Thiên Kiêu Chi Nữ
" À.... "
Thượng Thiên Thi vội đưa ra cuốn sách Vật lý trước mặt, nói dối không chớp mắt, lấy cha ra làm bia đỡ đạn.
" Chỉ tôi bài này.... cha tôi bảo anh chỉ tôi học..."
Thượng Bạch Triệt trừng mắt nhìn cô. Lại nhìn cuốn sách trước mặt. Không có ý định trả lời.
" Anh dám coi thường tôi..." Cô cảm thấy bản thân bị coi thường, 21 tuổi bị ranh con 19 tuổi coi thường!
" Anh tưởng tôi muốn anh chỉ? Tôi cho anh biết gia sư của tôi còn cao siêu hơn anh nhiều.. đừng tưởng bản thân thông minh lắm, tùy ý coi thường người khác.... Thượng Thiên Thi tôi đây không thèm! Hứ!!"
" Gia sư??" Động tác lật sách trên tay dừng lại, Thượng Bạch Triệt chớp chớp mắt.
" Sao? Anh sợ rồi hả? Nghe nói Gia sư cha tôi mời tới vô cùng thiên tài... chỉ mất 2 năm đã tốt nghiệp đại học rồi, 1 thân vô cùng nổi bật"
Thật ra thì Thượng Thiên Thi chẳng biết gì về lão hay bà gia sư gì đó. Thậm chí cô còn chưa thấy mặt, chỉ mới nghe cha mình nói là mời Gia sư về dạy học.Chẳng qua người trước mặt này quá đáng ghét, cô đánh bậy đánh bạ tâng bốc lên. Trong lòng 1 trận khoan khoái đắc ý.
" Vậy đừng làm phiền tôi..." Thượng Bạch Triệt không để ý đến đứng dậy dọn sách trên bàn rồi lạnh lùng rời đi để lại Thượng Thiên Thi 1 bụng tức giận.
" Đây mà là anh họ mình sao? Anh họ cái con khỉ !!? "
1 cước đạp ngay cái bàn Thượng Bạch Triệt vừa ngồi, cái bàn ngã xuống phát ra 1 tiếng rầm to tướng.
" Bạn nữ kia.... làm gì vậy?" Cả thư viện chợt ồn ào.
" Không thấy sao? Tôi đang trút giận đấy "
Vừa nói Thượng Thiên Thi vừa đá mấy cái bàn nữa, 1 bộ dạng hung dữ chẳng khác nào lưu manh đầu đường xó chợ. Hình tượng tiểu thư lúc mới vào nháy mắt không còn.
Đây mà là tiểu thư gì chứ rõ ràng là tiểu lưu manh!
" Mời bạn ra ngoài .... nếu không chúng tôi sẽ kêu bảo vệ đến... "
" có người gây rối trong thư viện....."
"...."
" Kêu cái gì?Có tin tôi đốt luôn cái thư viện này không???!!!"
Nháy mắt mọi người im lặng ngay tại chỗ, ánh không tin nổi nhìn Thượng Thiên Thi.
Tại sao lại có người ngang ngược thô lỗ như vậy. Đây là con cái nhà ai?
------------
Trong thư phòng.
Bốp....
1 sấp tờ báo vứt thẳng về phía Thượng Thiên Thi.
" Nhìn xem... nhìn xem .. con đã làm cái gì!!!!!?"
Thượng Thiên Thi nhặt tờ báo lên, nhìn tiêu đề mà trong lòng buồn rầu không chịu nổi.
Tam tiểu thư nhà họ thượng giận chó đánh mèo, gây rối trong thư viện, uy hiếp bảo vệ đòi phóng hỏa Thư viện lớn nhất thành phố. Liệu đây có phải là tình trạng thiếu giáo dục trầm trọng của người làm cha làm mẹ không?
Thượng Thiên Thi rất muốn bóp cổ người viết tờ báo này. Cái này sao giống mấy việc mà đám lưu manh hay làm vậy?
" uy hiếp bảo vệ? Đòi phóng hỏa thư viện? Được...được lắm.. con muốn làm ta tức chết sao?" Ông Thượng Sơn Khanh vô cùng tức giận đập bàn xuống. Bà Chiêu Đổng ngồi bên cạnh cũng bất đắc dĩ nhìn Thiên Thi.
" Thiên Thi... con nói xem chuyện này là thật sao ?"
