Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế

“Toàn trường B612 đều đang xem phát sóng trực tiếp của một ID tên là【 Tinh Tinh Chăn Trâu 】, mà 【 Tinh Tinh Chăn Trâu 】này chính là người cày một vạn điểm trong bốn ngày kia.”

Bạch Cô Tuyết: “Có thể nghĩ cách xem buổi phát sóng trực tiếp này được không?”

Quý Nhạc lắc đầu, “Không được, trong hệ thống bắt chước tác chiến có cơ chế bảo hộ.”

Ở tinh cầu khác nhau, không gian khác nhau nhưng đệ nhất công tử Bạch Cô Tuyết, thiên tài nhà họ Lôi Lôi Quyết, đại hoàng tử đế quốc Lan Ân lại gần như là trăm miệng một lời mắng câu, “Rốt cuộc là bọn họ đang làm cái quỷ gì vậy!”

Rõ ràng biết buổi phát sóng trực tiếp này nhất định liên quan đến bí mật cày điểm nhanh của B612, nhưng lại không có cách nào xem được buổi phát sóng trực tiếp này.

Lúc Mục Tinh Thần vừa vào phòng phát sóng trực tiếp, nhìn con số trên góc phải biểu hiện người xem và bình luận trôi nổi thì hoảng sợ, “Sao nhiều người vậy.”

Mục Tinh Thần đã xuất hiện, người xem bắt đầu điên cuồng bình luận.

– Mục thần Mục thần Mục thần!!!

– A a a a a!!!

– Phụt, ngụy trang của Mục thần xấu quá đi.

Mục Tinh Thần nhìn tay chân của mình. Ồ, vẫn là tên cơ bắp râu quai nón mặc quần cộc đỏ thẫm kia.

Quên tắt ngụy trang, nhưng mà không sao cả.

Mục Tinh Thần vẫy tay, “Không cần để ý những chi tiết này.”

“Vì tiết kiệm thời gian, tôi sẽ bỏ qua cửa ải từ 1 đến 13 nhé. Từ cửa ải thứ 14 trở đi, mỗi ván chỉ giết mẫu nhóm dị thú đầu tiên thôi, thời gian dự tính là 5 phút một cửa ải. Phát sóng trực tiếp 2 tiếng đồng hồ, chắc là sẽ vượt được đến cửa ải thứ 35.”

“Nhờ nhân viên kỹ thuật đánh dấu thời gian giảng bài của mỗi một cửa ải giúp em, ai không muốn xem toàn bộ phát sóng trực tiếp có thể dựa vào mốc thời gian đánh dấu mà vào xem phát sóng.”

Tuy Mục Tinh Thần nói như vậy, nhưng người xem phát sóng trực tiếp vẫn không hề dao động, ngược lại vẫn luôn tăng.

Nhìn số người xem này, Mục Tinh Thần tính thử. Hẳn là ngoài học sinh ra còn có các thầy cô giáo cũng đang xem.

Đại khái là đội hình giống với hôm tổ chức đại hội phê bình. Mục Tinh Thần có thể mở giao diện ra xem những ai đang theo dõi, quả nhiên thấy mấy ID màu đỏ như 【 giáo quan Lăng 】【 giáo quan Tiêu 】 khác với màu đen như của học sinh bình thường.

Mà có bao nhiêu ID màu đỏ như vậy?

Mục Tinh Thần kéo xuống dưới xem, không thấy cuối.

Hiển nhiên người xem trong phòng phát sóng trực tiếp cũng thấy được danh sách tài khoản này.

– Mẹ nó! Sao nhiều thầy cô giáo vậy!

– Em chào thầy Lăng!

– Em chào thầy Tiêu!

– Cứu mạng, vì sao viện trưởng viện chúng ta cũng ở đây, rõ ràng chúng ta là văn chức mà! Cho nên là thấy chỉ đến hóng hớt thôi đúng không đúng không?

– Cái này đã tính là cái gì, cậu không phát hiện cả 2 phó hiệu trưởng cũng ở đây à.

……

Mục Tinh Thần: “….”

Cho nên các giáo quan, các thầy cô, chủ nhiệm, viện trưởng, hiệu trưởng, rốt cuộc mọi người đến đây làm gì vậy?

Tuy rằng tham gia xem phát sóng trực tiếp không cần vào trong tòa nhà bắt chước tác chiến, đăng nhập hệ thống trường quân đội thôi là được, nhưng mọi người thật sự nhàn rỗi vậy sao?

Dù sao da mặt Mục Tinh Thần dày, không sợ những người này xem.

Cô đi vào khu vực chiến đấu cửa ải 14.

Cửa ải này là một hang động đen nhánh, bên trên là dơi cánh lớn cấp A, bên dưới là đám lươn cấp B trốn dưới lòng sông.

Mục Tinh Thần: “Tôi thấy mục học tập trên diễn đàn có giáo trình nói, cửa ải này quá tiện với dị năng giả hệ hỏa. Bởi vì chỉ cần một tia lửa thôi là đã thu hoạch được cả một phòng dơi nướng và lươn nướng rồi.”

Phần bình luận toàn ha ha ha ha.

Mục Tinh Thần: “Nhưng tôi kiến nghị tốt nhất là đừng làm thế, dễ tự nổ chết chính mình lắm.”

Mục Tinh Thần gõ vách hang động đá vôi, một đống bụi đất rào rạt rơi xuống, để lộ ra lớp đá mang ánh huỳnh quang phía dưới, “Thấy không? Loại đá có ánh huỳnh quang này tên là huỳnh thạch (fluorit), vừa gặp lửa sẽ nổ ngay. Bạn học nào không muốn đồng quy vu tận với dị thú còn phải nhận điểm thấp, vui lòng không dùng bất cứ thứ gì có liên quan đến lửa trong hoàn cảnh này.”

Bình luận:

– Giáo trình bên mục học tập xưa giờ đều rất lừa đảo, đừng nói là có người thực sự tin nha?


– Ồ, lúc trước tôi bị nổ chết chính là vì xem cái giáo trình này.

– Vì sao tôi không phải dị năng hệ hỏa nhưng vẫn bị nổ chết?

– Dị năng hệ thủy bị nổ chết bốn lần, TAT.

Mục Tinh Thần bắt được bình luận kia, hiểu rõ, “Bởi vì thứ này rất dễ cháy, một khi xảy ra cọ xát với dị võ sẽ sinh ra tia lửa ngay, cuối cùng gây ra nổ.”

Một đám icon khóc lóc tràn qua phần bình luận.

“Dơi cánh lớn tương đối khó chơi, công kích sóng âm của nó rất khó né, đám lươn cũng núp trong sông như hổ rình mồi, tùy lúc đều có thể phát động công kích.”

– Cửa ải này thật sự siêu cấp khó, tò mò cao thủ vượt ải như thế nào.

– Dị thú cửa ải này không phải mạnh nhất, nhưng tuyệt đối là khó dây dưa nhất, rất ít có người vượt qua cửa ải này mà không chết một lần.

Mục Tinh Thần nói: “Có điều, dơi cánh lớn và lươn có một nhược điểm trí mạng, hai loại dị thú này gần như đều là mù. Dơi cánh lớn cảm ứng đối tượng công kích thông qua sóng âm cảm ứng, lươn tìm đối thủ thông qua cảm ứng nhiệt.”

“Cho nên, chỉ cần bôi huỳnh thạch lên người mình như vậy là có thể tránh khỏi cảm ứng nhiệt và cảm ứng sóng âm của lươn và dơi cánh lớn. Sau khi bôi những loại phấn này lên, trong thế giới của chúng nó, các cậu đã là một cục đá.”

Quả nhiên, Mục Tinh Thần đi xuyên qua giữa đám dơi cánh lớn và lươn, chúng nó không có bất kỳ phản ứng gì.

Vũ khí trên tay Mục Tinh Thần biến thành đao, chọc chết hai con dơi cánh lớn, “Sau đó chỉ cần gây chuyện dẫn chiến, ngồi ngư ông đắc lợi.”

Mục Tinh Thần ném thi thể của hai con dơi cánh lớn xuống nước, lươn trong sông bị dọa lao từ trong nước ra.

Dơi cánh lớn nhận thấy có đồng bạn bị giết, cảm ứng sóng âm chỉ thấy vật còn sống duy nhất là lươn. Dơi cánh lớn bị dị thú cấp thấp khiêu khích giận không chịu được, điên cuồng công kích đám lươn trong nước, lươn không địch lại, dưới đòn công kích của sóng âm, phần đầu của lươn nổ tung từng con.

Mục Tinh Thần nhân cơ hội đi qua đàn dơi cánh lớn, không kiêng nể gì thu hoạch từng đầu dơi.

Chém xong đầu con dơi cánh lớn cuối cùng, Mục Tinh Thần cất vũ khí, “Sao, cửa ải 14 đơn giản không?”

Khung thông báo của hệ thống hiện lên, số liệu cho thấy điểm trung bình trên mỗi đầu dị thú là 10 điểm.

– Mẹ nó, đỉnh!

– Hóa ra còn có thể làm như vậy!!!

– Mục thần mãi mãi là Thần!

– Mẹ nó, cách này đơn giản quá đi, tôi cũng có thể làm!

– Nhìn thời gian kìa, mới hết có ba phút thôi.

