đi tiếp về phía tiệm trang sức Như Ý.
Bên trong toàn là trang sức vàng bạc, nàng vào sau Xuân Đào phụ trách dọn dẹp, đóng cửa một mạch.
Nàng thì làm theo cách cũ, không giải thích, đánh ngất hết.
Tất cả trang sức vàng bạc bên trong đều bị lấy đi, vàng bạc châu báu trong kho cũng bị lấy đi.
Tiệm gạo là điểm đến thứ ba: Gạo tẻ một nghìn cân, gạo nếp một trăm cân, gạo lúa miến, đậu tương, đậu đỏ, v.
v.
, mỗi loại đều có hơn một trăm cân.
Xuân Đào: Dọn dẹp, đóng cửa.
Đường Hân: Đánh ngất, dọn đi!
Tiệm đồ ngọc, nơi thứ tư: Vòng ngọc, trâm ngọc, ngọc bội, ngọc linh lung….
Tiệm may mặc, nơi thứ năm: Đồ nữ, đồ nam, đồ trẻ em….
Tiệm tạp hóa, nơi thứ sáu: Dầu muối nước tương, nồi niêu xoong chảo….
Tiệm rèn, nơi thứ bảy: Rìu chặt thịt, dao lớn, kim khâu lớn….
Tiệm phấn son, nơi thứ tám: Dầu bôi tóc, mỡ trăn, phấn thơm….
Tiệm thuốc, nơi thứ chín: Tủ thuốc, thuốc viên, thuốc chữa thương, nhân sâm đương quy….
Quán trà, nơi thứ mười: Trà Tân Dương Mao Tiêm, Đại Hồng Bào, bàn ghế, thùng nước….
Quán rượu, nơi thứ mười một: Đào Hồng Nữ Nhi, rượu cúc vàng, rượu ngải cứu, rượu mạnh….
Thúy Hồng Lâu, thứ mười hai: …
Ơ lầu xanh?
Ban ngày ban mặt hai người đứng trước lầu xanh, ngẩng đầu nhìn tấm biển say đỏ…
"Đây… thanh lâu này là ai mở cho mẫu thân ta?"
Xuân Đào:
"Nghe vú nuôi trước đây nói, hình như là nhị cữu gia, tiểu thư, chúng ta còn vào không?"
Đường Hân lè lưỡi.
"Vào, các cô nương không lấy đi được nhưng tiền các cô nương kiếm được thì phải lấy đi, không thể để cho tên khốn kiếp phụ thân ta được lợi.
"
Xuân Đào đã tê liệt rồi.
Mặc dù tiểu thư không giải thích nhưng tiểu thư trước mặt nàng, chỉ cần phẩy tay áo một cái, những thứ đó đều biến mất không thấy nữa.
Chuyện thần kỳ như vậy, tiểu thư nhà nàng thật lợi hại, sau này nàng nhất định phải đi theo tiểu thư nhà mình, chỉ nghe theo tiểu thư nhà mình.
Hai người vào lầu xanh, ban ngày ban mặt các cô nương trong lầu xanh đều đang ngủ.
Đường Hân trực tiếp đạp cửa xông vào.
Có một tên quy công cầm gậy đi tới.
"Tiểu nương tử nhà ai, ban ngày ban mặt lại xông vào thanh lâu?
Ngươi muốn tới tiếp khách à?
Hay là tới tìm tướng công của ngươi?"
Đường Hân vươn tay đoạt lấy cây gậy trong tay hắn, giơ chân đá hắn ra ngoài, cây gậy để lại.
"Tú bà ở đâu? Ta tới thu nợ!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...