" Cái này.... " Thượng Thiên Thi đảo tròn mắt, nhanh nhẩu xà xuống vịn tay cha mình, bắt đầu lấy lòng
" Cha.... đương nhiên là không đúng rồi, con gái ngài có khi nào làm chuyện như vậy.... cái này cha phải tin con... "
Nói xong Thượng Thiên Thi lại quay sang làm nũng với mẹ mình, mắt nháy nháy.
" Mẹ--"
" Đừng tường ta không biết trò mèo của con.. Thượng Thiên Thi! Ngoan ngoãn ở nhà cho ta, từ giờ trở đi con bị cấm túc ra ngoài" Ông Thượng Sơn Khanh nói xong, đôi mắt sắc bén trừng Thiên Thi khiến cô không dám nhìn lại, rụt rụt cổ.
Trong lòng ông tức giận không thôi, mới ra ngoài chưa tới 1 ngày đã gây ra chuyện mất mặt thế này rồi. Học hành tệ hại, trình độ phá phách ngang ngược chuyện xấu thì đầy rẫy, sau này còn có ai dám qua nhà làm con rể ông nữa không. Càng nghĩ Ông càng thấy bực, đành quyết định cấm túc Thiên Thi ra ngoài, chờ chuyện này qua đi rồi nói sau. Bà Chiêu Đổng cũng không lên tiếng ngăn cản. Coi đây như 1 bài học cho Thượng Thiên Thi. Nhưng hai người lại không biết rằng Thượng Thiên Thi căn bản không phiền lòng gì về việc này, cô còn thấy vui vì bị cấm túc, ít ra sẽ không đi học. Ở trong phòng làm những điều mình thích cũng không tệ. Ví dụ như chơi cổ phiếu đi! Nghĩ vậy trong lòng Thượng Thiên Thi liền trăm hoa đua nở. Cô không biết rằng vào lúc này cũng có người mang tâm trạng vui vẻ giống mình.
Hứa Mộc vân vê khóe miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh như lưu manh của Thiên Thi trên tờ báo cùng với mấy dòng chữ to tướng bên trên.Hắn bỗng phì cười 1 tiếng.
" Nha đầu này... rốt cuộc là trong đầu chứa cái gì?" Lần trước là đột nhập quán Casino, lần này lại đòi phóng hỏa Thư Viện lớn của thành phố. Gan cũng không hề nhỏ đâu.
Không hiểu sao Hứa Mộc càng ngày càng thấy có hứng thú với cô gái nhỏ đó rồi. Hắn thuận tay móc trong túi ra 1 cái hộp gốm tinh xảo màu trắng, bên trong chứa 1 chiếc chìa khóa trắng bạc rất cổ xưa. Ánh mắt hắn lấp lánh nhìn vào như âu yếm mĩ nhân vậy.
Từ khi Hứa Mộc lấy chiếc hộp gốm ra, nhiều vệ sĩ đứng xung quanh biến sắc mặt, hô hấp dồn dập. Thần sắc lại càng cung kính nhìn Hứa Mộc.
" Ta có chỗ cho ngươi rồi....... " Hứa Mộc nói 1 câu không đầu không đuôi xong rồi cất bước ra khỏi phòng, nhiều vệ sĩ cung kính đi theo....
--------
" Nếu mình nhớ không nhầm.... thì năm này Cổ phiếu công ty Thành Dương tụt dốc.... "
Thượng Thiên Thi vừa nhai bánh vừa lướt máy tính, 1 bộ dạng rất thoải mái nào giống như tình trạng thề sống chết cũng phải ra ngoài khi bị cấm túc. Cô ở trong phòng được 1 ngày rồi. Cô không ra ngoài được nên cũng không biết ở dưới xảy ra chuyện gì. Ngày hôm nay khóa cửa bên ngoài bỗng kêu tách 1 tiếng, cửa phòng mở ra. 1 bóng người bước vào. Thượng Thiên Thi còn tưởng chị Tương Liên qua đưa cơm nhưng đến khi nhìn thấy thân ảnh trước cửa, cô trợn mắt há hốc mồm đến mức có thể nhét 1 quả trứng gà vào.
" Tại sao anh lại đến đây? Anh muốn gì? Định trả đũa tôi hả?" Thượng Thiên Thi nhảy dựng lên hỏi dồn. Cô không biết nguyên nhân vì sao người anh họ này lại bước vào phòng mình.
Thượng Thiên Thi không biết nhưng Thượng Bạch Triệt lại biết rất rõ. Anh lạnh nhạt phun ra mấy câu làm Thiên Thi chết lặng người.
" Tôi là Gia sư của cô... "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...