Mục Tinh Thần đã click mở cửa ải thứ 15, “Về phần bộ phận giá trị của dơi cánh lớn và lươn ở đâu, các cậu có thể @giảng viên thiết kế dị võ Trần Tranh, thầy Trần. Vậy sẽ tiết kiệm thời gian để chúng ta bắt đầu cửa ải tiếp theo.”

Quả nhiên có rất nhiều người bắt đầu @ thầy Trần Tranh trong phần bình luận. Thầy Trần không ngờ mình chỉ đến hóng hớt chút thôi còn bị điểm danh, sau đó bất đắc dĩ cười cười, gõ một đoạn giải thích vấn đề vừa rồi của Mục Tinh Thần.

Nhân viên kỹ thuật tinh mắt giúp thầy Trần Tranh ghim bình luận lên đầu tiên.

Mục Tinh Thần nói: “Cơ sở để lấy được điểm cao thành lập trên sự hiểu biết tuyệt đối với dị thú. Bạn học nào có hứng thú có thể chọn học môn tài liệu dị võ, hoặc là đọc quyển 《 bách khoa toàn thư tài liệu dị võ 》.”

Cô mới vừa nói xong câu đó, thầy Trần Tranh đã nhận được tin rằng môn tự chọn vốn luôn ít người hỏi thăm của ông ta đã chật ních.

Không chỉ như thế, các thầy cô dạy thiết kế dị võ khác cũng gửi tin nhắn cho ông ta, nói là môn tự chọn tài liệu dị võ không hiểu sao đột nhiên chật ních.

Khóe miệng thầy Trần Tranh giật giật, gửi đường dẫn phòng phát sóng trực tiếp của Mục Tinh Thần cho bọn họ: Một học sinh của tôi, thiên tài nhỏ giới thiệu khóa học trên sóng trực tiếp.

Các thầy cô thiết kế dị võ khác:… Còn có thao tác này?

Vừa gửi tin xong thầy Trần Tranh đã nhận được điện thoại của phó hiệu trưởng.

Trần Tranh ngạc nhiên nhận điện thoại, “Thầy Lý ạ? Có chuyện gì không?”

Phó hiệu trưởng Lý cười ha hả, “Thầy Trần à, các thầy có muốn mở thêm mấy lớp tài liệu dị võ không? Nếu nhiều học sinh nhiệt tình với môn tài liệu dị võ như vậy, chúng ta làm thầy cô chắc cũng không thể cô phụ đâu nhỉ.”

Trần Tranh: “…”

Phó hiệu trưởng Lý lại tìm ông ta vì chuyện này sao?

Phó hiệu trưởng Lý thấy Trần Tranh không đồng ý ngay, lại đề cập: “Nghe nói bạn học Tiểu Mục này cũng là học sinh của thầy.”

Trần Tranh gật đầu như có chung vinh dự, cười ha hả nói: “Đúng vậy, Tiểu Mục là một học sinh vô cùng ưu tú của tôi.”

Phó hiệu trưởng Lý: “Cô bé hiểu biết về tài liệu dị võ như vậy cũng nhờ thầy dạy dỗ tốt. Thầy xem thầy cũng nên cho các học sinh khác một ít cơ hội chứ.”


“Được, được.” Trần Tranh gật đầu đồng ý, chỉ là khuôn mặt già có chút nóng lên. Mục Tinh Thần hiểu nhiều tài liệu dị võ như vậy không liên quan lắm đến ông ta. Ông ta nghiên cứu dị võ nhiều năm như vậy cũng chưa chắc hiểu sâu về nhược điểm của dị thú bằng Mục Tinh Thần.

Một buổi chiều này, ba trường quân đội lớn chỉ có thể nhìn lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của【 Tinh Tinh Chăn Trâu 】 mà ruột gan cồn cào, từ ba vạn người đến mười vạn. Bọn họ thật sự hoài nghi, không chỉ học sinh mà là toàn bộ công nhân viên chức trong trường quân đội B612 đều vào xem 【 Tinh Tinh Chăn Trâu 】 phát sóng trực tiếp. Nếu không, sao có thể có nhiều người như vậy.

Trong tình huống này, có nhiều người ngồi không yên.

Phó hiệu trưởng Lý mới vừa cúp điện thoại của Trần Tranh đã nhận được điện thoại đến từ đối thủ cũ bên trường quân đội Liên Hợp.

Phó hiệu trưởng Lý cười ha hả nghe điện thoại, “Ông Vương à, có việc gì mà tự nhiên lại gọi điện thoại cho tôi vậy.”

Người bị gọi là ông Vương chính là phó hiệu trưởng trường quân đội Liên Hợp. Ông ta mắng thầm trong lòng cái lão già này biết rõ rồi còn cố hỏi, trên mặt vẫn treo vẻ ấm áp khách sáo, hàn huyên một lúc mới quay trở lại chủ đề chính: “Ông Lý à, có phải gần đây B612 các người mời được nhân tài mới nào không? Sao phải cất giấu, các người xem bọn tôi có tin tức gì cũng thoải mái hào phóng công bố ra, đúng không? Ông lại như vậy là không trượng nghĩa rồi.”

Phó hiệu trưởng Lý cười ha hả: “Làm gì có nhân tài nào chứ. Toàn tinh tế đều biết năm nay có 4 thiên chi kiêu tử cấp S, hai vị vào trường quân đội Đế Quốc, một vị gia nhập trường học các người, còn có một người bị trường quân đội Thứ Bảy đào đi. Ai mà chẳng biết cái chỗ hoang tàn này vừa nghèo vừa rách, nhân tài nào tình nguyện đến chỗ chúng tôi cơ chứ?”

Phó hiệu trưởng Vương thầm nghĩ ông già mất nết này còn không chịu nói thật, vừa chịu đựng khó chịu vừa nịnh hót, “Ông đừng khiêm tốn, ai mà chẳng biết thực lực của B612 các ông cơ chứ?”

Phó hiệu trưởng Lý cười ha hả nói: “Thật sự không có mà.”

Phó hiệu trưởng Vương hừ lạnh, trực tiếp hỏi: “Vậy sao gần đây tôi nghe nói các ông có tâm đắc mới trong việc nghiên cứu hệ thống bắt chước tác chiến nhỉ? Ài, cái bạn học【 Tinh Tinh Chăn Trâu 】 kia chẳng cày một vạn điểm chỉ trong bốn ngày đó còn gì. Ông Lý này, có cái gì tốt thì mang ra chia sẻ cùng nhau đi chứ, sao mà phải cất cất giấu giấu?”

Phó hiệu trưởng Lý cười ha hả nói: “Ui da, trường quân đội chúng tôi còn có bạn học nào giỏi giang vậy sao, sao tôi không biết nhỉ? Tôi phải đi hỏi Tiểu Lăng đã, ông cũng biết gần đây tôi bận, làm gì có thời giờ chú ý mấy việc này? Chờ tôi hỏi rõ rồi nói lại cho ông nhé. Giờ tôi còn có việc, cúp máy trước, hẹn gặp lại.”

Không chờ phó hiệu trưởng Vương từ chối, phó hiệu trưởng Lý đã cúp điện thoại, mấy cuộc điện thoại lúc sau đều liên tục dùng cùng một lý do để thoái thác.

Phó hiệu trưởng Lý cúp điện thoại, mở hình thức hội nghị, chuyển quyền hạn nhận điện thoại công tác qua chỗ trợ lý, dặn dò nói: “Có người tìm thì bảo tôi đang mở họp.”

Nói xong liền tiếp tục xem phát sóng trực tiếp.

Phó hiệu trưởng Lý híp đôi mắt nhỏ nhìn hình tượng kẻ cơ bắp râu quai nón mặc quần cộc đỏ thẫm đeo kẹp tóc hoa trên màn hình phát sóng trực tiếp của【 Tinh Tinh Chăn Trâu 】, trong mắt đều là sự yêu thích, “Hì hì, đứa nhỏ Tiểu Mục này ngoan thật, cấp bậc dị năng thấp một chút thì sao? Đầu óc thông minh là được.”

“Cấp S thì có ích lợi gì? Cũng chỉ biết tự mình cày điểm, không như Tiểu Mục có thể kéo điểm của toàn trường lên theo. Ái chà chà, thật là thích ha ha ha.”

Buổi phát sóng trực tiếp vốn định tới ba giờ nhưng hai rưỡi đã kết thúc.

Bởi vì tình huống hôm nay đặc thù, trường học hủy bỏ hạn chế, cho mở tòa nhà bắt chước tác chiến đến 10 giờ tối.

Vì thế, từ 3 giờ chiều đến 10 giờ tối, tòa nhà bắt chước tác chiến kín người hết chỗ.

Phòng đơn trong tòa nhà bắt chước tác chiến không đủ, liên kết cho phòng bắt chước tác chiến công cộng cũng không cướp được. Trường học không thể không lâm thời mở thêm hai tầng bắt chước tác chiến công cộng, còn tăng lượng cung ứng liên kết.

Bởi vì một số lượng lớn người dùng đăng nhập vào cùng một lúc, dẫn tới hệ thống bắt chước tác chiến bị đứng, nhân viên kỹ thuật không thể không tăng ca thêm giờ để sửa chữa duy trì.

Nhóm sinh viên quân đội B612 mới vừa xem xong kênh phát sóng trực tiếp của Mục Tinh Thần giống như tiêm máu gà, vặn dây cót, mài đao soàn soạt, chiến ý dạt dào, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang như thể có thể xử đẹp toàn bộ vũ trụ.

Quá sung sướng, quá sung sướng. Cảm giác này giống như là cầm đáp án đi thi, mang giáo trình đi chơi game. Những người đã từng chết vài lần đều không vượt được cửa ải, hiện tại chỉ cần chưa đến nửa giờ là có thể vượt ải với điểm tuyệt đối, ai thấy mà chẳng nói một tiếng mẹ nó ngầu!

Mà đối với sinh viên quân đội của ba trường khác, bảy tiếng đồng hồ này quả thực là ác mộng.

【 B612 kiềm lực 100%…】

Mục giao lưu trong diễn đàn chính thức của sinh viên trường quân đội Đế quốc:

# A a a a! Bé sụp đổ rồi! Vào phòng bắt chước tác chiến cày điểm cực cực khổ khổ suốt cả một buổi trưa, mở bảng xếp hạng ra xem tăng mấy hạng! Mẹ nó tụt 500 hạng! Ai dám tin ai dám tin!!!??

# Điên rồi điên rồi! B612 giết đến điên rồi! Tụt 1000 hạng! Đã bỏ cuộc!

# A a a a cứu mạng! Tôi không muốn trượt môn! Bọn B612 điên rồi!!!

# Mẹ nó! Rốt cuộc là B612 làm như thế nào?? Năm đó, top 1 cày điểm cũng chỉ đạt đến tốc độ này thôi đúng không? Người của B612 đều có chiến lực cấp S à???

# Báo cáo!!!! Top 5000 trên bảng xếp hạng đã rụng một nửa!!! B612 giết điên rồi!!!

……

# Báo cáo!!!! Top 4000 trên bảng xếp hạng rụng hết!!!

# Báo cáo!!!! Top 3000 bỏ cuộc!!!

# Báo cáo!!!! Top 1000 bỏ cuộc!!!

……

Đến 10 giờ tối, rốt cuộc toàn bộ thành viên B612 đã offline, mọi người trong mục giao lưu tại diễn đàn chính thức đều đã tê người.


# Tình huống như thế nào? Offline hết rồi à? Các anh em có định thức suốt đêm giết lại cho bằng được không?

# Không giết về được, ngày mai lại tụt xuống, bỏ cuộc thôi. Trượt môn thì trượt môn, cho nhân sinh thêm phần phong phú vậy.

# Đua or nằm? Nằm.

# Dứt khoát đổi tên bảng xếp hạng thành con cưng của trời và B612 đi.

# Rốt cuộc B612 làm sao vậy? Có ai học B612 ra trả lời không, cho dù thua cũng cho ông đây biết tại sao mà thua chứ?

Nhưng mọi người ở B612 dường như đều đã quên còn có mục giao lưu tổng này, yên tĩnh như gà, không ai lên tiếng.

Nhưng trên thực tế, mục giao lưu riêng của B612 xem mục giao lưu tổng hợp đã cười sắp điên rồi.

# Ha ha ha ha, quá sung sướng, các anh chị em cố lên, tôi muốn xem đám tồi kia trượt môn hết lượt ha ha ha.

# Mục thần mãi mãi là Thần. 3000 lần nịnh hót của hôm nay chỉ đến đây thôi!

# Sướng chết mất ha ha ha! Nhất định phải xem đám tồi kia trượt môn ha ha ha ha!

# Ha ha ha, tò mò không, muốn biết không, nhưng mà cứ không nói cho các người đấy lêu lêu lêu ~

……

Sĩ khí trong cộng đồng sinh viên quân đội của ba trường khác đã đê mê, thậm chí đã có rất nhiều học sinh từ bỏ, chuẩn bị sẵn sàng trượt môn, còn có một ít sinh viên oán trách trường mình không biết cố gắng.

Đối mặt với tình huống này, ba trường quân đội đương nhiên không chịu ngồi chờ chết. Tuy không biết cụ thể B612 làm như thế nào, nhưng có thể phỏng đoán thông qua việc nghiên cứu số liệu của bọn họ.

Ba trường quân đội mở hội nghị quân sự suốt đêm, phân tích hiện tượng số liệu dị thường của B612.

Bốn người Bạch Cô Tuyết, Lôi Quyết, Lan Ân, và Tư Diệu Thần có nickname là【 Michael 】, cũng tham gia hội nghị của trường từng người.

Trường quân đội Liên Hợp.

Nghiên cứu viên chỉ vào số liệu trên màn hình thực tế ảo và kết luận phân tích nói: “Thông qua việc nghiên cứu số liệu dị thường của sinh viên quân đội trường B612. Có thể nhìn ra được, điểm mấu chốt giúp B612 cày điểm được nhanh trong thời gian ngắn như thế nằm ở điểm trung bình trên mỗi đầu thú của bọn họ có thể đạt điểm tuyệt đối. Tuy rằng sinh viên bình thường không đạt được điểm tuyệt đối như 【 Tinh Tinh Chăn Trâu 】, nhưng đã tăng từ ban đầu là 5, đến bây giờ cơ bản có thể ổn định khoảng 9 điểm. Mà điểm cả sinh viên trường chúng ta cơ bản là khoảng 5 điểm, số liệu chênh lệch như vậy là vô cùng lớn.”

