Thiên Kim Báo Thù





Nhớ tới chuyện này, Lâm Tiêu Tiêu tức giận đến mức đau cả răng, cô ta thật sự không biết Lâm Sở Sênh có gì tốt nữa.

Lâm Tiểu Tiêu vừa nổi giận làm thỏi son đặt trên gương gãy ra, cô ta trượt tay theo quán tính, bàn tay cô ta ma sát với gương thủy tinh tạo ra âm thanh chói tai, màu đỏ vạch trên gương mang theo sự tươi đẹp quỷ dị.

Mạnh Bằng lập tức hoàn hồn, máu mũi như ngừng chảy, thậm chí ngay cả phản ứng cơ thể cũng biến mất sạch sẽ

“Xui xẻo!” Lâm Tiêu Tiêu tức giận mắng, cô ta đặt mạnh nửa thỏi son còn lại lên bàn trang điểm, tạo ra tiếng vang ầm ầm Lâm Tiêu Tiêu quay người, đánh hồng chuẩn bị ra ngoài

“Em muốn đi đâu?”3Mạnh Bằng kéo Lâm Tiêu Tiêu, anh ta kích động không chảy máu mũi nữa, đôi mắt cũng bắt đầu đỏ lên.

Chỉ cần không phải kẻ ngu thì đều có thể nhìn ra ăn mặc kiểu này là đi dụ dỗ đàn ông.

Lâm Tiêu Tiêu khẽ cười, “Mạnh Bằng, hiện giờ hai ta không có quan hệ gì cả, tôi muốn làm cái gì cũng không cần báo cáo với anh.” Nói xong, cô ta rút tay ra khỏi tay Mạnh Bằng.

Nhưng sao Mạnh Bằng có thể buông được? Lâm Tiêu Tiêu bèn gỡ từng ngón tay của anh ta ra

“Lâm Tiểu Tiểu, em cho rằng Vân Ly có thể để ý đến em sao?” Mạnh Bằng bị đẩy ra, nhưng anh ta lại tiếp tục kéo

Mãi mới chờ được đến bây giờ, làm sao anh ta có1thể chắp tay nhường Lâm Tiểu Tiểu cho người khác?

Chát!

Một cái tát vang dội giáng xuống mặt Mạnh Bằng.

“Anh đừng có không cần thể diện

Hôm nay, tôi nói cho anh biết, tôi buộc phải có được Vân Ly

Nếu có một ngày tôi được làm bà Vân thì chưa biết chừng tôi còn có thể đề bạt anh

Ngay cả đứa bé này, tương lai cũng có thể được nhà họ Vân chia tài sản cho, anh nên lặng lẽ vui vẻ đi.” Dường như Lâm Tiêu Tiêu đang nghĩ tới tương lai vinh quang của mình, cô ta đặt tay lên bụng, nụ cười trên mặt cũng trở nên dịu dàng hơn.


Nhà họ Vân xem như cũng chỉ đứng sau nhà họ Thẩm

Có thể gả cho Vân Ly thì cô ta sẽ sống tốt hơn Lâm Sở Sênh

Đừng nói6nhà họ Thẩm có cho Lâm Sở Sênh vào cửa hay không, nhà họ Thẩm đồng ý cho vào đi nữa thì phía trước Lâm Sở Sênh vẫn còn một Thẩm Phong, tương lai Thẩm Mạc không thể thừa kế toàn bộ gia sản được

Vấn Ly thì khác, anh ta là con trai duy nhất của nhà họ Vấn.

“Cô đừng có nằm mơ, sao nhà họ Vân có thể chấp nhận một đứa con dâu mang tiếng xấu được chứ?” Mạnh Bằng không muốn khiến Lâm Tiêu Tiêu bị tổn thương, có điều đây chính là sự thật, một sự thật có thể làm cho Lâm Tiêu Tiêu khôi phục lại bình thường.

Choang, giấc mộng đột nhiên đổ vỡ!

