Thiên Nam Pháp Hội

“Haiz mệt quá rồi nghỉ thôi, chúng ta đã tập luyện hơn một tiếng rồi” Trần Thái thở một hơi dài nói với Lê Bảo và Lê Quốc

“Được rồi nên nghỉ ngơi hồi sức thôi, hồi phục cả thần khí đã tiêu hao nữa " Lê Quốc buông thanh kiếm gỗ xuống tiến tới phía Trần Thái nghỉ ngơi

Khác với Lê Quốc, Lê Bảo không dừng lại anh nói với hai người kia rằng:

“Hai người cứ nghỉ ngơi đi tôi tập thêm lúc nữa rồi nghỉ "

Thế rồi anh ta tiếp tục luyện tập, Lê Bảo cầm thanh kiếm niệm phép tung chiêu

“Thìn khởi”

Một thân ảnh rồng màu vàng kim xuất hiện bao quanh thanh gươm của Lê Bảo. Ngay lập tức anh ta dồn lực vung một nhát chém cực mạnh từ trên xuống dưới nhắm thẳng vào hình nộm luyện tập. Hình nộm bị chém nát sau đòn tấn công


“Chà đòn tấn công của anh ta có vẻ rất uy lực nhỉ, một nhát đã chém nát được hình nhân luyện tập rồi, mà con hình nhân không phải mềm, mỏng gì đâu cứng phết chứ đùa” Trần Thái trầm trồ

“Bằng cách tăng lượng thần khí vào chiêu thức thì độ uy lực sẽ tăng lên thôi, nhưng cách chiến đấu này sẽ khiến cậu ta cạn kiện thần khí sớm”

“Anh ta luôn chiến đấu kiểu như này sao, cứ tung đón thật uy lực để kết liễu kẻ thù ư”

“Cậu ta rất căm ghét tà pháp sư, nên khi chiến đấu với chúng cậu ta luôn tung ra những đòn uy lực đau đớn nhất vào chúng. Một đợt cậu ta băm chém nát thi thể một tên tà pháp sư cho dù hắn đã chết từ lâu, lúc đó tôi cũng không biết ai mới là kẻ xấu nữa

Trần Thái nghe vậy rất ngạc nhiên, thú thực thì tuy pháp sư chính đạo và tà đạo vốn không hoà hợp, nhưng căm ghét tới mức của Lê Bảo thì Trần Thái không tới mức như vậy:

" Vậy là cậu ta ôm sự căm ghét lũ tà pháp sư và mạnh lên đến từng này sao ghê thật. Mà anh có biết tại sao anh ta căm ghét tà pháp sư đến như vậy không”

Lê Quốc thở dài nói:

“Haiz truyện kể ra cũng khá dài, trước đây cậu ta có kể rằng cậu ấy không có ý định làm pháp sư, cậu ấy có một gia đình hạnh phúc có cha mẹ và một người em trai. Tuy cuộc sống có phần thiếu thốn do bố cậu chỉ là pháp sư cấp thấp không có quá nhiều nhiệm vụ, được giao tới nhưng gia đình vẫn yêu thương lẫn nhau. Nhưng tất cả thay đổi khi người cha của cậu nhận thấy những khoản thu nhập lớn từ những công việc phi pháp của tà pháp sư. Và thế là ông ta lấn sâu vào con đường tà đạo. Đỉnh điểm để thức tỉnh tà thuật riêng của mình ông ta đã giết chết em trai của Lê Bảo và bỏ mặc cậu và người mẹ đang bị bệnh nặng. Ông ta tệ đến mức lấy hết tiền chữa bệnh của vợ mình cắt đứt toàn bộ liên kết giữ gia đình mình với gia tộc Lê. Tới khi gia tộc hay tin và bắt đầu trợ giúp thì mẹ của Lê Bảo đã qua đời”

“NÀY LÚC TÔI ĐANG LUYỆN TẬP HAI NGƯỜI CÓ NÓI XẤU GÌ THẰNG NÀY KHÔNG ĐẤY.”

Lê Bảo nói lớn tiến đến phía hai người kia

“Có Gì đâu”

Tại một nơi khác trong toà nhà, Lê Nam sau một hồi đi dạo khắp khu du lịch thì ông ấy cũng trở về căn phòng của mình. Căn phòng nghỉ năm sao với những tiện lợi hiện đại nhất:


" Haiz đi chơi một mình chán quá, duma hai lão Trần Long với Đinh Phúc không chịu đi, đánh với thần thôi có gì mà sợ nhỉ”

nằm dài trên chiếc giường êm ái, Lê Nam rút chiếc điện thoại thông minh mở game Liên Quân để chơi. Sau khi đăng nhập bằng tài khoản Trần Long mua cho, cảm xúc của Lê Nam rất nhanh đã chuyển từ hào hừng sang thất vọng

“Mẹ cái lão già ngu này mua mua gì không mua mua đúng cái nick quân huy lậu, giờ ban mất nick rồi sao chơi”

Lê Nam tức giận chửi đổng

Giờ đây game không chơi được, cũng không biết làm việc gì bèn tắt đèn đi ngủ. Trằn trọc, trở mình mãi Lê Nam mới đi vào được giấc ngủ. Nhưng có lẽ trưởng tộc Lê gặp phải ác mộng, mồ hôi của ông ấy chảy đầm đìa, ông phát ra những âm thanh ú ớ

“Khônggggg” Lê Nam giật mình tỉnh dậy, có vẻ vừa trải qua cơn ác mộng, cơ thê của ông toàn mồ hôi vừa lấy chiếc chăn để lau qua người thì một giọng nói vang lên

" Ô ông bạn đây à lâu lắm hai ta mới nói chuyện đấy nhỉ”

Lê Nam giật mình, ông đảo mắt tìm nơi phát ra giọng nói đó. Sau một hồi tìm kiếm cuối cùng Lê Nam cũng tìm thấy nơi phát ra giọng nói đó, câu nói phát ra từ bộ bàn ghế được sắp xếp đối diện với chiếc giường. Và chủ nhân của câu nói chính là Lê Nam, đúng vậy một Lê Nam khác đang ngồi ở ghế và nói với Lê Nam.

Trương tộc Lê nghe thấy giọng nói của chính mình thí rất hoảng loạn, bối rồi, nhìn thẳng ra phía ghế nơi Lê Nam kia nói:


“Cái gì, biến đi đừng nói chuyện với tao. BIẾN”

Lê Nam kia nghe vậy liền hạ giọng nói:

“Thế nào người ngợm như này, chắc lại vừa mơ thấy quá khư hả”

Lê Nam không đáp lại câu nói của chính bản thể mình trước ghế:

“Cút đi, CÚT mày xuất hiện không đem lại gì tốt đẹp cả”

Lê Nam kia nghe vậy liền hạ giọng nói:

“Thôi nào anh bạn, bình tình nào. Tôi cũng là bạn mà, tôi bạn là một, chính bạn tạo ra tôi”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận