Thiên Kinh Nhã Tiệp
Tiệp Ngọc nghe tin chạy từ lớp xuống phòng thực nghiệm,trước phòng đám người hóng chuyện đã bao vây từ lâu,hiệu trưởng cũng vừa lúc đi xuống khi nghe được tin.
Trán hiệu trưởng lấm tấm mồ hôi không ngừng lau đi lau lại cũng chẳng bớt,giám thị cùng đội ngũ giáo viên đi theo sau vẻ mặt nghiêm nghị cũng có chút bất an.
Trông thấy hiệu trưởng đến học sinh tránh sang hai bên,Tiệp Ngọc đi ngang hàng với hiệu trưởng bước vào phòng nhìn dưới sàn axit đã làm một mãng sàn hóa đen.
Mã Thu đen mặt muốn giết người phía sau là Hình Thiên đang run rẩy vì sợ,Tiệp Ngọc đi đến cạnh Hình Thiên chấn an cậu mắt nhìn về phía anh trai đang nổi giận.
-Anh hai đừng làm lớn chuyện đây là trường học,nếu ba biết sẽ không để yên đâu muốn gì ra ngoài trường giải quyết,anh dâu đang sợ mau đưa anh ấy rời đi.
Mã Thu như không nghe lọt tai câu nào bước nhanh về phía nữ sinh bóp cổ nâng cả người ả lên,vì ngạt thở ả cố chống cự đưa ánh mắt cầu cứu hiệu trưởng và giáo viên nhưng họ cũng lực bất tòn tâm,đây là do ả tự chuốc lấy không ai có thể cứu được.
Hình Thiên trong vòng tay Tiệp Ngọc khóc nấc,thấy cảnh tượng trước mắt cả người chấn kinh sợ hãi hơn,Mã Thu vậy mà muốn giết người còn là nữ sinh yếu đuối.
-Không phải tôi đã cảnh cáo tất cả không được động vào em ấy sao,hình như lời nói của tôi không có hiệu lực thì phải ngay cả con chuộc cũng có thể chống đối,đúng là chán sống.
Hình Thiên thoát khỏi Tiệp Ngọc chạy lại ôm lấy cánh tay đang buông lỏng của Mã Thu khóc lớn,hắn thấy người thương vì người xa lạ mà không ngại khóc lóc cầu xin tay càng xiết chặt cổ ả hơn.
Thiệu Mãng thấy biểu hiện nữ sinh đó không chịu được liền đi lên ngăn lại nếu còn tiếp tục liền có án mạng,Cao Tiền cùng Cao Phi chạy lên giúp Thiệu Mãng can ngăn,Mã Thu không quan tâm xung quanh trong mắt chỉ phản chiếu hình ảnh Hình Thiên đang khóc đến khó thở.
-Đừng khóc anh không làm hại cô ta,anh chỉ cảnh cáo không làm gì hết đừng khóc không tốt cho em,ngoan anh sẽ nghe lời em.
Tay thì vuốt vuốt lưng Hình Thiên chấn an mắt thì ra ám hiệu cho Thế Duy đang lười nhác dựa vào thành bàn trên bục giảng,Thế Duy hiểu ý nhún vai một cái chỉ thị vệ sĩ âm thầm đưa người đi.
Không ngờ mới giao dịch không lâu đã bị coi như người làm của hắn,đúng là không xem ai ra gì nếu không phải vì Mã Thu là anh em chí cốt của Nghiêu Trình không thì Thế Duy đã cho người đập hắn một trận.
Tiệp Ngọc thấy mọi chuyện đã được giải quyết xoay người tính rời đi,Chiêu Thịnh trong đám người nắm lấy tay cô kéo đi.
Hiệu trưởng cũng không muốn lớn chuyện nữa bảo học sinh về lớp chuẩn bị vào tiết mới,giám thị chỉ đạo xử lí mớ hỗn độn trong phòng.
Mã Thu cũng không lưu lại lâu ôm ngang người Hình Thiên ra khỏi phòng bước đến phòng y tế trường,đám người còn lại của Mã Thu cũng rời đi sau đó.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...