Lâm Tiêu Tiêu giống như rơi từ đám mây xuống bụi rậm, ngay cả nụ cười cũng trở nên gượng4ép

“Mạnh Bằng, anh đang ghen tị

Tôi nói cho anh biết, nếu tôi không gả được cho Vân Ly thì dù có làm người tình tôi cũng sẽ đồng ý.” Lâm Tiêu Tiêu tức giận quát lên, nhưng quát lên cũng chưa thấy hả giận, cô ta quay sang đánh Mạnh Bằng.

Dù thế nào đi nữa thì đây cũng là cơ hội của Lâm Tiêu Tiêu, cô ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, cô ta chán cái cuộc sống ngay cả đi ra cửa cũng phải cẩn thận như bây giờ lắm rồi.

Khuôn mặt Mạnh Bằng bị Lâm Tiêu Tiêu cho hết vết này đến vết khác, cảm giác đau rát kích thích giác quan của anh ta, sự ngang ngược của đàn ông bên trong anh ta trỗi dậy

Anh ta dùng sức đề Lâm3Tiểu Tiếu lên giường, sau đó dùng sức xé nát quần lót của cô ta.

“Mạnh Bằng, nếu anh dám động vào tôi thì tôi sẽ bỏ đứa con hoang trong bụng, sau này chúng ta không còn quan hệ gì với nhau nữa!” Lâm Tiểu Tiểu cấu chặt bụng mình, hung hăng nhìn chằm chằm vào Mạnh Bằng

Thật ra cô ta đã ngủ với nhiều người như vậy, cho dù ngủ với Mạnh Bằng một lần cũng không quan trọng mấy

Nhưng nghĩ đến việc Vân Ly cũng đang ở trong căn nhà này, trái tim Lâm Tiêu Tiêu liền thắt lại, dường như trong khoảnh khắc đó, cô ta thật sự đã coi mình là một người phụ nữ trinh tiết.

Tất cả động tác của Mạnh Bằng đều dừng lại vì sự uy hiếp của Lâm Tiêu Tiêu.

Råm!


Mạnh Bằng đấm vào bên cạnh Lâm Tiêu Tiêu, nhưng mà anh ta vẫn không đứng dậy, càng nghĩ càng thấy bực bội, anh ta đấm hết đẩm này đến đấm khác

Cuối cùng, anh ta vẫn lặng lẽ buông Lâm Tiêu Tiêu ra

Lúc Lâm Tiêu Tiêu vẫn còn là bà Vu, anh ta chỉ có thể lặng lẽ ngước nhìn

Bây giờ cuối cùng tiên nữ cũng hạ phàm rồi, Mạnh Bằng cho rằng mình đã có thể có được cô ta, nhưng sao tiên nữ có thể để ý đến hạng phàm phu tục tử như anh ta được, dù tiên nữ có muốn lập gia đình thì cũng sẽ lựa chọn người có thân phận cao quý.

Lòng Mạnh Bằng đau đến ứa máu

Anh ta đứng lên, rời khỏi cơ thể Lâm Tiêu Tiêu

Cô ta nhanh nhẹn đứng dậy, thậm chí còn sốt ruột chạy ra ngoài

Có điều cô ta mới chạy ra được vài bước, giống như nhớ tới điều gì đó, cô ta liền quay đầu lại nhìn Mạnh Bằng cười, lại còn giơ tay vỗ vào vai anh ta, “Nếu anh thật sự đói khát không nhịn được thì còn có Lâm Sở Sênh đấy, anh có thể nếm thử mùi vị phụ nữ Thẩm Mạc từng dùng.”

Nói xong Lâm Tiêu Tiêu nháy mắt, thậm chí còn to gan nhìn nơi đó của Mạnh Bằng.

