Editor: Dạo này Wattpad lỗi, tui dùng VPN cũng lúc vào được lúc không. Tui vẫn update đều đều 3 ngày 1 chương trên wordpress đến hơn 60 chương rùi. Mọi người nếu gặp khó khăn khi đọc trên Watt thì zô đây nha https://rydieshouse.wordpress.com/category/thien-kim-that-chan-trau-o-tinh-te/
“Quân đoàn số 3 chúng tôi có một ‘Kế hoạch nhân tài’ dành cho sinh viên trường quân đội lớn.”
Công Lương Ủy lại gõ một hàng chữ cho Mục Tinh Thần xem, sau đó chỉ chỉ bên ngoài tỏ vẻ muốn đi gọi điện thoại. Mục Tinh Thần vừa gật đầu với Công Lương Ủy, giơ dấu tay ok, vừa ứng phó với nghiên cứu viên tự xưng là Tiểu Trần trong điện thoại, “Ồ, vậy nội dung cụ thể của kế hoạch này là cái gì vậy?”
Công Lương Ủy lặng lẽ ra khỏi phòng.
Tiểu Trần “Chúng tôi sẽ chọn lựa nhân tài ưu tú từ các trường đại học cao cấp hàng đầu, sau khi xét duyệt được nhân tài ưu tú sẽ tập trung huấn luyện. Chúng tôi có các chuyên gia đứng đầu trong ngành sản xuất dẫn dắt đội ngũ, bắt đầu từ những chuyên đề lớn cấp quốc gia, vừa nghiên cứu chuyên đề vừa rèn luyện nhân tài. Sau khi huấn luyện, chúng tôi sẽ ký kết hiệp nghị nhân tài cùng với học sinh có biểu hiện ưu tú, có thể trực tiếp gia nhập viện nghiên cứu dị võ thuộc Quân đoàn thứ 3 với quân hàm thiếu tá, trở thành nhân tài trung tâm.”
Mục Tinh Thần liếc mắt một cái ra phía ngoài cửa, Công Lương Ủy còn chưa về, “À, vậy ngoài quân hàm thiếu tá này ra còn có phúc lợi gì khác không?”
Tiểu Trần, “Đương nhiên chắc chắn sẽ có chế độ 5 loại bảo hiểm 1 quỹ hỗ trợ nhà ở, trừ cái này ra chúng tôi sẽ hỗ trợ định cư cho nhân viên, cung cấp 500 vạn tinh tệ phí tái định cư và một căn chung cư nằm tại khu vực phồn hoa của trung tâm thành phố.”
Mục Tinh Thần ngạc nhiên, “Tốt vậy sao!”
Tiểu Trần, “Đương nhiên, trừ cái này ra chúng tôi còn có rất nhiều phúc lợi ẩn khác ví dụ như…”
Công Lương Ủy gọi một cuộc điện thoại, “Alo, chủ biên Lưu à, tôi có bài luận văn.”
Chủ biên Lưu lập tức trở nên kích động, đây là ai?
Đây chính là đại ca đứng hàng đầu trong giới vũ khí dị năng, Công Lương Ủy đấy!
Từ khi Công Lương Ủy lui về phía sau màn, đã chừng bảy tám năm ông ta chưa từng đăng bài luận văn nào. Đến tận nay vẫn không có ai có thể lay động địa vị của ông ấy.
Bảy tám năm không đăng luận văn mà đột nhiên nghẹn ra một bản, vậy tất nhiên phải là một quả bom chấn động cả giới!
May mà tạp chí kỳ này vẫn chưa bán, phải nhanh chóng thu hồi để in lại.
Chủ biên Lưu cung cung kính kính cúp điện thoại, chạy ra khỏi văn phòng, gọi tất cả nhân viên đang chuẩn bị tan tầm lại, “Tin lớn! Tin lớn! Công Lương đại sư có tác phẩm mới! Mọi người vất vả tăng ca một chút.”
Nhân viên đang chuẩn bị tan tầm nhìn nhau, so với nỗi khổ khi bị bắt tăng ca, bọn họ còn cảm thấy khiếp sợ hơn khi nghe tin Công Lương Ủy muốn đăng luận văn mới, “Không phải là Công Lương đại sư đã rửa tay gác kiếm rồi sao??”
“Ôi mẹ ơi ôi mẹ ơi, giới dị võ sắp chấn động rồi!”
“Luận văn đâu chủ biên? Có được đọc trước không?”
Chủ biên Lưu, “À, còn chưa gửi đến, chờ một chút”
“...”
Bên kia, Mục Tinh Thần vẫn tiếp tục kéo thời gian nói chuyện huyên thuyên về phúc lợi trong cái gọi là ‘Kế hoạch nhân tài’ với Tiểu Trần.
Mục Tinh Thần biểu hiện hệt như một cô học sinh nghèo chưa hiểu sự đời đang vô cùng rung động. Tiểu Trần cảm thấy việc này về cơ bản là ổn rồi, trong lòng thoáng thả lỏng, “Đúng vậy, trong viện nghiên cứu của chúng tôi có rất nhiều chuyên gia đầu ngành, vừa tốt nghiệp đã có thể đi theo những chuyên gia này nghiên cứu. Đây là việc những nhân viên nghiên cứu bình thường đến cả nghĩ cũng không dám nghĩ.”
Lúc này, Công Lương Ủy lặng lẽ đi vào từ cửa, đến bên cạnh Mục Tinh Thần, mở phần mềm công cụ có bàn phím thực tế ảo trên trí não, chỉ vào từng hàng luận văn để Mục Tinh Thần sửa.
Mục Tinh Thần nhất tâm nhị dụng, vừa chỉ đạo cho Công Lương Ủy sửa bài vừa ứng phó với Tiểu Trần, “Điều kiện tốt vậy sao, nhưng tôi không phải sinh viên tốt nghiệp đợt này thì phải làm sao bây giờ? Thật là tiếc quá.”
Tiểu Trần nóng nảy, “Không phải, bạn học Mục, hạng mục này của chúng tôi dành cho tất cả sinh viên quân đội ở các trường, cho dù không phải sinh viên tốt nghiệp cũng có thể!”
Mục Tinh Thần xóa bỏ một đoạn văn, đang dùng bút thực tế ảo sửa chữa bản vẽ mẫu hoa văn đôi chiều ngược hướng, giọng điệu ngạc nhiên, “Vậy á hả, không phải sinh viên tốt nghiệp cũng được luôn à? Vậy kế hoạch này của các anh cũng nhân tính hóa thật đấy.”
Vẫn không đồng ý, Tiểu Trần thầm nghĩ đứa nhỏ này còn rất cẩn thận, “Cô đừng sợ, chúng tôi không phải lừa đảo. Thế này đi, ngày mai tôi sẽ phái người đi đón cô đến viện nghiên cứu của chúng tôi thăm quan một chút. Vậy là chắc chắc chúng tôi không lừa cô.”
Lúc này Mục Tinh Thần đã sửa chữa xong. Công Lương Ủy nhìn lại thấy không có vấn đề gì, giơ dấu tay ok, trực tiếp gửi luận văn cho chủ biên Lưu.
Màn hình thực tế ảo hiện ra dấu gửi đi thành công, Mục Tinh Thần thả lỏng sống lưng, dựa vào ghế dựa. Lúc này cô mới nói “Kế hoạch này của các anh quả thật không tệ. Đáng tiếc là nhân viên thăm dò của các anh làm việc không đến nơi đến chốn lắm.”
“Rõ ràng là tôi học ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng, sao có thể gia nhập vào viện nghiên cứu vũ khí của các anh chứ?”
Rốt cuộc Thiếu tướng bên cạnh Tiểu Trần cũng nhăn mày, phát hiện ra điểm không phù hợp.
Con nhóc này cứ hỏi đông hỏi tây mãi từ nãy đến giờ nhưng lại nhất quyết không nói đồng ý. Ban đầu thiếu tướng chỉ nghĩ là do đứa nhỏ đang cẩn thận xác nhận bọn họ không phải lũ lừa đảo. Nhưng hiện tại, xem ra chỉ sợ là con nhóc này đã sớm phát hiện ‘Kế hoạch nhân tài’ này của bọn họ chỉ là cái cớ thôi!
Mà biểu hiện dao động và dáng vẻ đơn thuần dễ lừa của con nhóc này khi trước chỉ sợ đều là diễn.
Thiếu tướng nhíu mày, cô ta đang kéo dài thời gian!
Cô ta muốn làm gì? Liên hệ trường quân đội Tinh Lập à? Tìm Lăng Sơn?
Nếu đã bại lộ, cháy nhà ra mặt chuột, thiếu tướng thẳng tay đẩy Tiểu Trần ra, tự nói “Cô đang kéo dài thời gian à?”
Thiếu tướng cười lạnh “Tôi khuyên cô tốt nhất đừng có lén liên hệ Lăng Sơn, nếu cô không muốn người nhà cô gặp nguy hiểm.”
Hai mắt Mục Tinh Thần đột nhiên nheo lại, tia sáng lạnh trong mắt lóe lên. Dám dùng Mục Xuyên để uy hiếp cô!
Thiếu tướng “Nếu chúng tôi có thể gọi điện thoại đến, dĩ nhiên đã tra soát rành mạch từng chi tiết của cô. Không cần phải giả vờ trước mặt chúng tôi.”
“Cô học ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng, đơn binh, thiết kế dị võ vân vân tổng cộng chín chuyên ngành ở trường quân đội. Còn làm ra bom dị võ trong hệ thống bắt chước tác chiến, qua đó đạt được thành tích xếp hạng thứ nhất. Nhà cô có một người anh trai, mở một nông trường, mời hai phạm nhân cấp A về làm thuê. Giờ người của chúng tôi đã vây quanh gần nhà cô rồi. Nếu không muốn anh trai cô bị làm sao thì nhanh chóng giao bản vẽ thiết kế bom dị võ ra đây. Chúng tôi cũng sẽ không bạc đãi cô, sẽ cho cô 2000 để bồi thường, nếu vẫn không nghe…”
Mục Tinh Thần cười nhạo một tiếng, giọng điệu lạnh như băng, “Không nghe thì sao? Các anh có thể lặng lẽ phái một chiến sĩ cấp S đến tinh cầu đại bản doanh của Quân đoàn thứ 13 à? Hay các anh còn có thể bảo đảm đưa một đội chiến sĩ cấp A đến nhà tôi mà không bị phát hiện?”
“Nếu các anh có thể làm được thật, vậy anh chỉ có thể là người thuộc Quân đoàn thứ 13.”
“Nhưng dựa vào quan hệ giữa Quân đoàn thứ 13 và trường quân đội Tinh Lập B612, bọn họ muốn cái gì có thể trực tiếp bảo thầy giáo đến hỏi tôi, không cần bịa đặt ra một lý do ‘kế hoạch nhân tài’ sứt sẹo.”
Mục Tinh Thần cười nhạo không lưu tình chút nào, “Các anh cho là tùy tiện lừa tôi một chút thôi là tôi sợ, là tôi sẽ giao bản vẽ cho các anh à? Các anh có ngốc không?”
“Cô!” Thiếu tướng tức giận đến tím mặt. Anh ta vạn lần không ngờ, một con nhóc mới 15 tuổi thôi đã có logic kín đáo như vậy.
Nhưng cô nói quả thật không sai, đây cũng là nguyên nhân bọn họ không dám trắng trợn trực tiếp trói cô mang đi.
Quân đoàn thứ 13 là thế lực của thống soái, tinh chủ B612 là tâm phúc dòng chính của thống soái. Trường quân đội Tinh Lập B612 và Quân đoàn thứ 13 có ngàn vạn mối tơ liên hệ. Tinh cầu B612 là phạm vi thế lực của Quân đoàn 13, mà Quân đoàn 3 không thể trắng trợn trói người từ trong ổ Quân đoàn 13.
Nhưng bom dị năng có thể kéo theo rất nhiều ích lợi liên quan, cho dù là mạo hiểm bị Quân đoàn 13 phát hiện cũng phải thử xem.
Nhưng để cho chắc chắn, kế hoạch ban đầu của bọn họ là đứa nhóc này còn nhỏ tuổi, xuất thân nghèo khó, chắc chắn chưa từng gặp việc lớn gì trong đời. Cứ dùng một ‘kế hoạch nhân tài’ làm mánh lới lừa cô đi đã, chờ ra được khỏi tinh cầu B612, cái gì cũng dễ làm.
Đương nhiên cũng có phương án khác, bọn họ còn phái mấy tên gián điệp cấp A sang nhà Mục Tinh Thần. Những người này đều là gián điệp bọn họ chôn ở B612, nếu con nhóc kia không chịu phối hợp sẽ dùng người nhà của cô để uy hiếp.
Mấy tên gián điệp ẩn núp đã lâu, nếu cùng ra tay với hai tên phạm nhân cấp A, khó tránh khỏi việc bị Quân đoàn thứ 13 nghi ngờ, sợ là cả đám đều phải thua thiệt. Thật ra bọn họ cũng không cần ra tay thật. Mục Tinh Thần còn nhỏ tuổi, lo lắng cho người nhà, trong lúc hoảng loạn hẳn là càng dễ lừa, dọa một chút là lấy được bản vẽ tới tay.
Nhưng anh ta trăm triệu không ngờ, con nhóc này khôn khéo như vậy!
Thiếu tướng bị một con nhóc nói là ngốc, còn bị cô khinh bỉ chỉ số thông minh, quả thực sắp tức chết rồi, mang khuôn mặt âm trầm nói lời uy hiếp “Cô cho rằng cô ở tinh cầu B612 là có thể an toàn tuyệt đối sao? Đồ mà Quân đoàn 3 muốn chưa có gì là không chiếm được. Tôi khuyên cô tốt nhất là biết điều chút đi, lấy bản vẽ ra. Nếu không, Quân đoàn 3 có rất nhiều cách xử đẹp cô.”
Mục Tinh Thần “Được.”
Mục Tinh Thần đồng ý quá thoải mái, thiếu tướng mắc kẹt, nửa ngày không phản ứng lại kịp, “Cái gì?”
Công Lương Ủy cũng nhìn về phía Mục Tinh Thần với vẻ không thể tin nổi “?”
Sắc mặt Mục Tinh Thần không thay đổi, “Tôi đồng ý bán bản vẽ cho các anh. 5000 vạn tinh tệ, một đồng cũng không được thiếu, tiền trao cháo múc.”
Thiếu tướng nghi ngờ, “Cô nói thật không?”
Mục Tinh Thần “Đương nhiên, có tiền vì sao không kiếm?”
“Chỉ có ngày ngày làm giặc, khó bề ngàn ngày phòng giặc. Tôi mà không cho các anh, không biết các anh còn dây dưa đến khi nào, thà rằng trực tiếp bán cho các anh.”
Thiếu tướng bị nói thành giặc lại tức đến mức sắc mặt tím đen, anh ta cắn răng, “Vậy vì sao khi nãy cô lại câu giờ? Không phải là đi tìm thầy cô à?”
“Không phải đâu.” Mục Tinh Thần lừa anh ta, “Vừa rồi có cuộc điện thoại khác gọi đến, có thể là các quân đoàn khác gọi, anh có biết cái gì gọi là trả giá không?”
Gân xanh trên trán thiếu tướng nhảy thình thịch, trái tim tức giận như sắp nổ mạnh. Vốn đang nói 5000 vạn là quá nhiều, nhưng vừa nghe đến các quân đoàn khác, thiếu tướng lập tức sửa miệng, “5000 vạn tôi mua! Nhưng cô không thể bán nó cho các quân đoàn khác.”
Mục Tinh Thần “Vậy không được đâu, tôi cũng phải kiếm tiền chứ.”
Sắc mặt thiếu tướng âm trầm đáng sợ, tốt nhất là có thể lũng đoạn bản vẽ này. Nhưng các quân đoàn khác đã gọi điện thoại đến cả rồi, trong khoảng thời gian ngắn thật đúng là không làm gì được Mục Tinh Thần.
Mục Tinh Thần nói “Vậy đi, nếu anh cảm thấy trong lòng không thoải mái, tôi có thể bảo đảm, tôi sẽ chào giá với bọn họ cao hơn so với anh, thế nào? Thoải mái hơn chút nào không?”
Thiếu tướng “...”
Mục Tinh Thần “Nhưng tôi cũng muốn nói rõ, trước mắt, bom dị năng mới chỉ thành công trong hệ thống bắt chước tác chiến mà thôi, chưa từng thành công ngoài hiện thực đâu.”
Thiếu tướng “Chưa từng thành công ngoài hiện thực?”
Mục Tinh Thần “Các anh biết đấy, dù sao thì hệ thống bắt chước tác chiến chỉ là số liệu suy đoán một trong số các tình huống từ giữa ngàn vạn loại tình huống ngoài hiện thực. Có rất nhiều nhân tố có thể ảnh hưởng đến việc chế tạo bom dị võ ngoài hiện thực, khả năng thất bại cũng rất lớn. Có lẽ là cùng một hoa văn đó, trong hệ thống bắt chước tác chiến thì thành công, nhưng ngoài hiện thực sẽ thất bại. Cho tới bây giờ, tôi chưa từng thành công khắc được một quả bom dị võ nào ngoài hiện thực. Vậy nên nhỡ tôi đưa bản vẽ cho các anh nghiên cứu, các anh không nghiên cứu ra rồi nói là giả, tôi phải làm sao bây giờ?”
Thiếu tướng không nghi ngờ rằng Mục Tinh Thần nói vậy là vì muốn dùng bản vẽ giả để có lệ bọn họ, bởi vì từ trước khi gọi điện thoại, nghiên cứu viên đã đề cập đến khả năng này. Nhưng bọn họ không để bụng, cuối cùng có thể nghiên cứu ra được hay không phải dựa vào bản lĩnh của các nghiên cứu viên, tiền đề là bọn họ nhận được bản vẽ.
Thiếu tướng nói “Chúng tôi có cách để nghiệm chứng xem bản vẽ là thật hay giả, tốt nhất là cô đừng có tâm tư xảo trá gì.”
