Thiên Niên Sầu Thiên Kiếp U Mê

Sáng hôm sau Đường Thi Vũ không cần dậy sớm thượng triều như mọi hôm,vì mới kết hôn nên tự cho bản thân được nghĩ phép,bất quá công văn trình lên thì vẫn sẽ xử lý tốt,nàng cùng Kỷ Quân Đằng đi vấn an Hạ Tỷ Dung,sau đó lại đến thăm sư phụ hai bên,Thư Chị Mị tuy vẫn đang bị tạm giam lại không phải ở trong ngục tối,nàng được an bài đến sống ở điện dành cho khách nhân,không chỉ riêng vì nàng là quận chúa của Thư quốc mới được đối đãi tốt,vì xem như đã từng quen biết nên Đường Thi Vũ mới ban đặc ân cho nàng,riêng nàng chẳng có gì phải cảm kích lòng tốt này,không cần Đường Thi Vũ phải giả vờ quan tâm,nàng đã rơi vào tay họ thì xử trí thế nào là quyền của họ.
"Đằng nhi,hiện giờ thấy thế nào rồi ?"
"Pháp lực của ta lúc dùng được lúc lại không,dù cố gắng đả thông chân khí vẫn không có tác dụng..."
"Diệp nữ hiệp,ngươi không ngại cùng bần đạo giúp Đằng nhi chứ ?"
Chuyện lần này Kỷ Quân Đằng không thể tự giải quyết,Huyền Tử muốn cùng Diệp Dung hỗ trợ nàng đả thông chân khí trong người,khi đã lấy lại pháp lực nàng có thể tự đánh lùi tà khí trong cơ thể,Diệp Dung rất vui vẻ nhận lời,Kỷ Quân Đằng không phải đệ tử của nàng,dù thế vẫn là người nàng yêu quý như Đường Thi Vũ,làm sao có thể bỏ mặc an nguy của đối phương.
"Chúng ta bắt đầu đi,các ngươi cứ ra ngoài chờ đợi"
Diệp Dung ra lệnh cho Đường Thi Vũ cùng Vi Tuyết đi ra ngoài,để họ có thể tĩnh tâm giúp Kỷ Quân Đằng đả thông chân khí để khôi phục pháp lực,tiên thiên chân khí hay còn gọi là nguyên khí,là loại khí nguyên thủy gắn liền với mỗi người từ khi sinh mệnh vừa được hình thành,luân chuyển vô hình trong cơ thể,là nguồn năng lượng giúp con người duy trì sự sống,chống lại bệnh tật,có chân khí thì ta mới có đủ năng lượng làm những việc khác,cụ thể nhất là luyện pháp thuật,thế nên chân khí là một phần rất quan trọng không thể đánh mất,càng phải duy trì không thể để nó bị tiêu hao,hai người ngồi ở vị trí đối diện và phía sau lưng nàng,vận dụng pháp lực truyền vào người nàng,đạo chân khí trong cơ thể nàng bây giờ quá hỗn loạn không cách nào luân chuyển bình thường được,quanh thân nàng toát ra đạo ánh sáng ngăn cản pháp lực của họ xâm nhập cơ thể,nếu vẫn tiếp tục truyền pháp lực thì nàng sẽ tổn thương nặng hơn,Huyền Tử thở dài thu hồi công lực,với tu vi của ba người cộng lại cũng không có tác dụng,hắn cần phải nghĩ biện pháp khác ít nguy hiểm hơn.

"Sư phụ,mọi chuyện tiến hành thuận lợi không ?"
