Thiên Sứ Mùa Đông

"Này làm gì vậy! Mau mở cửa ra..." Quách Chấn Vũ hơi bất ngờ rồi nhanh chóng gõ gõ vào cánh cửa phòng 312. Đứng ở phía bên kia cánh cửa, Giang Thiên Di ngồi bệch xuống dưới nền nhà lạng toát, cả người run bần bật.
"RẦM...!
Cánh cửa phòng bất chợt bật ra, Quach Chấn Vũ nhanh chóng quỳ thụp xuống bên cạnh Giang Thiên Di, ánh mắt khó hiểu nhìn cô đang cố gắng kìm lại những giọt nước mắt trên mi.

"Không sao chứ?"
"Cậuq...cậu đúng là đồ quá đáng! Rõ ràng cậu biết đó là loài sinh vật đáng ghê tởm nhất mà lại còn muốn hù doạ tôi. Cậu hả hê lắm chứ gì?,,." Giang Thiên Di đột nhiên hét toáng lên, sau đó toan đứng dậy đi ra ngoài thì đập vào mắt cô là một con nhện to tướng đang an toạ trên chiếc ghế sô pha chính giữa phòng.
"Co...con...con nhện" Giang Thiên Di hãi hùng hét lên, hai mắt mở to đầy hoảng sợ. Hai chân run run đứng không vững nữa, Giang Thiên Di luống cuống làm cho hai chân đá vào nhau và ngã cái rầm xuống đất. Quách Chấn Vũ vừa mới đưa mắt nhìn về phía tay Giang Thiên Di chỉ chỉ, còn chưa kịp hoàn hồn cậu đã bị Giang Thiên Di ngã vào người. Cả hai người tiếp đất trong tư thế hình chữ thập, Quách Chấn Vũ nằm ngã ngửa trên sàn nhà, Giang Thiên Di nằm đè ngang lên người cậu toàn thân bất động.

Mãi một lúc sau Giang Thiên Di mới oàn hồn lại, cô vội vã bò dậy, khuôn mặt đỏ ửng như ráng chiều. Quách Chấn Vũ đột ngột ghé sát tai Giang Thiên Di thì thầm bằng một chất giọng mà theo cảm nhận là sởn cả gai óc.
"Cậu không muốn vào đây là vi sợ tôi làm gì cậu phải không? Sao vậy? Lúc nãy còn mạnh mồm lắm mà!..."
Quách Chấn Vũ nói xong liền đứng dậy tiến thẳng đến chiếc ghế sô pha, sau đó nhẹ nhàng cầm lấy con nhện lên và đưa ra trước mặt Giang Thiên Di. Một việc mà cô chưa bào giờ dám làm.
"Cậu không thấy nó rất quen sao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận