Triệu Tình Họa vẫn luôn mang theo lá bùa kia ở bên người, thỉnh thoảng còn sờ xem có còn hay không, chỉ sợ không cẩn thận mà làm rớt, hiện tại vừa nghe xong liền chuẩn bị lúc trở về sẽ tìm sợi dây đỏ xâu lại đeo ở trên cổ.
“Bùa gì?” Tần Sóc không nhớ rõ trong đoạn tin nhắn mà mình đã xem có đoạn này hay không.
"Cốc cốc cốc", nhân viên phục vụ đưa thức ăn lên.
Chờ sau khi trong phòng chỉ còn lại sáu người bọn họ, Triệu Tình Họa mới lấy lá bùa tam giác nhỏ trong ví tiền ra.
Tần Sóc nhìn mà không đụng vào, "Cái này giống như bùa bình an xin ở trong chùa miếu”.
Nghề cảnh sát điều tra tội phạm này có tính nguy hiểm tương đối cao, mẹ Tần lo lắng cho sự an toàn của anh, bà thường xuyên đi tới chùa miếu ở khắp nơi trên cả nước để cầu nguyện, còn mang về một đống bùa bình an, anh đều đặt mấy thứ này trong ngăn kéo.
“Chính là bùa bình an”.
Nếu đã nhắc tới, Tô Vân Thiều cũng không keo kiệt, kéo túi nhỏ của mình ra, ngoại trừ Triệu Tình Họa đã sớm có, những người khác mỗi người được phát một tấm.
“Vật phòng thân này chỉ dùng được một lần, không có tính công kích”.
Mọi người nhận lấy, Tần Sóc và Bách Tinh Thần đồng thanh hỏi: "Bao nhiêu tiền?Triệu Tình Họa đột nhiên đỏ mặt, cô cầm bùa bình an lại quên trả tiền, trời ạ!Tô Vân Thiều: "Một vạn”.
Vừa dứt lời, tiếng chuyển khoản leng keng thùng thùng vang lên, trong nháy mắt cô đã kiếm được năm vạn.
Nhưng mà Tô Vân Thiều nhớ tới số dư tài khoản của mình, cô cũng không dám lập tức nhận lấy.
Tiền để ở đó chỉ chờ cô nhận, tiền gửi ngân hàng không quá mười vạn, sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nhân viên phục vụ lại mang thức ăn lên, sáu người vừa trò chuyện vừa ăn uống, trong phòng có điều hòa nhưng vẫn ăn đến cả người đổ đầy mồ hôi.
Lúc trước hai anh em Tần Giản Tần Sóc rõ ràng không tin quỷ thần, lúc này lại nói chuyện xoay quanh quỷ thần và thiên sư.
Tần Giản: "Nếu thật sự có quỷ, vậy nhất định sẽ có thần, đúng không?”Tô Vân Thiều: "Không biết, tớ chỉ gặp qua Diêm Vương”.
Mọi người hít sâu một hơi, dùng ánh mắt tràn đầy kính sợ nhìn Tô Vân Thiều, trong đó còn mang theo cảm xúc cực kỳ hâm mộ.
Tần Giản nhanh mồm hỏi “Mối quan hệ giữa cậu và Diêm Vương có tốt không? Quan hệ càng tốt, có phải tuổi thọ càng cao, Diêm Vương có gạch tên của cậu ra khỏi sổ sinh tử không?"Tô Vân Thiều: "! " Bạn học, cậu xem Tây Du Ký quá 180 phút rồi phải không?"Không tốt.
" Chủ nợ và con nợ làm gì có quan hệ tốt?Tần Sóc: "Công việc của thiên sư là gì?”Tô Vân Thiều: "Thầy bói, bói toán, xem tướng, phong thủy, bắt quỷ! ! nhiệm vụ tương đối phức tạp”.
Một đám tò mò hỏi hết thời gian một bữa cơm còn ngại không đủ, ăn xong lẩu còn lôi kéo Tô Vân Thiều đi bộ một đoạn đường cho tiêu cơm, đi tới đi lui bỗng nhiên ngửi thấy mùi thịt nướng từ quán ăn vặt bên kia bay tới.
Tần Giản hô to một tiếng "Tôm hùm nhỏ ta tới đây!", hai tay trái phải mỗi tay một cái, trực tiếp kéo người qua.
Tô Vân Thiều đi chậm, lúc cô đến liền nghe được tiếng Tần Giản đang gọi món ăn, thịt nướng cùng tôm hùm, gọi món xong còn khoác vai Bách Tinh Thần chạy đi.
Tần Sóc nhận được điện thoại, tạm thời có việc nên thanh toán rời đi trước.
Không bao lâu, Tần Giản vá Bách Tinh Thần đã trở lại, còn mang đến một bình hoa cúc và một bình cẩu kỷ.
Tần Giản ném hoa cúc và cẩu kỷ vào trong coca lạnh, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Chúng ta ăn thì ăn, nhưng vẫn phải dưỡng sinh một chút”.
Tô Vân Thiều: “! ! ”Sức ăn của Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa không lớn, vẫn luôn giữ dáng nên không dám ăn nhiều thịt nướng, chỉ nhặt cà nướng và nấm kim châm nướng và các loại rau dưa để ăn, cũng không đụng vào thịt và tôm hùm.
Tô Vân Thiều ăn đến say sưa, thỉnh thoảng sẽ trả lời một số câu hỏi của Tần Giản.
Đáng tiếc, bữa ăn khuya này lại không được yên ổn.
Một đám thanh niên có dáng vẻ của lưu manh đi tới quán ăn vặt này, cười hì hì chỉ trỏ bảng hiệu của chủ quán.
Ánh mắt của Tô Vân Thiều quét qua trên mặt của đám thanh niên kia, nhẹ giọng nói: "Lấy điện thoại quay lại cảnh bên kia đi”.
Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa lập tức lấy điện thoại di động ra, Tần Giản và Bách Tinh Thần đổi vị trí, đưa lưng về phía đám thanh niên kia, che lại động tác quay phim của hai người.
Thấy bốn người bọn họ ăn ý như thế, Tô Vân Thiều cũng an tâm, nhìn đám thanh niên kia ngồi xuống gọi món ăn, ăn chưa được hai miếng bỗng móc từ trong túi ra mấy con ruồi bọ ném vào trong canh tôm hùm quấy một chút rồi vớt ra.
Sau đó cãi cọ ồn ào, ầm ĩ cả lên.
“Ông chủ, tôm hùm nhà ông sao lại có ruồi? Mất vệ sinh như này, ăn vào có vấn đề thì làm sao?”Tần Giản: “ Ăn cơm bá vương?”Lôi Sơ Mạn: "Muốn lừa tiền thuốc men?Bách Tinh Thần: "Có thể là do ai đó kêu tới quấy rối”.
Triệu Tình Họa: "Cũng có thể là bọn họ cố ý tới gây sự?”Mọi người rất bình tĩnh, cho dù trong tay đã có sẵn chứng cứ cũng không vội vã xông lên giúp chủ quán giải quyết phiền toái.
Tô Vân Thiều cũng buông cánh tay đang định niệm thần chú, quyết định nhìn xem bọn họ muốn làm gì.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...