Thiên Mệnh Chí Tôn
"Cậu Trần!"
Lúc này, hai cô bạn gái mới đứng bên cạnh Trang Cường và Lý Hạo cũng đều vô cùng cung kính nói.
Cung kính tới mức nào?
Đó chính là bây giờ chỉ cần Trần Khiêm nói một câu thì bảo bọn họ làm gì bọn họ sẽ làm nấy!
Hệt như mấy nhân vật có máu mặt trên phim vậy, muốn gì được nấy.
Nhưng, trong đầu Trần Khiêm chỉ thoáng qua tia tà ác thôi.
Dù sao thì anh cũng không phải là loại người tàn ác.
"Cậu Trần, cậu định xử lý bọn họ thế nào? Cần thì có thể áp dụng những thủ đoạn cần thiết!"
Lý Chấn Quốc đứng bên cạnh ám thị. Dù sao thì thân phận đầu tiên của cậu Trần bây giờ cũng đã bị mấy người bọn họ biết rồi!
"Không không không! Cậu Trần, à không phải, Trần Khiêm, cậu vẫn là thăng nghèo mạt Trần Khiêm đó, chúng tôi không quen cậu, hôm nay xảy ra chuyện gì chúng tôi quên rồi, quên sạch sẽ luôn!"
Trong đám người đó thì Trang Cường là người thông minh nhất.
'Vừa nghe thấy lời của Lý Chấn Quốc thì liền hiểu ra. Rồi sau đó quỳ phịch xuống một cái, vội vã nói. "Đúng vậy, bọn tôi không biết cậu là cậu Trần!"
Lý Hạo Lý Niệm cũng cuống quýt hét lên.
"Có thể quên chuyện hôm nay thì tốt nhất, đỡ sau này lại rắc rồi!" Trần Khiêm hờ hững nói một câu rồi quay người đi.
Mấy người này đã vậy rồi, Trần Khiêm cũng không thể vì thân phận của mình là giết bọn họ được.
Cuối cùng thì chuyện này cũng trôi qua, Lý Chấn Quốc nói riêng với Trần Khiêm về tình hình của gia tộc.
Nói rất chung chung, chỉ biết được nhà họ Trần là một đại thế gia truyền thừa đã gần mấy trăm năm, sở hữu vô số sản nghiệp của cải!
Thế nên quy tắc của nhà họ Trần cũng rất nhiều, lúc kế thừa thì trình tự càng rườm ra hơn.
Nhưng quá trình nuôi nghèo mười mấy năm của Trần Khiêm chỉ là bước thử thách đầu tiên!
Sau này Trần Khiêm vẫn còn sẽ đối mặt với nhiều thử thách phức tạp hơn, Lý Chấn Quốc khuyên Trần Khiêm phải chuẩn bị tâm lý đầy đủ.
Xong chuyện, Trần Khiêm đưa Tô Mộc Vũ về nhà, rồi lại lái xe trở về trường, dừng xe ở một chỗ không xa cổng trường lảm
Không ít ánh mắt của các người đẹp đều nhìn sang.
Thậm chí còn có người kêu lên.
Những thứ này, Trần Khiêm đã quen rồi.
Nói thật, Trần Khiêm thấy mình thế này cũng thật cặn bã, bây giờ đúng là giàu có rồi, nhưng rêu rao trước mặt người khác thế này cứ khiến trong tâm anh thấy không thoải mái.
Nói thẳng ra là Trần Khiêm có thay đổi thế nào thì cũng không thay đổi được việc anh thích khiêm tốn, tính cách như ngày trước ấy.
Suốt ngày lái siêu xe thế này lòng vòng chẳng ra gì.
Xem ra anh phải mua một căn nhà ở Kim Lăng rồi.
Như vậy thì xe cũng có chỗ đỗ, sau này dù mình có mở công ty hay làm gì cũng rất tiện.
Hơn nữa đáng nói nhất là mỗi ngày anh cũng có thể đi học nghỉ ngơi bình thường, sống cuộc đời sinh viên mà mình thích trong trường đại học!
Trần Khiêm ngồi trước vô lăng, tính toán trong lòng.
Lúc này, trong group chat của nhóm nhảy lên rất nhiều tin nhắn.
"Chấn động đây! Mọi người mau xem đi! Thật sự quá chấn động rồi!"
"Ảnh!" "Ảnh!"
Một sinh viên trong lớp đã tải hết những hình ảnh anh ta chụp được lên!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...