Lý Phong sửng sốt, trên thực tế hắn cũng chưa từng chế tác đỉnh Thần Văn, chỉ là nhìn thấy ở trên thư tịch. Bây giờ nghe Huyền Long nói vậy, có vẻ như đỉnh Thần Văn này khó khăn hơn hắn tưởng tượng nhiều.
Hắn vung tay phải lên, sau đó trước mặt lập tức xuất hiện một ít linh dược. Những linh dược này nhanh chóng bị hắn chế tác thành dược dịch.
Đây là dược dịch Thần vẫn Kim Vân!
Tám đạo Thần văn trên đỉnh Thần Văn, có một đạo đúng là Thần văn Kim Vân.
Lý Phong bắt đầu thử khắc họa một mặt của đỉnh Thần Văn.
Nhưng mà, chỉ vừa mới khắc họa thì dược dịch này đã giống như thủy ngân, căn bản không có cách nào bảo tồn, trực tiếp chảy xuống.
“Ha ha, nếu như có thể khắc họa đơn giản như vậy thì ai cũng trở thành đệ tử nòng cốt của phủ Thần Văn rồi” Huyền Long nhìn thấy dáng vẻ này của Lý Phong thì cười phá lên.
“Đồ văn trên đỉnh Thần Văn rất ảo diệu, mà sự ảo diệu đó yêu cầu ngươi phải tự mình tìm hiểu. Chỉ khi nào ngươi tự mình lý giải thì mới có thể chân chính khắc họa Thần văn lên đỉnh Thần Văn này”
“Ảo diệu?”
Lý Phong nhíu mày, thử khắc họa lại lần nữa, nhưng vẫn không được.
Hắn thử thêm mấy lăn, sau đó nhíu mày, không tiếp tục khắc họa nữa.
“Chỉ có một tháng thôi. Trên đỉnh Thần Văn này có tám đạo Thần văn, nhưng ta chỉ biết được có ba, bây giờ trước tiên phải làm quen với năm đạo còn lại đã. Chờ khi quen thuộc với cả tám đạo Thần văn trên đó rồi thì mới bắt đầu tìm hiểu đồ văn đó!"
Nếu như đến cả Thần văn mà hẳn cũng luyện chế không ra thì tất nhiên sẽ không thể nào khắc họa chúng lên đỉnh Thần Văn được.
....
Thời gian nhanh chóng trôi qua, Lý Phong dành hết thời gian để làm quan với Thần văn.
Ở bên ngoài, bởi vì chuyện của Lý Phong mà chuyện Vương Tuấn thấp sáng được khu vực màu đỏ trên bia Thần Văn cũng nhanh chóng hạ nhiệt.
Phải biết rằng, lúc trước chuyện Tân Chỉ Lan thắp sáng được khu vực màu đỏ đã khiến cho phủ Thần Văn chấn động ba tháng trời
Còn bây giờ, toàn bộ phủ Thần Văn chẳng có mấy người bàn luận về chuyện của anh ta cả, mà chỉ nói chuyện Lý Phong có thể nào khắc họa thành công đỉnh Thần Văn trong vòng một tháng không.
Ngày nào cũng có người đi tới trước cung Hình phạt để xem lớp màng mỏng bao phủ nơi đó đã biến mất chút nào chưa
Nháy mắt đã tám ngày trôi qua.
...
“Cuối cùng cũng đã quen thuộc hết rồi!"
Lý Phong nhìn những ngọc bài Thần văn trước mặt, thở phào nhẹ nhõm.
Tám ngày vừa qua, hẳn đã làm quen được với năm đạo Thần văn còn lại, xác suất nằm giữ thành công lên tới một phần ba, xác suất như thế là đủ rồi.
Hắn lại tiếp tục nhìn về phía đỉnh Thần Văn, Lý Phong nhìn tám đồ văn mờ mịt trước mặt, trong mắt lộ Về suy tư.
“Những đồ văn này rốt cuộc là cái gì? Tại sao lại cho ta cảm giác nó với đồ văn trên bia Thiên Phú không khác nhau lắm!”
Lý Phong yên lặng nói.
Một tháng luyện chế trước đây, lúc hẳn nghỉ ngơi cũng thường xuyên thử tìm hiểu về đồ văn trên bia Thiên Phú, nhưng đáng tiếc là vẫn luôn không thành công.
Đương nhiên, thời gian mỗi ngày hẳn dành ra để tìm hiểu đều rất ngắn, hầu hết thời gian đều dành cho việc tu luyện, luyện chế ngọc bài Thần văn, lĩnh ngộ công pháp võ học...
Hiện giờ, Lý Phong buông bỏ tất cả, toàn tâm toàn ý tìm hiểu đồ văn này.
Nếu như không thành công thì hẳn sẽ phải ở trong Xích Diên cốc sáu năm! Bây giờ hẳn đã không còn bất cứ đường lui nào nữa rồi.
Một phút... Mười phút... Hai mươi phút...
Lúc này, Lý Phong giống như một lão tăng ngồi thiền, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào lớp màng mỏng kia.
Ong...
Lý Phong không biết rằng khi hắn quan sát thì điểm sáng thần bí trong trái tim hắn vẫn luôn dao động.
Dân dần, hắn cảm giác như bản thân mình tiến vào một trạng thái vô cùng kỳ diệu. Xung quanh hẳn không một bóng người, cũng không có bất cứ thứ gì cả, chỉ có một đồ văn trước mặt.
Đồ văn này ở ngay trước mặt hắn, chậm rãi biến hóa...
Thời gian trôi qua nhanh như nước chảy. Mà Lý Phong đã hoàn toàn không có khái niệm thời gian nữa rồi.
Mười ngày... Mười hai ngày... Mười lãm ngày... Hai mươi ngày... Hai mươi lãm ngày...
Chẳng mấy chốc đã 29 ngày trôi qua.
....
Tại một đỉnh núi có một thanh niên đi tới. Anh ta cung kính nhìn thanh niên đang ngõi khắc họa Thần văn ở phía xa, rồi lại nhìn sang Vương Nguyên bên cạnh: “Ta vừa tới đó nhìn một chút rồi, lớp màng mỏng ở ngoài cung Hình phạt hoàn toàn không có bất cứ biến hóa gì”
“Ha ha, đã 29 ngày trôi qua rồi mà lớp màng mỏng trên đó vẫn không có bất cứ biến hóa nào, điều này chứng tỏ Lý Phong chưa khắc họa được bất cứ đồ văn nào trên đỉnh Thần Văn cả” Vương Nguyên nghe vậy thì gương mặt tràn đầy vẻ sung sướng.
Mấy ngày nay, anh ta hôm nào cũng phái người tới trước cung Hình phạt, quan sát xem lớp màng mỏng kia có phát sinh biến hóa gì không.
Mỗi một ngày trôi qua, niềm vui sướng trong lòng anh ta lại tăng lên một chút. Bây giờ chỉ còn lại một ngày cuối cùng! Lý Phong không có bất cứ dấu hiệu thành công nào! Thậm chí lớp màng mỏng kia cũng chưa mờ đi được chút nào!
“Đúng là tự nhát thần nhát quỷ, ta còn thực sự. tưởng hắn có ngộ tính cường đại, thì ra tất cả đều là giả vờ” Khóe miệng Vương Nguyên nhếch lên, còn mang theo vẻ châm biếm.
"Ở trước mặt nhiều trưởng lão như vậy mà dám nói dối, tội nặng thêm một bậc!”
Lúc này, trong lòng Vương Nguyên tràn đầy vui sướng. Anh ta dám chắc Lý Phong không có cách nào thành công,
Một khi thất bại, Lý Phong sẽ phải đi vào Xích Diên cốc sáu năm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...