“Cút!” Mạnh Bằng tức giận quay đầu đi, anh ta không thể nói chuyện cùng Lâm Tiểu Tiểu nữa, anh ta sợ ngày nào đó sẽ bị cô ta làm cho tức chết

Lâm Tiêu Tiêu hừ lạnh, trông như đang giễu cợt Mạnh Bằng không biết tốt xấu, sau đó uốn éo mông đi ra ngoài

Cô ta đã sớm lấy được chìa khóa phòng dành cho khách

Hơn nữa, cô ta còn giở trò gì đó với ổ khóa, khiến người ta không khóa trái được

Xung quanh yên tĩnh đến mức đáng sợ, đây là lần đầu tiên Lâm Tiêu Tiêu làm loại chuyện này, cô ta hồi hộp đến mức tay cầm chìa khóa bắt đầu toát mồ hôi

Cô ta vặn hai vòng, cuối cùng cũng nghe được tiếng mở khóa, lúc này cô ta mới thấy lòng mình nhẹ nhõm

Hình như trời đang dần sáng lên, ngay cả bên dưới rèm cửa sổ vừa dày vừa nặng cũng không thấy quá tối.


Ít nhất có thể mơ hồ thấy được một cái bóng

Chăn ở trên giường nhô lên, chứng tỏ có người ngủ trên giường, chẳng qua là người ta nằm nghiêng ngủ mà thôi

Lâm Tiểu Tiểu kéo dây váy tuột khỏi vai, sau đó cúi đầu chui vào trong chăn.

Cô ta đã được dạy dỗ để hầu hạ đàn ông, đặc biệt biết được tác dụng của đầu lưỡi, càng biết điểm nào có thể khiến người ta dễ dàng hưng phấn nhất.

Cô ta chui từ mắt cá chân lên, từng chút từng chút một, còn cố ý lớn tiếng thở hổn hển

Trong căn phòng dành cho khách vốn đã rộng rãi, cộng thêm hoàn cảnh yên tĩnh, tiếng thở hổn hển của Lâm Tiêu Tiêu càng thêm rõ ràng, thậm chí còn có cảm giác cả căn nhà này đều là âm thanh khiến người ta phải đỏ mặt.

Người trên giường đột nhiên ngồi dậy, ẩn công tắc đầu giường

Ánh sáng lóe lên làm cho Lâm Tiêu Tiêu nhắm mắt lại, không thích ứng được

Có điều, cô ta phản ứng cũng rất nhanh, lập tức nằm xuống chổng mông lên, chiếc váy ngủ vốn đã ngắn lập tức trượt xuống eo, quần lót bị Mạnh Bằng xé rách lúc nãy, cô ta cũng không kịp mặc lại, thành ra bây giờ cô ta đang trần như nhộng.

“Không ngờ cô còn có sở thích này.”

Người trên giường đột nhiên lên tiếng, nhưng giọng nói của người này lại khiến Lâm Tiêu Tiêu giật mình

Cô ta mặc kệ ánh sáng chói mắt, liều mạng mở mắt ra, cho dù chỉ là chật vật mắt nhắm mắt mở.

Nhưng dù có híp mắt lại thì Lâm Tiêu Tiêu cũng có thể nhìn ra được dáng vẻ của Lâm Sở Sênh

“Sao lại là cô?” Lâm Tiêu Tiêu hoảng sợ hô lên, vừa nghĩ tới việc ban nãy cô ta suýt nữa liếm chân của Lâm Sở Sênh, cô ta bắt đầu nằm trên giường nôn khan.

Lâm Sở Sênh chậm rãi xuống giường, nhìn dáng vẻ buồn bã của Lâm Tiêu Tiêu, “Cô nói xem, sao cô lại cứ thích làm chó thế nhỉ?” Lâm Sở Sênh nhướn mày, không hiểu nổi nhìn Lâm Tiêu Tiêu

Lâm Tiêu Tiêu chỉ vào Lâm Sở Sênh, tức giận tới mức không biết phải nói gì

Giống chó sao? Hình như là vậy, nằm đó chổng mông đợi đàn ông đè lên, không phải giống chó cái thì còn giống cái gì nữa?

“Lâm Sở Sênh, cô không đắc ý được bao lâu đâu, cô cứ chờ đấy, tôi sẽ tự mình xé xác cổ, để cô phải hèn mọn quỳ dưới chân tôi!” Đến khi bình tĩnh lại, Lâm Tiêu Tiêu trợn mắt to như chuông đồng nhìn Lâm Sở Sênh

Có thể làm cho Lâm Tiếu Tiếu tự tin như vậy, đơn giản là vì chuyện cô ta hợp tác với nhà họ Cam mà thôi


Nhưng như vậy thì sao chứ?

Lâm Sở Sênh thật sự không quan tâm.

“Ai có thể nói chính xác được chuyện tương lai, chủ yếu vẫn là chuyện của bây giờ, lần nào cô cũng diễn những trò hèn mọn ở trước mặt tôi hết.” Lâm Sở Sênh nhéo mặt Lâm Tiêu Tiêu, vỗ vỗ vài cái rồi mới buông ra

Sau đó, cô quay đầu qua một bên giống như đề tài này đã kết thúc

Lâm Tiểu Tiểu nằm ở trên giường nghỉ ngơi một lát

Tuy vừa rồi cô ta không nôn ra cái gì, nhưng nôn khan một hơi cũng khiến cô ta rất khó chịu

Cô ta nằm đó nhìn Lâm Sở Sênh đang bận bịu đi tới đi lui, thấy Lâm Sở Sênh kê cái ghế để ở giữa phòng, sau đó leo lên

Lâm Tiêu Tiểu không nhìn ra được Lâm Sở Sênh muốn làm gì, cho đến khi thấy cô lấy bật lửa ra

Nhà họ Lâm đều lắp thiết bị báo cháy trong mỗi phòng

Lâm Sở Sênh bật bật lửa gần máy, bởi vì quá gần cho nên ngọn lửa nhỏ của bật lửa cũng đủ để máy kêu lên cảnh báo toàn bộ người trong nhà.

Nhắc tới cũng trùng hợp, Lâm Tiêu Tiêu ăn mặc như vậy có hơi lạnh, lúc nãy sốt ruột chuẩn bị, kết quả lại bị trật chân.

Lâm Tiêu Tiêu mím môi, nằm yên không dám nhúc nhích

Đến khi ba Lâm và mẹ kế Lâm xông vào, tiếng cảnh báo mới được Lâm Sở Sênh tắt đi

“Tiêu Tiêu! Lâm Sở Sênh, mày đã làm gì Tiêu Tiêu hả?” Mẹ kế Lâm vọt vào, ôm chặt Lâm Tiêu Tiêu trông có vẻ đau khổ, “Lâm Sở Sênh, nếu mày dám động vào con gái tao, tao sẽ cho mày chết không yên thân như mẹ mày.” Vì sốt ruột nên mẹ kế Lâm tàn nhẫn mắng.

Khuôn mặt Lâm Sở Sênh dần sầm xuống, lửa hận đang thiêu đốt trong lồng ngực từ từ dịu lại

Sẽ có một ngày, cô sẽ khiến cho hai mẹ con này phải trả giá sống không bằng chết

Lâm Sở Sênh tỏ ra không nghe thấy lời nói của mẹ kế Lâm

Cô nhìn chằm chằm vào ba Lâm, nói: “Có phải ông nên giúp Tiêu Tiêu kiểm tra xem đầu óc cô ta có bệnh hay không không, hơn nửa đêm mà còn ăn mặc như vậy đi lung tung.” Nghe Lâm Sở Sênh nói vậy, ba Lâm mới chuyển sự chú ý lên người Lâm Tiêu Tiêu, lúc này ông ta mới thấy cách ăn mặc có cũng như không của cô ta.

“Lâm Sở Sênh, đầu óc của mày mới có bệnh đấy!” Dù là lúc nào đi nữa, chỉ cần có mẹ kế Lâm ở bên cạnh thì Lâm Tiêu Tiêu đều luôn tự tin đầy mình

Đương nhiên, Lâm Sở Sênh tuyệt đối sẽ không đấu võ mồm với Lâm Tiêu Tiêu, ánh mắt cô vẫn luôn dùng trên người ba Lâm, “Ông nên quản chặt Tiêu Tiêu đi, nếu để cho người ngoài nhìn thấy, họ còn tưởng rằng nhà họ Lâm giải nuôi gà đấy.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui