Hoa Liên Đồng Nhân
Một trăm hoạt động thường ngày của Hoa Liên { 51 – 70}
Tác giả: 顾叶还
Đã được sự cho phép của tác giả, vui lòng tôn trọng.
------------------
51. Nóc nhà
Bồ Tề Quán hàng năm đều sẽ được sửa sang lại để đón năm mới. Nói là tân trang thật ra cũng chỉ dựng lại cho vững chắc cho có không khí đón năm mới thôi. Duy một điều đặc biệt đó là một khoảng trống bằng phẳng trên nóc nhà luôn được giữ nguyên. Tạ Liên muốn giữ lại để buổi tối cùng ngắm sao với Hoa Thành.
52. Uống say
Thời điểm đón năm mới có uống rượu nhưng không say. Ngày thường ở cùng với Hoa Thành cũng rất ít khi uống rượu, một năm cũng không có mấy lần say. Lúc mấy người Sư Thanh Huyền cùng nhau tới chơi chúc rượu, Tạ Liên cũng chỉ uống cho có, không dám uống say ở bên ngoài. Hôm nay đúng như Tạ Liên dự đoán đón về một con quỷ say – Hoa Thành. Vừa mở cửa Hoa Thành đã đổ nhào về phía trước, Tạ Liên luống cuống chân tay đỡ lấy hắn, vừa ôm đã ngửi được mùi rượu nồng khắp người. Cau mày kéo người tới giường. Vắt khăn ướt chuẩn bị lau qua mặt cho Hoa Thành lại đột nhiên bị đẩy ngã, trước mặt là một đôi mắt vô cùng tỉnh táo còn mang theo ý cười.
53. Lau khô tóc
Tạ Liên gội đầu tùy tiện lau lau rồi ngồi xếp chân trên giường, lười động. Hoa Thành tắm xong chuẩn bị lau tóc lại thấy tóc người đang ngồi trên giường kia ướt nhẹp, lập tức cau mày ra hiệu cho Tạ Liên xoay người. Tạ Liên chớp chớp mắt ngồi quay lưng về phía Hoa Thành, sau đó cảm giác có một bàn tay sờ lên đầu nhẹ nhàng vuốt ve, thi triển pháp thuật hong khô, rất ấm áp.
54. Tay
Tạ Liên vùi đầu trong ngực Hoa Thành đọc sách như thường. Hoa Thành nhìn ngắm một lúc, ánh mắt từ trên trang sách bị cái tay kia hấp dẫn, nhẹ nhàng cầm tay lên hôn lên mu bàn tay một cái. Nghiêng đầu nhìn Tạ Liên không có phản ứng bèn dùng môi nhẹ nhàng cọ cọ, trượt từ đầu ngón tay tới kẽ ngón tay cho đến tận khi Tạ Liên rút ngón tay ra. Mặt đỏ tới tận mang tai, giận giữ nhìn, một chút uy nghiêm cũng không có.
55. Tắm xong
Tạ Liên có thể không chú ý tới việc hong khô tóc nhưng nhất định sẽ lau khô người. Hơn nữa còn quy quy củ củ mặc quần áo xong rồi mới đi ra. Bởi vì lúc mới đầu có mấy lần Tạ Liên lười lau khô thân thể khiến nước dính lên quần áo, dính dính lỏng lẻo, hơi nóng hun lên lộ ra làn da trắng nõn. Vì vậy mấy lần y chịu thiệt.
56. Đón về nhà
Tạ Liên phải lên Thượng Thiên Đình tham gia mấy hội nghị thường niên không trốn được. Lần nào cũng đúng giờ cáo từ nhưng không có ai giữ lại. Bởi vì ban đầu có mấy lần quên thời gian, Hoa Thành sẽ đích thân đi lên với mỹ danh "Đón điện hạ về nhà".
57. Chạy bộ
Gần đây người trong thôn nói chạy bộ sáng sớm rèn luyện thân thể có thể gia tăng được sức chịu đựng. Vì vậy mỗi buổi sáng sớm đều có một nhóm người đông đảo chạy vòng vòng quanh thôn mấy vòng. Sau đó Tạ Liên cũng kéo Hoa Thành gia nhập đội ngũ này. Đón ánh nắng ban mai chiếu lên giọt sương sớm.
58. Hội họa.
Mặc dù Hoa Thành viết chữ không tốt nhưng lại rất giỏi vẽ. Tạ Liên không biết nghĩ tới cái gì tìm về một cái thẻ tre sạch, bảo Hoa Thành tùy ý vẽ lên hình gì đó. Chờ tới khi Tạ Liên cầm được hai miếng trúc hình tròn trở về Hoa Thành đã vẽ xong. Trong bông hoa màu trắng có bóng lưng cao ngất. Tạ Liên không biết nói gì nhìn Hoa Thành, hắn cười một tiếng. Tạ Liên cầm bút quệt vài nét phác họa thêm một bóng người. Cẩn thận cuộn thẻ tre thành hình ống, trên dưới đậy bằng miếng trúc, đốt một cây nến bên trong. Ánh nến xuyên thấu qua khe hở trên cuộn thẻ tre lộ ra, cả bức họa bừng sáng.
59. Ôm
Hoa Thành rất thích ôm Tạ Liên từ phía sau, cằm đặt lên đầu Tạ Liên hoặc hơi khom người xuống tựa lên hõm vai Tạ Liên, cảm giác vô cùng yên tâm. Mỗi lần ôm ôm lại không tự chủ được hành động không đứng đắn. Không phải tay lộn xộn thì chơi xấu thổi khí vào tai Tạ Liên, cắn nhẹ cái dái tai mềm mềm kia. Từ từ cọ sát.
60. Nhận thức thân thể.
Tạ Liên rất tò mò vì sao Hoa Thành lại thích cắn lỗ tai của mình như vậy, sau nhiều lần ướm hỏi không có kết quả. Cuối cùng đưa ra quyết định bắt Hoa Thành ngồi yên trên giường không được nhúc nhích, còn mình trải nghiệm một chút.
Hoa Thành khoanh chân ngồi trên giường, Tạ Liên nửa quỳ phía sau nhào lên ôm lấy cổ hắn, sau đó hối hận. Nhìn dái tai gần trong gang tấc, nghiền nghiền cắn nhẹ nhiều lần. Dần dần lấn tới nhẹ nhàng ngậm lấy, lập tức nghe được Hoa Thành "Sh...." một tiếng, Tạ Liên còn chưa nhận thức được cái gì đã bị người ta đè lên giường.
61. Hột đào
Hôm nọ Tạ Liên xuống ruộng không cẩn thận bị ngã, thực ra cũng không sao thì Hoa Thành lập tức đón được y. Hôm sau thôn trưởng bảo người mang tới một cái hột đào.
Tạ Liên: "Hạt đào?"
Thôn dân: "Thôn trưởng nói bổ não".
62. Bánh bột.
(Nguyên văn là 糕粑 là một loại bánh truyền thống ở Quý Dương – ai biết tên tiếng Việt cầu giúp đỡ (人・∀・))
Gần đây mọi người trong thôn bận rộn làm bánh. Tạ Liên tình cờ nhìn thấy đứng một bên ngứa ngáy chân tay, nhìn thì có vẻ không khó lắm thế là trộm học, cầm túm vừng trộn đường trắng người trong thôn cho mang về chuẩn bị tự mình làm bánh. Muốn làm bánh cần có hai người phối hợp một người đập một người lật, Hoa Thành xung phong nhận việc đập cần tới sức mạnh bèn đi đổi một bộ quần áo tay hẹp, còn xắn lên nữa. Tạ Liên múc gạo nếp cùng khoai tây hấp chín đổ vào cối đá, chống cằm nhìn Hoa Thành vung chày, thỉnh thoảng lật đi lật lại.
63. Bơi lội
Phía trong hậu viện của Cực Lạc Phường mới xây thêm một cái ao nuôi mấy con cá nho nhỏ xinh xinh. Thỉnh thoảng Tạ Liên rảnh rỗi sẽ tới cho cá ăn, sau đó bị Hoa Thành không biết đã lặn trong nước từ bao giờ nhô lên kéo xuống ôm vào lòng.
64. Rảnh rỗi
Thỉnh thoảng lúc Hoa Thành đi Quỷ thành xử lý công việc, Tạ Liên chạy vào trong thôn tham gia hội họp. Từ ông lão bà cụ cho tới nhóc con mấy tuổi, dù sao chỉ cần có thời gian rảnh không có việc gì làm sẽ tụ họp ở đây, luyện chữ chuyện trò, hai này ngày lại bắt đầu học gấp giấy.
65 Ánh mặt trời
Hoa Thành cảm thấy Tạ Liên chỗ nào cũng đẹp, nhưng thích nhất là thời điểm Tạ Liên đứng ngược sáng. Ánh mặt trời chiếu xuống sau lưng Tạ Liên, cả người tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt mềm mại mà mạnh mẽ, dịu dàng nhưng đầy sức mạnh. Tập trung vào một chỗ lại không quá bất thường, càng giống như ánh mặt trời có khả năng khiến lòng người bình yên.
66. Trái cây.
Trồng đào trong sân Bồ Đề Quán, ăn rồi ăn lại cảm thấy ăn mỗi quả đào thì chán. Vì vậy sân ngoài lại trồng thêm táo và lê. Vốn không định trồng nho nhưng Hoa Thành nói có thể dùng như một mái che để hóng mát nên mới trồng. Năm thứ hai, dây nho quấn chật giàn, ban đêm con cún kia nằm dưới giàn nho hóng mát.
67. Lông mi
Buổi sáng Hoa Thành sẽ dậy sớm hơn Tạ Liên một chút, sau đó nghiêng người chống đầu nhìn Tạ Liên. Cũng chẳng biết tại sao mỗi lần nhìn lại không nhịn được cười lên, có lúc còn không kiềm chế được ra tay. Giơ ra một ngón tay nhẹ nhàng chạm lên lông mi Tạ Liên khiến lông mi y khẽ run, sau đó mở mắt. Đôi mắt buồn ngủ còn mang hơi nước mông lung, mơ màng nói đừng động.
68. Hương xuân
Không biết từ khi nào trên tường viện mọc ra một cây hương xuân, cũng không biết sao lại sinh trưởng rất tốt. Mùa xuân tới, thôn trưởng nhìn thấy nói là có thể ăn được. Tạ Liên nghe được tò mò muốn làm cho Hoa Thành ăn thử. Theo lời thôn trưởng hái lá của cây hương xuân xào với trứng. Cảm thấy màu sắc hơi nhạt thế là cho thêm vào một muỗng dưa muối đã ngấm to. Sờ sờ cằm suy nghĩ một lát, thái thêm hai quả dưa leo, hai củ cà rốt, còn ném thêm cả cà chua nữa.
69. Hoa hòe
Tạ Liên cảm thấy phương pháp nấu đồ ăn của người trong thôn rất thần kỳ. Ví dụ như hoa của cây hòe cũng không bỏ qua, trộn hoa hòe với bột mì hấp. Tiện thể hấp thêm cà rốt, cải trắng với ớt chấm cùng nước tương thôn trưởng cho, Hoa Thành cảm thấy cũng không tệ lắm.
70. Thỏa hiệp
Hoa Thành không biết sao Tạ Liên luôn đối với hắn muốn gì được đấy, không bao giờ nói không, được cái ỷ vào việc này làm cái gì cũng tiện hơn nhiều lắm ....
[Còn nữa]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...