Mục Tinh Thần tin những lời này, nếu bọn họ tới đòi bản vẽ mẫu, vậy chắc chắc cũng đã sớm chuẩn bị cách nghiệm chứng bản vẽ thật giả.
Nghiên cứu viên trong viện nghiên cứu đều chuyên gia đứng đầu ngành sản xuất. Có lẽ bọn họ không thể sáng tạo ra cách làm bom, nhưng vẫn có thể kiểm tra được một bản vẽ là thật hay giả. Không nói đến các tri thức chuyên nghiệp của bản thân bọn họ, chỉ dùng mỗi các loại dụng cụ bắt chước suy đoán thôi cũng có thể nghiệm chứng thật giả.
Nếu Mục Tinh Thần muốn động tay, chắc chắn cũng không thể để cho ai nhìn ra được. Cô và thầy không phải kẻ ăn chay, xóa giảm bản vẽ rất chú trọng kỹ xảo.
Lấy ví dụ việc khắc họa ra một quả bom dị võ hoàn chỉnh là xây một căn nhà ở.
Cô không thể xóa thẳng nóc nhà. Bởi nếu vậy thì nhân viên chuyên nghiệp vừa nhìn đã thấy được căn nhà này không hoàn chỉnh, mới chỉ là bán thành phẩm.
Thậm chí cô cũng không thể xóa những vật nhỏ như cửa sổ, cánh cửa. Bởi vì cái này rất dễ bị phát hiện, cũng rất dễ được bổ sung vào. Mục Tinh Thần và Công Lương Ủy nghiên cứu nửa ngày mới quyết định xóa bỏ phần hoa văn mà tương đương với xi măng vôi vữa dùng khi xây nhà.
Sau khi thiếu mất xi măng vôi vữa, nhìn qua mặt ngoài, căn nhà vẫn hoàn chỉnh, ai cũng sẽ tin rằng bản vẽ này là thật sự.
Nhưng phải đến lúc sử dụng mới phát hiện nhà không vững chắc, khả năng có chút gió thổi mưa rơi, căn nhà sẽ sập ngay.
Bản vẽ Mục Tinh Thần đưa tương đương với căn nhà không trát xi măng ấy, không thể nói cô nghiên cứu sai, chỉ có thể nói đó mới là bán thành phẩm. Điểm mấu chốt để xây dựng là phần xi măng hỗ trợ kết dính đó, nhưng không ai biết còn cần thứ gì hỗ trợ kết dính, cho dù là nhìn ra cũng khó mà nghĩ được nên dùng cái gì.
Mục Tinh Thần cười nói “Làm buôn bán mà, phải chú trọng chứ tín. Nếu tôi đã cầm nhiều tiền của anh đến vậy, đương nhiên sẽ không cho anh hàng giả. Nếu giả, các anh cứ đến tìm tôi là được, tôi sẽ không chạy trốn đâu.”
Hai bên bàn bạc xong xuôi, Mục Tinh Thần tìm đến một người trung gian. Người môi giới trung gian tồn tại chính là để phục vụ các loại giao dịch lén lút, ẩn danh này. Người mua người bán chỉ cần gửi tiền và hàng lên trên một nền tảng, chờ hai bên đưa tiền đưa hàng, nền tảng sẽ tự động giao dịch cho hai bên.
Mục Tinh Thần bổ sung đầy đủ điều kiện giao dịch với người trung gian, sau đó gửi liên kết cho thiếu tướng, “Tôi đã đăng bản vẽ mẫu lên đây, chỉ cần các anh gửi đủ tiền là có thể nhận được bản vẽ.”
Thiếu tướng cho người đi chuyển tiền, trong quá trình chờ đợi còn đột nhiên hỏi một câu, “Cô phát minh ra bom dị võ như thế nào.”
Mục Tinh Thần liếc mắt nhìn Công Lương Ủy một cái, Công Lương Ủy chỉ chỉ chính mình.
Mục Tinh Thần ngoài ý muốn nói “Chẳng phải các anh đã điều tra về tôi sao? Không tra được thầy giáo của tôi là Công Lương Ủy à?”
Thiếu tướng chấn động, “Thầy cô là Công Lương Ủy?”
Mục Tinh Thần gật đầu, “Đúng rồi.”
Thiếu tướng nheo mắt, “Vậy bom dị võ này rốt cuộc là cô phát minh hay là Công Lương Ủy phát minh.”
Mục Tinh Thần cười hề hề, nói với vẻ không đứng đắn “Tôi nha.”
Thiếu tướng mắng trong lòng mấy câu, kẻ lừa đảo nói dối hết bài này đến bài khác. Hóa ra loại bom dị võ này đến từ Công Lương Ủy, trách không được.
Nhưng mà có gì đó sai sai!
Cái lão già Công Lương Ủy kia theo phe thống soái, sao lại bán bản vẽ này cho Quân đoàn 3 được?
Thiếu tướng nghi ngờ “Công Lương Ủy có biết cô giao dịch với chúng tôi không?”
Công Lương Ủy xua xua tay, Mục Tinh Thần nói “Hề hề, ông ấy không biết đâu.”
Thiếu tướng thở dài nhẹ nhõm một hơi, thầm lại có chút vui vẻ, nghĩ rằng chỉ sợ cái lão già Công Lương Ủy này chắc còn chưa biết mình thu đứa học trò tạo nghiệt, trộm bản vẽ của ông ta ra ngoài bán lấy tiền. Nhưng này cũng hợp ý anh ta, bằng không dựa theo tính cách của Công Lương Ủy, bất kể có trả giá như thế nào, quân đoàn 3 đều không lấy được bản vẽ này. Thiếu tướng dặn dò, “Đừng để ông ta biết.”
Mục Tinh Thần gật đầu, “Tôi hiểu tôi hiểu.”
Một lát sau tiền vào tài khoản, Mục Tinh Thần có thêm 5000 vạn, đối phương cũng nhận được bản vẽ. Tâm trạng của cô không tồi mà nói “Kiểm tra bản vẽ chưa, có đúng là thật không?”
Một lát sau, đối phương chưa nói gì mà cúp thẳng điện thoại. Chắc là đã kiểm tra được bản vẽ này không có vấn đề gì.
Rốt cuộc cúp điện thoại, Công Lương Ủy nín đã lâu mới hỏi được, “Sao em lại bán bản vẽ cho bọn họ?”
Mục Tinh Thần “Có tiền mà không kiếm là đồ ngốc.”
Mục Tinh Thần mới vừa cúp điện thoại của Quân đoàn 3 đã nhận được một cuộc điện thoại khác, “Alo.”
“Alo, chào cậu, bạn học Mục phải không?”
“Sau đợt thi đua giữa kỳ trên hệ thống bắt chước tác chiến, Quân đoàn 2 chúng tôi đã chú ý đến bạn. Chúng tôi có ý mời bạn…”
Mục Tinh Thần cạn lời. Mấy quân đoàn thuộc phe thế gia này thật sự chẳng phải thứ gì tốt. Tất cả đều có tiềm chất vào vai kẻ lừa đảo, Mục Tinh Thần nói thẳng “Các người muốn bản thiết kế bom dị võ đúng không?”
Đối phương không ngờ Mục Tinh Thần lại vạch trần trực tiếp như vậy, có chút xấu hổ.
Mục Tinh Thần “Tôi mà không cho thì các người sẽ làm gì?”
Đối phương “Vậy người nhà của cô chỉ sợ là…”
Mục Tinh Thần thầm cười lạnh, “ y, các anh đừng động đến người nhà của tôi. Tôi bán cho các anh, vừa rồi Quân đoàn 3 đã trả 6000 vạn.”
“Cô bán cho Quân đoàn 3 rồi á?”
Mục Tinh Thần hơi sợ, “Bọn họ lấy người nhà để uy hiếp tôi. Tôi chỉ là một cô sinh viên nhỏ yếu, bất lực, tôi có thể làm gì cơ chứ?”
Đối phương vừa thấy Mục Tinh Thần yếu thế đã chuẩn bị không trả tiền.
“Không thể nào, các anh nghèo vậy sao? Quân đoàn 3 nghe giá 6000 vạn đã trả ngay không nhăn mày một tẹo nào.” Mục Tinh Thần lắc đầu, “Ai chà, sự chênh lệch giữa quân đoàn với quân đoàn sao lại lớn vậy chứ?”
Đối phương nghe mà gân xanh trên trán nhảy thình thịch, “Nói nhảm ít thôi. Nếu không muốn người nhà của cô gặp nguy hiểm.”
Mục Tinh Thần “Nếu các anh động đến người nhà của tôi thì các anh đừng bao giờ mong nhận được bản thiết kế.”
“Nếu các anh còn dám uy hiếp tôi, có khả năng tôi sẽ luẩn quẩn trong lòng mà đến cậy nhờ Quân đoàn 3. Tôi tin rằng bọn họ không mong các anh nhận được bản thiết kế hơn bất cứ ai.”
Đối phương tức giận đến cắn răng, “Cô không lo lắng cho người nhà của cô à?”
Mục Tinh Thần “Ngươi động người nhà của tôi có chỗ tốt gì? Đã lấy không được bản vẽ còn sẽ bị quân đoàn thứ 13 đuổi bắt. Muốn bản vẽ, 6000 vạn nhất phân đều không thể thiếu, nếu là các ngươi tập đoàn quá nghèo, lấy không ra 6000 vạn, có thể suy xét đi thải cái khoản?”
“Con mẹ nó.” Đối phương mắng thầm một câu, cuối cùng đồng ý mua bản thiết kế với giá 6000 vạn.
Không đến 2 giờ, Mục Tinh Thần nhận 4 cuộc điện thoại. Phàm là ai dám dùng người nhà uy hiếp cô, không để lại 6000 vạn thì đừng hòng đi.
Tổng cộng có Quân đoàn 2, 3, 5, 6. Tổng tiền Mục Tinh Thần thu vào trong chiều nay là 2 tỷ 3.
Cả buổi chiều này, trái tim của Công Lương Ủy bị kích thích liên tục, “Em không sợ bọn chúng trả thù à?”
“Hai ngày nữa luận văn được công bố, người khác đều có thể đọc miễn phí. Nếu bọn chúng biết mình bị lừa mấy ngàn vạn còn không nhớ thù của em à?”
Mục Tinh Thần cười lạnh, “Bọn họ có bản lĩnh thì cứ đến đại bản doanh Quân đoàn 13 mà ám sát tôi xem?”
Công Lương Ủy “Vì sao quân đoàn 13 lại phải bảo vệ em? Nhỡ các quân đoàn khác cung cấp ích lợi để đổi lấy cái chết của em thì sao?”
Mục Tinh Thần nghiêng đầu cười nhạt, “Có lẽ giá trị mà em mang lại lớn hơn so với ích lợi mà các quân đoàn khác cung cấp?”
Công Lương Ủy kinh hồn táng đảm, “Con nhóc điên này, có thể bớt gây chuyện đi không.”
Mục Tinh Thần “Không thể.”
Dám dùng Mục Xuyên để uy hiếp cô, cô còn mang thù đây này. Bọn người kia đều chờ đấy!
Mục Tinh Thần “Không có việc gì thì em đi về trước đây ạ.”
“Em cũng đừng sợ.”
Trước khi Mục Tinh Thần rời đi, Công Lương Ủy đột nhiên nói một câu như vậy với Mục Tinh Thần, “Quân đoàn 13 sẽ che chở em.”
Mục Tinh Thần đột nhiên nhìn kỹ lại ông lão một lần. Có thể nói như vậy, chỉ sợ là mối liên hệ giữa ông lão này với quân đoàn 13 không nông đâu.
Mục Tinh Thần nhìn chằm chằm vào Công Lương Ủy một lát, đột nhiên nói “Đừng nói là từ lúc bắt đầu em đã bị thầy kéo lên thuyền giặc của Quân đoàn 13 đấy nhé.”
Công Lương Ủy chưa nói gì, “Nhanh chân cút đi.”
Mục Tinh Thần bĩu môi, “Cút thì cút.”
Thật ra Mục Tinh Thần hơi vội, gọi vội một chiếc xe bay trở về nông trường.
Tuy rằng đã thề thốt son sắt trong điện thoại với người ta không hề lo lắng đến tình hình trong nhà, lý trí cũng biết không có vấn đề gì, nhưng trái tim vẫn khó tránh khỏi lo lắng.
Mục Tinh Thần vội vã chạy về nông trường nhà mình, “Mục…”
Giọng cô đột nhiên im bặt, một câu Mục Xuyên đã bị nghẹn lại trong họng Mục Tinh Thần. Cô lặng im nhìn 10 pho tượng băng điêu khắc trước cổng lớn nông trường nhà mình. Bên cạnh tượng băng là ba người Mục Xuyên, Mục Phong, Chử Chấn đang ngồi xổm, không biết đang nói gì.
Mục Tinh Thần cũng đi qua ngồi xổm bên người Mục Xuyên, dùng khuỷu tay thọc thọc anh “Đây là tác phẩm nghệ thuật điêu khắc anh mua à? Không đẹp lắm ha.”
Trên người Mục Xuyên vẫn luôn có thái độ của kẻ ăn chơi trác táng hưởng thụ sinh hoạt. Cho dù là trong giai đoạn nghèo khổ cũng không hề mai một. Giờ đã có chút tiền, việc mua mấy tác phẩm nghệ thuật trang trí cho sinh hoạt thật sự quá phù hợp với tính cách anh.
Mục Tinh Thần không phản đối, còn rất duy trì. Thậm chí còn lặng yên lén lút nâng cao mức tiền tiêu vặt cho Mục Xuyên.
Nhưng mà trước giờ phẩm vị của Mục Xuyên đều khá tốt, mấy pho tượng băng hôm nay làm sao vậy? Xấu quá trời.
Mục Xuyên lắc đầu, “Không phải đâu, tượng điêu khắc anh mua chưa được gửi đến. Đây là người bị Mục Phong đóng băng lại.”
Mục Tinh Thần nhìn về phía Mục Phong.
Mục Phong “Gần đây mấy người này vẫn luôn lượn lờ xung quanh nông trường, phiền.”
Vẻ mặt của Chử Chấn cũng hờ hững, “Vừa nhìn đã biết là không có lòng tốt gì.”
Mục Tinh Thần “Cho nên cậu đông cứng bọn họ lại à?”
Mục Phong “Không được sao?”
“Không phải.” Mục Tinh Thần có thể đoán được thân phận của những người này. Chắc hẳn chính là gián điệp mà mấy quân đoàn kia xếp vào đây, vốn định dùng để uy hiếp cô. Ít nhất bọn họ hẳn đều là chiến sĩ hoặc dị năng giả cấp A. Mục Tinh Thần về vội như vậy là muốn bắt lại một hai người, không ngờ lại bị Mục Phong dùng dị năng đóng băng thành một đống pho tượng ở đây.
Mục Tinh Thần nhìn về phía Mục Phong, thầm nghĩ cấp bậc dị năng của thằng nhãi này chỉ sợ là không chỉ cấp A. Giải quyết mười người cấp A nhẹ nhàng như vậy, ây chà, có vấn đề, có vấn đề.
Mục Phong bị Mục Tinh Thần nhìn đến nổi da gà, “Cô nhìn cái gì?”
Mục Tinh Thần “Dị năng của cậu cấp mấy?”
Mục Phong “Có thể là S.”
Mục Tinh Thần “!”
“Không phải là A sao?” Hỏi xong Mục Tinh Thần lại cảm thấy không đúng chỗ nào, “Cái này dùng từ ‘có thể’ mà được à?”
Mục Phong cụp mắt, “Cấp S trong ngục giam bị giam 150 năm, cấp A chỉ bị giam 100 năm.”
Tuổi thọ của người ở tinh tế rơi vào khoảng 200 - 300 năm, thời hạn thi hành án cũng dài.
Mục Phong nhìn Mục Tinh Thần, lại nhìn Mục Xuyên và Chử Chấn, “Nói cái này với các cậu không sao chứ?”
Mục Tinh Thần “...”
“Cậu đang uy hiếp bọn tôi đấy à?”
Mục Phong “Chẳng lẽ đây không phải là tín nhiệm sao?”
Mục Tinh Thần nhìn con ngươi trong suốt của Mục Phong, sửng sốt.
Mục Phong đứng lên, không biết đặt tầm mắt ở đâu. Cậu ta nói một câu rất nhẹ, “Tôi thích nơi này.”
“Tôi không có ý đó.” Mục Tinh Thần nói xong, Mục Phong không có phản ứng gì. Cô nhìn Mục Xuyên xin giúp đỡ.
Mục Xuyên đứng lên, cũng cười cười, thầm nghĩ cậu vẫn là đứa nhóc, đoán chừng là không vui vì câu ‘uy hiếp’ kia của Tinh Thần. Mục Xuyên đi qua vỗ bả vai Mục Phong, “Nơi này cũng thích cậu.”
Chử Chấn nhìn Mục Phong, lại nhìn Mục Tinh Thần “Tôi sẽ không nói cho ai.”
“Mấy cái này.” Mục Tinh Thần ho nhẹ một tiếng, chỉ vào mấy pho tượng băng kia, “Đã chết chưa?”
Mục Phong liếc mắt nhìn Mục Tinh Thần một cái mới nói “Chưa đâu, tan băng là tỉnh.”
“Vậy thì tốt rồi.” Mục Tinh Thần vui vẻ.
Mục Tinh Thần dùng trí não gọi điện thoại, “Alo, xin chào. Tôi muốn báo cáo ở đây có gián điệp.”
Sau nửa giờ, hai chiếc xe quân đội chạy đến nông trường, áp giải 10 người đã được rã đông đi, đêm đó đã thẩm tra ra thân phận của 10 tên gián điệp này.
Bởi vì Mục Tinh Thần có công báo cáo gián điệp, được khen thưởng 500 vạn tinh tệ.
Đêm đó đến cả trong mơ Mục Tinh Thần cũng đang cười. Thật là một ngày tiền vào như nước.
Ngày thứ ba, một bài luận văn tên là 《 nghiên cứu về bốn cách khắc song văn cho vũ khí dị năng 》 được đăng lên tạp chí khoa học, làm chấn động toàn bộ giới dị võ và quân đội.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...