“Mỗi một cửa ải có 50 con dị thú, như vậy, vượt qua mỗi một cửa ải, học sinh trường chúng ta đã chênh lệch 200 điểm so với học sinh của B612. Đây là một trong số những lí do học sinh chúng ta rất khó đuổi kịp tốc độ sinh viên B612 cày điểm.”

“Đừng nhiều lời.” Một thiếu niên ném văn kiện trên tay lên bàn, biểu cảm có chút không kiên nhẫn. Ngoại hình của cậu ta đẹp theo một cách vô cùng có tính công kích. Hình dáng khuôn mặt thâm thúy nhưng tinh xảo. Giữa mái tóc đen nhánh là hai ngọn tóc màu đỏ trên trán. Rõ ràng tuổi cậu ta còn trẻ, nhưng lời cậu ta nói, toàn trường không có ai dám bỏ qua, “Nói trọng điểm.”

Thiếu niên này chính là thiên tài nhà họ Lôi —— Lôi Quyết.

Nghiên cứu viên lo lắng đẩy đẩy mắt kính, “Chỉ có thể phỏng đoán thông qua số liệu trước mắt. Có lẽ bọn họ đã không dùng dị năng để đề cao điểm số trung bình, chỉ thuần dựa vào công kích vật lý để cày điểm.”

“Mà sự thật chứng minh, để tạo sự cân bằng cho một số sinh viên hệ kỹ thuật không có dị năng mạnh mẽ, hệ thống thật sự sẽ có sự thiên vị nhất định đối với công kích vật lý, cũng có nghĩa là sẽ được chấm điểm cao hơn.”

“Chỉ dùng công kích vật lý để vượt ải, tôi cũng có thể làm được, nhưng các sinh viên quân đội khác có thể làm được không?” Lôi Quyết hừ lạnh, chỉ vào một hàng số liệu, “Tôi phải biết rốt cuộc bọn họ làm như thế nào mà mỗi học sinh bình thường đều có thể dùng công kích thuần vật lý vượt ải trong vòng một tiếng đồng hồ!”

Nghiên cứu viên lau lau mồ hôi trên trán, “Chúng tôi nghi ngờ, rất có thể bọn họ đã tìm ra nhược điểm của từng dị thú, tiến hành công kích có tính nhằm vào.”

Lôi Quyết: “Cho nên các người đã nghiên cứu ra nhược điểm chưa?”

Nghiên cứu viên: “Chỉ mới tìm ra được một phần.”

Lôi Quyết đứng lên, ra lệnh, “Gửi hết tư liệu các người đã làm được cho tôi, đêm nay phái một đội người vào phó bản với tôi để thử nghiệm.”

……

Trường quân đội Đế Quốc.

“Vẫn không được, Lan Ân.” Thiếu niên xinh đẹp tóc vàng mắt xanh bước ra từ phòng bắt chước tác chiến, lắc đầu đối với thanh niên cao gầy đứng ở màn hình thực tế ảo, “Phương pháp của nhóm quân sư thất bại rồi.”

“Cho dù chúng tôi nắm được nhược điểm của dị thú, dưới tình huống chỉ sử dụng công kích thuần vật lý, tỷ lệ tử vong của học sinh bình thường vẫn lớn hơn 50%, tuy rằng điểm tăng lên ở một trình độ nhất định, nhưng cũng khó khăn lắm mới được 7 điểm. Hơn nữa, không có cách nào bảo đảm được thời gian vượt ải.”

Thiếu niên ngồi trước màn hình thực tế ảo không nói gì, chỉ dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.

“Lan Ân, thành tích giữa kỳ thật ra là thứ yếu thôi. Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, cuộc thi đoàn đội tác chiến cuối kỳ năm nay, cho dù có tôi và cậu chỉ huy đội, trường quân đội Đế Quốc cũng không có phần thắng.”

Rốt cuộc, thiếu niên Lan Ân cũng mở miệng, trong giọng nói lạnh nhạt mang theo sự uy nghiêm đáng tin, “Trường quân đội Đế Quốc nhất định phải thắng.”

Thiếu niên tóc vàng tư Diệu Thần muốn nói lại thôi.

Lan Ân xua xua tay, “Đi xuống đi, tôi sẽ nghĩ cách.”

……

Cuộc thực nghiệm của ba trường quân đội lâm vào cục diện bế tắc, không thể phá giải bí quyết cày điểm của B612.

Cách thời gian chốt điểm giữa kỳ còn có hai ngày, sinh viên B612 vẫn đang điên cuồng cày điểm, khiến cho sinh viên cả mấy trường quân đội đều hoảng sợ.

Phó hiệu trưởng Lý “mở họp” một ngày, đường dây điện thoại công tác vẫn luôn đặt ở chỗ trợ lý. 24 giờ này, tất cả các cuộc gọi mà trợ lý nhận được đều là điện thoại thúc giục muốn gặp phó hiệu trưởng Lý của bọn họ.

Trợ lý sắp sụp đổ rồi, tìm đến phó hiệu trưởng Lý đang uống trà trong văn phòng, “Thầy Lý, buổi họp này của thầy đã mở 24 tiếng đồng hồ rồi. Thầy tính toán xem khi nào thì kết thúc được ạ?”

Phó hiệu trưởng Lý chậm rì rì uống một ngụm trà, “Người trẻ tuổi mà sao thiếu kiên nhẫn vậy, vội cái gì.”

Trợ lý muốn khóc, “Nhưng tôi đã nhận 27 cuộc điện thoại, bao gồm 9 vị phó hiệu trưởng, 2 vị hiệu trưởng, còn có 3 vị phó bộ trưởng, 1 thượng tướng. Vừa rồi phó hiệu trưởng Vương còn gọi điện thoại đến hỏi hội nghị của thầy đã mở xong chưa…”


Trợ lý: “Hơn nữa, nếu tình hình còn như vậy mãi, phó hiệu trưởng Vương nói ba trường quân đội lớn bọn họ sẽ liên danh kháng nghị với hệ thống bắt chước tác chiến.”

Phó hiệu trưởng Lý buông chén trà, “Đánh không lại thì ngấm ngầm giở trò, thôi vậy, tôi đã sớm đoán được. Gọi Tiểu Lăng và Tiểu Mục đến đi.”

Trợ lý như được đại xá, “Tôi đi ngay!”

……

Mục Tinh Thần: “Phó hiệu trưởng muốn gặp em ạ?”

Giáo quan Lăng gật đầu, “Đừng căng thẳng, tôi và đi cùng em.”

Mục Tinh Thần lắc đầu, “Em không căng thẳng, chắc là ba trường quân đội còn lại sốt ruột rồi.”

Giáo quan Lăng nghiêng đầu liếc mắt nhìn Mục Tinh Thần một cái, không ngờ cô lại có thể đoán được.

Mục Tinh Thần nói: “Đi thôi, nhìn xem mấy trường quân đội này muốn làm gì.”

……

“Sự việc này, chính là như vậy đó.” Phó hiệu trưởng Lý đặt chén trà xuống, cười ha hả nhìn về phía Mục Tinh Thần, “Học sinh của mình thì không biết cố gắng, chỉ biết mơ ước thành quả trí thức của học sinh người khác, mất mặt.”

Phó hiệu trưởng Lý nói: “Tiểu Mục này, thầy muốn lắng nghe suy nghĩ của em.”

Mục Tinh Thần: “Nếu em nói em không muốn chia sẻ cho những trường quân đội khác thì sao?”

Phó hiệu trưởng Lý cười cười, chớp mắt về phía Mục Tinh Thần, “Trường mình cũng không muốn.”

Giáo quan Lăng bất đắc dĩ liếc mắt nhìn phó hiệu trưởng Lý một cái, sao có thể nói vậy với học sinh chứ.

Phó hiệu trưởng Lý mặc kệ, còn giúp ngược, thề thốt son sắt nói: “Trường học chắc chắn sẽ đứng sau lưng em, cứ để cho bọn họ thèm đi thôi.”

Mục Tinh Thần được câu trả lời này lấy lòng. Thật ra cô biết, nếu phương pháp này đã được cả ba trường quân đội lớn mơ ước như thế, rất có thể khó giữ mãi trong tay mình.

Nếu ba trường quân đội hợp tác chơi xấu cũng khó lòng phòng bị. Nếu bọn họ cùng nhau chống lại, ép phía hệ thống sửa quy tắc thì sao bây giờ? Nếu bọn họ chơi xấu, từ nay về sau đều không tham gia xếp hạng phải sao bây giờ? Nếu bọn họ dùng giá cao thu mua, có người không nhịn được mà bị mê hoặc phải làm sao bây giờ? Nếu bọn họ sắp xếp gián điệp vào trường quân đội Tinh Lập phải làm sao bây giờ?

Khó lòng phòng bị.

Mục Tinh Thần cũng không định giấu mãi không nói cho bọn họ. Quyết định này xuất phát từ nhân tố hiện thực, cũng xuất phát từ trí tuệ của Mục Tinh Thần.

Bản thân chương trình bắt chước tác chiến tồn tại chính là vì đề cao năng lực chém giết dị thú của sinh viên quân đội. Cô phát hiện phương pháp cày điểm nhà họ Mục nhìn thì giống như là lách luật, nhưng rất nhiều điều trong đó, ví dụ phải quan sát hoàn cảnh như thế nào, nhược điểm của dị thú ở đâu, cái gì có thể khắc chế dị thú, làm thế nào để có thể vừa bảo đảm an toàn của bản thân vừa giết dị thú một cách nhanh nhất. Những điều này trong hiện thực đều hữu dụng.

Nếu có một ngày, những sinh viên quân đội này phải lên chiến trường, có thể dùng những kiến thức mà cô tổng kết để giảm thiểu thương vong trong lúc giết dị thú, Mục Tinh Thần cũng vui vẻ.

Thật ra phó hiệu trưởng Lý cũng nhìn ra được ý tưởng thật sự của Mục Tinh Thần mới có thể thề thốt son sắt bảo đảm nhất định đứng ở phía sau lưng cô.

Tuy rằng Mục Tinh Thần biết điều này, nhưng cô cũng chỉ muốn biết thái độ của nhà trường mà thôi.

Mục Tinh Thần nói: “Em tình nguyện công bố Phương pháp cày điểm nhà họ Mục cho toàn bộ đế quốc.”

Phó hiệu trưởng Lý và giáo quan Lăng nhìn thoáng qua nhau, trong mắt đều có vẻ vui mừng.

Mục Tinh Thần duỗi người, “Như vậy đi, ba ngày sau, em có thể mở một buổi phát sóng trực tiếp công khai, đến lúc đó, ai muốn xem đều có thể xem.”

Ba ngày sau?

Giáo quan Lăng nhíu mày, vậy chẳng phải đã qua thời gian tổng kết điểm giữa kỳ rồi sao?

Phó hiệu trưởng Lý nghe xong lại cười ha ha, “Ba ngày sau được đấy, vậy ba ngày sau đi ha ha ha.”

Mục Tinh Thần nói: “Vậy quyết định vậy đi.”

Mục Tinh Thần đi được một nửa lại vòng vèo trở về, đi đến trước mặt phó hiệu trưởng Lý, “Thầy Lý, thầy xem có thể thế này không.”

Phó hiệu trưởng Lý càng nhìn Mục Tinh Thần càng thích, “Thế nào?”

“Nghe nói ba trường quân đội lớn đều rất giàu.” Mục Tinh Thần cười xấu xa, “Không làm thịt thì phí.”

Phó hiệu trưởng Lý bừng tỉnh, gật gật đầu, “Có lý.”

Một già một trẻ gian trá nháy mắt, ăn ý gật đầu, sau đó Mục Tinh Thần rời đi trong ánh mắt cạn lời của giáo quan Lăng.

Giáo quan Lăng quay đầu lại, “Thầy Lý, sao thầy lại nói vậy chưa?” Đây không phải là dạy hư trẻ con à?

Phó hiệu trưởng Lý gõ gõ đầu giáo quan Lăng, “Cái đồ ông cụ non, còn không thông minh được bằng học sinh của cậu nữa.”

Trợ lý tiễn hai người đi, phó hiệu trưởng Lý cầm điện thoại gọi cho phó hiệu trưởng Vương, “Alo, ông Vương đấy à, nghe nói gần đây trường ông cày điểm khó lắm hả? Trường chúng tôi có bộ phương pháp cày điểm này. Trường quân đội Đế Quốc cứ nhất định phải dùng 1000 bộ cơ giáp hạng nhẹ để đổi, trường của ông…”

“À rồi rồi, các ông có thể dùng 2000 khoang mô phỏng à, được rồi, tôi suy xét suy xét…”

“Alo, ông Với đấy à, nghe nói gần đây trường ông cày điểm khó lắm hả? Trường chúng tôi có bộ phương pháp cày điểm này. Trường quân đội Liên Hợp cứ nhất định phải dùng 2000 khoang mô phỏng để đổi, trường các ông…”

“À rồi rồi, vẫn là trường ông hào phóng. 2000 bộ cơ giáp hạng nhẹ nói cho là cho, được rồi, không vấn đề.”

“Alo, ông Tôn đấy à, nghe nói gần đây trường ông cày điểm khó lắm hả? Trường chúng tôi có bộ phương pháp cày điểm này. Trường quân đội Đế Quốc cứ nhất quyết phải đổi bằng 2000 bộ cơ giáp hạng nhẹ, trường của ông…”

“À rồi rồi, 3000 người máy huấn luyện cách đấu, không thành vấn đề…”

Phó hiệu trưởng Lý cúp điện thoại, sung sướng uống một ngụm trà, “Bạn học Tiểu Mục này, thật là quá tuyệt vời.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận