Đã quyết định ở bên Tô Mộc Vũ rồi, lúc làm những việc thế này thì phải suy nghĩ cho Tô Mộc Vũ chứ.
Thế nhưng Lâm Y Y ở đầu kia điện thoại lại khóc. nức nở.
“Được... Được rồi cậu Trần, nghĩ cũng phải, tôi là ai mà có thể bảo cậu làm nhiều việc cho tôi như vậy được chứ? Chủ yếu là cô họ và mấy anh chị em họ hàng nhà tôi ai cũng nói, bọn họ còn chỉ đích danh bảo muốn gặp cậu! Được rồi, lần này tôi sẽ nói thẳng với bọn họ, cậu không phải bạn trai tôi, tôi không xứng... Tôi không khiến cậu khó xử nữa!”
Lâm Y Y khóc. Khiến cho Trần Khiêm cảm thấy hơi ngại.
Trần Khiêm không thể nghe con gái khóc trước mặt mình, hơn nữa còn là do mình
Lúc này anh cười khổ gãi đầu: “Gì nhỉ, cô đừng khóc nữa, nếu không thì thế này đi, hôm nay tôi đi, cô nói địa điểm đi, tôi qua tìm côi”
“Vâng, cậu Trần, cậu Trần là tốt với Y Y nhất, moahhl”
'Đầu kia điện thoại truyền đến nụ hôn ngọt ngào của Lâm Y Y.
Ờmm... Trần Khiêm đồng ý với Lâm Y Y lần này, cũng xem như là muốn kết thúc, gọi là giúp người thì giúp đến cùng, tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên
Minh đã giúp cô ấy phần đầu rồi thì giúp nốt cô ấy phần cuối luôn vậy!
Thôi được, đi thì đi thôi!
Trần Khiêm thay quần áo, vì giờ này cũng đã muộn rồi, có rất nhiều người lái xe cho nên Trần Khiêm dứt khoát gọi xe Didi, đến tìm Lâm Y Y.
Sau đó lại cùng đi xe nhà Lâm Y Y đến sân bay Kim Lăng đón người.
Lúc này, ở lối ra của sân bay Kim Lăng. Có một nhóm tám, chín người đang đứng
Có người trung niên, cũng có những người trẻ tuổi xinh đẹp.
“Di Lâm, làm sao đây, chẳng phải đã nói với Y Y rồi sao, chúng ta chín rưỡi đã tới, giờ sắp mười rưỡi rồi mà sao chị ấy còn chưa tới nữa nhỉ?”
“Văn Quân, con đừng có lo, nói không chừng Y Y có chuyện gì nên hoãn lại, yên tâm đi, vừa nấy gọi điện con bé bảo sẽ đến ngay thôi!”
“Ha ha, trước đây có đến Kim Lăng một lần, giờ trông thay đổi nhiều đấy, chắc chắn là rất nhiều chỗ vui chơi nhỉ. À đúng rồi Hồng Hà, chẳng phải lần trước chị nói Y Y đưa bạn trai con bé đến nhà chị sao? Chàng trai đó thế nào? Sao trong điện thoại chị cứ bảo cậu ta không được? Cũng không thèm nói cho rõ!”
Lúc này, một người phụ nữ trung niên trông rất giống Lâm Hồng Hà hỏi.
Bà ta là Lâm Hồng Cúc, hai người là chị em, nhưng bà ta lấy chồng ở phía Bắc, hiện nay đang làm giám đốc cho một đơn vị chứng khoán, lương một năm là một triệu tệ.
“Hừ, đừng nói đến tên nghèo đó nữa, nghĩ tới là lại thấy tức. Tên đó ấy à, trúng được vé số, sau đó thì vênh váo đắc ý không biết họ là gì? Hơn nữa nhà cậu ta nghèo lầm, làm đếch gì có tiền đâu! Muốn lừa gạt người khác mà không mất gì đấy, ban đầu chị muốn giới thiệu Ngô Cường, oon trai của bạn chị cho Y Y quen, cuối cùng thì sao... Ôi!”
Lâm Hồng Hà nghĩ đến Trần Khiêm là lại vô cùng tức giận, loại người này mà cũng muốn bước vào cửa nhà họ Lâm sao, mơ đi.
“Có thể là thấy cậu ta Tiểu Mi lại cảm thấy phát ốm nên lân này bảo thế nào con bé cũng không chịu đến Hơn nữa từ lần trước Trần Khiêm đến nhà, sau khi cùng nhau tham dự dạ tiệc du thuyền cho các cậu ấm cô chiêu về, Tiểu Mi cứ ủ rũ không vui, ít nói hơn hẳn, hỏi con bé làm sao nó cũng không chịu nói!"
Lâm Hồng Hà phần nộ nói: “Chắc là thấy tên nghèo đó nên buồn nôn đấy mài”
“Ha ha ha! Hồng Hà, chị càng ngày càng độc miệng đấy, chị như vậy mà nói mấy đứa nhỏ sao? Nhưng mà em thật sự muốn gặp tên Trần Khiêm kia đấy, xem thử có tởm đến vậy không?”
Lâm Hồng Cúc không nhịn được cười. “Đương nhiên là tởm rồi, quả thực là không thể so được với những đứa cháu rể của chị mà hôm nay em dẫn đến đâu!”
Hóa ra lúc này, có ba cô gái trẻ năm tay ba chàng trai đang đứng bên cạnh Lâm Hồng Cúc.
Có một cô gái tuổi khoảng hai mươi tư hai mươi lăm, hai cô gái còn lại trông có vẻ cùng tuổi với Lâm Y Y.
Ba cô gái đều rất trắng, đôi mắt cũng rất ngạo nghễ.
Bọn họ đều là chị em họ của Lâm Y Y, ở bên cạnh là bạn trai của các cô gái
Thêm nữa, hai cô gái nhỏ tuổi hơn là con gái của Lâm Hồng Cúc, còn cô gái hơi lớn tuổi hơn có khuôn mặt lạnh lùng kia là cháu gái của chồng Lâm Hồng Cúc, cùng đến đây chơi.
“Mẹ, mẹ còn nói dì con độc miệng nữa à, hừ hừ, con muốn hỏi trên thế giới này còn ai độc miệng hơn mẹ nữa chứ? Bạn trai cũ của chị con suýt chút nữa đã bị mẹ mỉa mai đến nhảy lầu tự tử đấy!” Lúc này, cô gái nhỏ tuổi nhất ăn mặc trang điểm vô cùng thời thượng nói.
“Biến biến biến, con bé đáng chết con đấy, nói xăng nói bậy mẹ đánh chết con, mẹ mà gọi là độc miệng à, mẹ chỉ nói thật thôi. Nhà không có lấy một công ty nào. lợi nhuận chục triệu, như vậy mà đòi cưới con gái Lâm Hồng Cúc này à? Lợi nhuận hãng năm của công ty ba bọn con đã bao nhiêu rồi, hừ hừ!”
Lâm Hồng Cúc đeo kính râm, lạnh lùng nói. Mọi người cũng bật cười
*Ơ? Chị Y Y đến rồi!”
nhiên cô gái chỉ tay về phía Lâm Y Y đang đi qua cùng với Trần Khiêm...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...