Đường Thi Vũ bất an khi thấy Diệp Dung lắc đầu,với tu vi của họ cũng không thể hóa giải cổ tà khí đó thì nàng làm sao có thể,việc không thể sử dụng pháp lực đối với tu sĩ của tu chân giới mà nói chẳng khác nào phế nhân,đánh đổ tất cả sự cố gắng tu hành bấy lâu nay,có lẽ Kỷ Quân Đằng tâm trạng hiện giờ rất khó tiếp nhận,nàng vội từ giả Diệp Dung liền đi tìm Thư Chi Mị,muốn hóa giải việc này liền phải cần đến Thư Chi Mị giúp đở,dù biết là sẽ rất khó để đối phương nguyện giúp đở,nàng vẫn phải thử một lần,Diệp Dung sợ nàng không thể đối phó với tiểu ma nữ ngang ngược đó nên phái Vi Tuyết đi cùng.
"Tuyết nhi,ngươi đi theo nàng đi,có việc gì báo ta biết"
"Chuyện này cứ để ta lo"
Vi Tuyết cũng thấy Thư Chi Mị thật là quá đáng,sư phụ tốt bụng thu nhận vào Tuyệt Ảnh cung,không cám ơn còn đi làm ra loại chuyện này,trên đời tại sao có người vô ơn như thế,đáng nói nhất là nàng lại không thể trừng phạt Thư Chi Mị,Kỷ Quân Đằng hay tin lo lắng muốn đi theo Đường Thi Vũ lại bị Huyền Tử ngăn cản,nàng đi cùng chẳng ích lợi gì,chi bằng ngồi ở đây tịnh dưỡng còn tốt hơn,Thư Chi Mị mỉm cười khi thấy Đường Thi Vũ đến,nàng sớm biết kết quả thế nào bọn họ cũng phải đến cầu xin giúp đở,tất cả tà thuật trong thiên hạ đều xuất phát từ tây vực mà ra,tây vực nhờ vậy vang danh hơn ngàn năm qua,tà thuật dễ dàng hóa giải thì đã không nổi danh đến hiện giờ.
"Ngươi có đến cầu xin cũng vô ích thôi,ta sẽ không để ngươi toại nguyện đâu"
"Ta biết ngươi không thật sự là người xấu,hôm nay ta đến không phải để cầu xin,chỉ muốn kể ngươi nghe câu chuyện xưa,không biết ngươi có nhã hứng muốn nghe hay không ?"

Thư Chi Mị có chút tò mò gật đầu,nàng cũng muốn biết hai người bọn họ là như thế nào quen biết nhau,Đường Thi Vũ chợt thở dài,chuyên tâm kể về quá khứ của hai người,mong sao Thư Chi Mị có thể hiểu cả hai từng thống khổ rất nhiều mới đến được với nhau,nàng biết còn rất nhiều nữ tử có tình cảm với Kỷ Quân Đằng,nhưng Thư Chi Mị lại khác,đối phương là quận chúa,việc muốn làm ai dám ngăn cản,hy vọng đối phương hãy buông bỏ si niệm này sớm để không phải càng lúng càng sâu,cũng như cho cả hai một lối thoát.
« Ta nói ra tất cả chẳng phải để nhận lấy sự thương hại của ngươi,chỉ hy vọng ngươi có thể giúp Quân Đằng,nếu ngươi có thể ta không ngại chia sẻ người mình yêu... »
« Ngươi không gạt ta đó chứ ? »
« Ta có thể lấy danh dự của mình ra đảm bảo không nuốt lời »
Đường Thi Vũ biết cho dù có dùng biện pháp mạnh hay cầu xin chỉ sợ Thư Chi Mị chưa chắc nguyện ý,chi bằng cùng Thư Chi Mị thỏa hiệp,nàng nhường nhịn một bước chia sẻ Kỷ Quân Đằng cùng đối phương,trở thành kẻ vô dụng sẽ làm Kỷ Quân Đằng rất đau khổ,Kỷ Quân Đằng như hiện giờ nàng thấy rất đau lòng,không muốn Kỷ Quân Đằng phải vì yêu nàng phải nhận lấy kết cục này,Thư Chi Mị từ nãy đến giờ vẫn an tĩnh ngồi nghe,bị mê hoặc bởi câu chuyện đa phần đều là tang thương không chịu nổi của hai người,cho đến giây phút tương kiến,cũng như nỗi lòng của Đường Thi Vũ,nàng bất giác bị đồng cảm,thậm chí là xúc động,thật sự nếu như nàng là Đường Thi Vũ có lẽ đã sớm từ bỏ ái tình đau khổ này,chứ không có được nghị lực chịu đựng cô độc suốt ngàn năm,Kỷ Quân Đằng cũng có thể từ bỏ cả quyền uy và cuộc sống xa hoa ở atula giới chỉ vì một người,đủ biết tình cảm của họ sâu đậm đến nhường nào,nàng hết lòng mến mộ Kỷ Quân Đằng đến đâu cũng không thể sánh với ái tình của Đường Thi Vũ,nàng có chút hỗ thẹn không bằng,đồng thời cảm thấy Đường Thi Vũ là nữ tử quá mức si tình,nguyện chia sẻ người yêu với tình địch,nàng thật không tin nổi Đường Thi Vũ lại có thể làm vậy.
« Rất tốt,nếu nữ vương đã hứa ta liền để ngươi toại nguyện »
Vi Tuyết ở bên ngoài lén nghe được liền kinh hoảng,lần này thật không xong rồi,sư phụ ngày thường ngạo khí hơn người làm sao bây giờ lại đầu hàng trước một tiểu nha đầu,thậm chí để sư công một mình đa thê,nàng đang nghĩ ngợi liền thấy hai người bọn họ bước ra ngoài,Đường Thi Vũ nét mặt không để lộ biểu tình gì dùng trong lòng rất buồn bã,dẫn đường cho Thư Chi Mị đi gặp Kỷ Quân Đằng,nàng lén lút ở bên cạnh thì thầm với Đường Thi Vũ.

« Sư phụ,ngàn lần đừng dễ dàng chịu thua như thế,ngươi không có làm gì sai,tại sao phải chịu thiệt thòi,vả lại ta...»
"Khi ngươi thật sự yêu một ai đó sẽ hiểu vì sao vi sư làm vậy..."
Đường Thi Vũ ưu buồn nhẹ mỉm cười,chỉ cần việc có thể giúp ích cho Kỷ Quân Đằng thì nàng không ngại hy sinh,thì nói chi đến việc chia sẻ tướng công với người khác,Vi Tuyết đau khổ trong lòng thầm nghĩ ngươi làm sao biết ta chưa thật lòng yêu qua ai,nếu không yêu đã không phải đau khổ thành như vậy,Thư Chi Mị đột nhiên nguyện ý đến giúp đở làm Kỷ Quân Đằng thấy kỳ quái,nàng không rõ Đường Thi Vũ đã nói gì để thuyết phục Thư Chi Mị,nhưng chắc chắn không phải chuyện tốt gì.
« Vũ nhi,ngươi đã nói gì với nàng ? »
« ...... »
"Nàng nói từ nay ta có thể ở bên ngươi,đây chính là ý của nàng,ta hoàn toàn không ép buộc"
Thư Chi Mị mỉm cười xinh đẹp,tiến đến ôm lấy cánh tay Kỷ Quân Đằng,nàng không ngại cùng Đường Thi Vũ yêu một người,đối phương biết điều chịu nhượng bộ thì nàng cũng có thể,Kỷ Quân Đằng ánh mắt đỏ ửng lên,tức giận rút tay về,Thư Chi Mị cho dù có xinh đẹp tốt đến đâu nàng cũng không thể yêu,tâm nàng chỉ hướng về Đường Thi Vũ,xưa nay vẫn như cũ không hề thay đổi,Đường Thi Vũ có thể vì nàng làm tất cả,tuy nhiên nàng lại không cần những điều này,cuộc đời nàng chỉ có một nương tử duy nhất,người đó chỉ có thể là Đường Thi Vũ mà thôi,càng không thể để người mình yêu phải chịu khổ.
« Chẳng lẽ ngươi đã quên ta từng nói chỉ nguyện yêu mỗi mình ngươi thôi sao,ngươi thừa biết ta không thể yêu ai khác,ta không cần nàng giúp đở,dù sau này có thành phế nhân vẫn cam tâm... »

"Dù muốn hay không thì ngươi vẫn phải có trách nhiệm với việc đã làm,ngươi không thể bỏ mặc nàng..."
"...Vô luận ra sao,đời này ta tuyệt không cô phụ ngươi"
Kỷ Quân Đằng tức giận đá văng cái ghế,lãnh đạm liếc Thư Chi Mị,Đường Thi Vũ ưu buồn thở dài,nàng không mong chuyện này xảy ra,đáng tiếc giữa hai người có quan hệ mập mờ không rõ với nhau,Kỷ Quân Đằng xét thế nào vẫn nên phụ trách cho người ta,có thêm một người để yêu thương chưa hẳn là xấu,nàng thường bận rộn không để tâm đến Kỷ Quân Đằng,có lẽ Thư Chi Mị có thể thay nàng lo lắng cho Kỷ Quân Đằng,nghĩ đến điều đó nàng thấy an ũi phần nào,Thư Chi Mị chợt mỉm cười vỗ nhẹ vào vai nàng.
« Không biết là các ngươi ở đây đóng kịch hay thật lòng,nhưng ta xem qua đủ lắm rồi,tên ngốc này ngươi cứ giữ lại đi,ta từ bỏ ý định...»
Thư Chi Mị vốn chỉ muốn xem phản ứng của Kỷ Quân Đằng thế nào,nếu Kỷ Quân Đằng thật sự cũng chấp nhận việc yêu cả hai nữ tử thì thật sự nàng đã yêu lầm người,Đường Thi Vũ cũng thế,may mắn là Kỷ Quân Đằng đã không vì lợi ích cá nhân mang tình yêu ra đánh đổi,chuyến đi lần này tuy kế hoạch bất thành nhưng vẫn có thu hoạch,để nàng nhận thấy tình cảm của nữ tử cũng sâu đậm không kém các đôi tình lữ thông thường,một người có thể hy sinh chia sẻ người mình yêu cho kẻ thứ ba,còn người kia thà đánh mất ngàn năm tu vi,trở thành kẻ vô dụng cũng không muốn yêu thêm ai khác,chân tình của họ là không gì có thể thay thế được,họ tồn tại là dành cho nhau,dù nàng có thành công xen vào cũng không còn ý nghĩa,bản thân chưa chắc đã hạnh phúc giữa tam giác luyến này,chi bằng thành tâm chúc phúc cho họ.
« Ngươi thật sự không hối tiếc ? »
Đường Thi Vũ kinh ngạc nhìn Thư Chi Mị,thấy rõ Thư Chi Mị gật đầu nàng cảm động vô cùng,Thư Chi Mị là nữ tử chưa mấy hiểu chuyện,nhưng một khi đã theo đuổi điều gì liền làm hết mình,không ngại khó khăn,lại biết khi nào cần buông tay đúng lúc,Kỷ Quân Đằng trong lòng như buông lỏng sự thống khổ,vào lúc này lại thấy yêu nương tử hơn bao giờ hết,hạnh phúc ôm lấy Đường Thi Vũ,nồng nhiệt ôm hôn Đường Thi Vũ,cả hai không ngại trao nhau cử chỉ thân mật làm cho Thư Chị Mị cùng Vi Tuyết xấu hổ bỏ ra ngoài,để hai người có thể an tĩnh cảm nhận hạnh phúc riêng,không bị ngoại nhân quấy nhiễu,Đường Thi Vũ hạnh phúc tựa vào lòng người mình yêu,lúc nãy nàng thật sự rất đau lòng,vẫn kiềm nén không để mình khóc,Kỷ Quân Đằng có thể hy sinh tất cả được ở bên nàng,chứng minh nàng không có yêu lầm người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận