Thiên Phạt Biến Thiên Thuần Việt
Cửu Huyền chân nhân đang đi thì bỗng dừng bước tại phía trước một chiếc cửa lớn bày biện ra hai tòa sư tử đá ở hai bên.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn tấm biển đề chữ Cửu trên cửa lớn.Cửu Huyền chân nhân hít sâu một hơi rồi đẩy cửa đi vào.
Hắn vừa vào tới cửa thì hắn lập tức tươi cười rạng rỡ mà hô lên:"Sư tỷ, sư tỷ!"Một lát sau, từ bên trong nhà chính chạy ra một người nữ nhân tuổi trung niên ăn mặc đạo bào.
Nữ nhân này đưa mắt nhìn Cửu Huyền chân nhân, sau đó ánh mắt của nàng bỗng lóe lên một vệt vẻ phức tạp rồi nói:"Cửu Huyền, ngươi đừng có đi vào nhà, ngươi cứ đứng ở nơi đó mà nói chuyện đi!"Cửu Huyền chân nhân cười nói:"Cửu U sư tỷ, đã lâu không gặp a!"Ánh mắt của Cửu U chân nhân lóe lên một vệt hồi ức mà không ai có thể dễ dàng phát giác, sau đó nàng thản nhiên nói:"Không cần hàn huyên, ngươi cứ nói thẳng ra đi!"Cửu Huyền chân nhân ngượng ngùng cười một tiếng rồi nói:"Vậy ta liền nói thẳng a.
.
.
Aizz~, gần nhất ta có chút gấp, không biết sư tỷ còn có Hồi Nguyên Đan hay không.
.
."Cửu U chân nhân ngắt lời nói:"Ngươi muốn mua sao? Năm mươi linh thạch một viên!"Cửu Huyền chân nhân cười ha hả nói:"Lời nói quá khách khí a! Năm mươi linh thạch này trước tiên có thể để ta thiếu được không? Ta.
.
.
ta muốn mượn một viên Hồi Nguyên Đan a!"Thoại âm vừa rơi xuống, bỗng nhiên từ bên trong đình viện chạy ra mười tên nam nữ thanh thiếu niên.
Bọn hắn đều dùng một loại ánh mắt phẫn nộ mà nhìn xem Cửu Huyền chân nhân.Cửu Huyền chân nhân cũng không có phản ứng với những đệ tử trẻ tuổi này, mà hắn chỉ xoa xoa tay rồi có chút ngượng ngùng nói:"Dạng này.
.
.
ta mượn ngươi một viên Hồi Nguyên Đan a! Nếu tính lợi tức thì nửa năm sau ta sẽ trả lại cho ngươi hai viên!"Cửu U chân nhân còn chưa kịp lên tiếng, thì liền có một đệ tử tuổi trẻ lo lắng nói:“Thưa sư phụ! Tài nguyên mạch này của chúng ta cũng có hạn a!"Sau đó cả đám đệ tử liền nhao nhao nói:"Đúng vậy a sư phụ! Không thể cho hắn mượn được!""Nếu cho hắn mượn thì chúng ta liền thiếu mất một viên! Mà hắn lấy gì để trả nợ đây?”"Là một đệ tử Ngưng Khí kỳ thì bổng lộc một tháng chỉ có năm mươi linh thạch.
Do đó một đệ tử Ngưng Khí kỳ cần dùng thời gian một năm thì mới có thể mua được một viên Hồi Nguyên Đan a.
.
.""Sư phụ! Các ngươi đời này đều có cống hiến lớn đối với môn phái, nhưng dù là như thế thì bổng lộc một tháng của các ngươi cũng chỉ có một trăm năm mươi linh thạch.
Mà một viên Hồi Nguyên Đan này liền có giá trị năm mươi linh thạch.
Vì thế chúng ta không thể cho hắn mượn được!""Cửu Huyền chân nhân sư thúc đều đã bị tước đoạt bổng lộc, vậy hắn lấy gì để trả nợ chứ?"".
.
."Cửu Huyền chân nhân nhìn xem các đệ tử đang ồn ào bàn tán kia thì liền trầm mặc hồi lâu.
Sau đó hắn tự giễu cưới mà nói:"Sư tỷ, nơi này thật không tiện a! Vậy.
.
.
Vậy ta liền không làm phiền ngươi nữa!"Nói xong Cửu Huyền chân nhân liền xoay người rời đi.Cửu U chân nhân nhìn xem bóng lưng của Cửu Huyền chân nhân rồi ánh mắt nàng bỗng lóe lên một vệt không đành lòng.
Sau một hồi lâu vùng vẫy, cuối cùng nàng hô to một tiếng:"Ngươi chờ chút!"Cửu Huyền chân nhân vừa mới quay đầu lại thì đã thấy một đạo quang mang bay tới.
Hắn vội vàng dùng tay chụp lấy đạo quang mang đó.
Rồi hắn tập trung nhìn vào bên trong lòng bàn tay mình và hắn phát hiện đó là một viên đan dược đen bóng đang đảo quanh.Đám đệ tự lại la lên:"Sư phụ!""Sư phụ! Ngài không thể dạng này được a!""Sư phụ! Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ đây?!!""Chúng ta chỉ có thể trông cậy vào những viên Hồi Nguyên Đan này.
Vậy sao ngài có thể đi bố thí cho hắn như vậy được chứ?""Ngài cho mượn đi một viên, vậy chúng ta liền thiếu đi một viên a!"".
.
."Cửu U chân nhân làm mặt lạnh rồi quát lớn một tiếng:"Từ khi nào mà ta cần thông qua sự đồng ý của các ngươi khi làm việc rồi hả?!!"Thoại âm vừa rơi xuống, chúng đệ tử liền trì trệ ngữ khí.
Sau đó bọn hắn liền vội vàng xoay người trở về phòng của mình mà không dám nói thêm gì nữa.
Bọn hắn chỉ có thể dùng một loại ánh mắt chán ghét để nhìn về phía Cửu Huyền chân nhân.Cửu Huyền chân nhân nhìn chằm chằm vào Cửu U chân nhân rồi chắp tay bái tạ nàng:"Sư tỷ! Ta sẽ khắc ghi ân tình của ngài! Nửa năm sau ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi hai viên!"Cửu U chân nhân bình thản nói:"Ngươi lấy gì để trả cho ta chứ? Không cần đâu!"Cửu Huyền chân nhân nhìn xem bóng lưng sư tỷ mình đang đi vào nhà.
Sau đó hắn bỗng hít sâu một hơi rồi hô to một tiếng:"Đồ đệ Lý Văn Cường của ta là một thiên tài, hắn chân chính là thiên tài! Ta rất có lòng tin đối với hắn! Nửa năm sau hắn tuyệt đối sẽ vượt qua Ngưng Khí kỳ! Hắn tuyệt đối phải trả cho ngươi hai viên đan dược này.
Nếu hắn dám không trả cho ngươi thì ta sẽ đánh chết hắn!""Đồ đệ của ngươi sao?"Cửu U chân nhân bỗng cười nhạo một tiếng đáp:"Phàm nhân này.
.
."Lời nói của nàng còn chưa dứt thì Cửu Huyền chân nhân liền trở nên vô cùng nghiêm túc mà nói ra:"Hắn không phải là phàm nhân!!!"Cửu U chân nhân bỗng sững sờ trong chốc lát, rồi nàng lại không nói thêm gì nữa mà quay người trở về phòng.Chỉ còn Cửu Huyền chân nhân đứng ngây ngẩn tại chỗ một hồi.
Rồi hắn cũng không có ở lâu mà liền nhanh chóng rời đi.Cùng lúc đó, bên trong một căn phòng ký túc xá in đầy cẩu huyết trên tường; toàn thân Lý Văn Cường bỗng nhiên đỏ bừng, mồ hôi chảy xuống từng hạt.Híttt!!!Khààà!!!Hô hấp của Lý Văn Cường lúc này như muốn thôn phệ cả căn phòng!Đồng thời bên trong miệng mũi của hắn đang phun ra từng đợt sương mù màu trắng mà mắt trần có thể thấy.
Đó chính là chân khí được sản sinh ra khi tu luyện.Một lát sau, tại bên trong hạch bạch huyết của Lý Văn Cường, Thôn Tặc kia bỗng nhiên run rẩy một trận kịch liệt.
Sau đó tầng kim quang giống như vỏ trứng đang bao lấy Thôn Tặc đột nhiên ảm đạm đi một chút.Giờ khắc này, Lý Văn Cường cảm giác thấy trên dưới toàn thân mình đang sinh ra tiếng dậy sóng ầm ầm.
Lúc này chân nguyên bên trong cơ thể hắn đang lao nhanh giống như thiên quân vạn mã.Lý Văn Cường mở mắt ra, sau đó hắn thở ra một hơi dài.Ánh mắt Lý Văn Cường bỗng nhiên sáng rực lên rồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ nói:"Ta đã vào Luyện khí tầng bốn rồi!"Lý Văn Cường bóp lại nắm đấm làm cho khớp xương phát ra tiếng kêu lốp bốp giống như vỏ đậu phộng bị bóp bể.
Hắn cảm thấy bản thân lúc này đang tràn đầy lực lượng.Lý Văn Cường đứng dậy.Nhưng chỉ là một cái động tác đứng lên của hắn mà làm oànhhh một tiếng, tro bụi liền văng tứ tung khắp nơi.Lý Văn Cường mờ mịt cúi đầu nhìn xuống dưới chân mình.
Đúng là ga giường đã bị sụp đổ.
Lý Văn Cường nhìn xem từng mảnh linh kiện văng ra đầy đất cùng với tấm ván gỗ đã có dấu vết đứt gãy, thì chính hắn đều kinh ngạc hô lên:"Ta đây.
.
."Lý Văn Cường không khỏi chấn động:“Đây chính là lực lượng của Luyện Khí tầng bốn sao?!! Chỉ vì ta nắm giữ lực lượng không tốt mà dĩ nhiên đã dùng sức quá mạnh.
Ta mới chỉ làm ra động tác đứng dậy mà đã làm sập cả giường rồi ư?”Hay nói cách khác, có phải do chính mình đạt tới luyện khí tầng bốn thì đã không tầm thường so với những người khác đạt tới luyện khí tầng bốn chăng?Lý Văn Cường trầm mặc hồi lâu rồi thì thào một tiếng:"Ngưng Khí kỳ đã ở trong tầm tay của ta rồi a! Chẳng nhẽ ta sắp trở thành một người tu chân giả không có linh căn duy nhất lại có thể tiến vào Ngưng Khí kỳ trên toàn thế gian này rồi sao?"".
.
."
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...