Thiên Huyền


Lục Thanh sau khi leo lên mới biết nơi vách núi hỏm vào là một mảnh bằng phẳng, trung tâm có một tòa tế đàn niên đại xa xưa, trên tế đàn vẽ một đống hoa văn phức tạp.- Đây là...truyền tống trận.Phát hiện ra tế đàn, Lục Thanh liếc mắt một cái lập tức ngây người, nội tâm chấn động không gì sánh nổi.Bất kể là Phong Hoa đại lục hay thế giới hiện đại, mỗi khi muốn đi xa đều cần đến phương tiện di chuyển.

Mà truyền tống trận chính là phương tiện cao cấp nhất trên cõi đời này.Truyền tống trận có hai loại, truyền tống một chiều và truyền tống hai chiều.

Di chuyển bằng truyền tống trận, trong chớp mắt liền có thể vượt qua ngàn vạn dặm, nhanh hơn máy bay không biết bao nhiêu lần.Siêu cự ly, siêu tốc độ, nhưng muốn đi, lại chưa bao giờ là chuyện dễ, khi đồ vật cần để khởi động là một loại đá quý được chôn sâu dưới lòng đất, bên trong ẩn chứa thiên địa linh khí, hay còn gọi là năng lượng của đất trời.Đá quý kể trên gọi là linh thạch, đồng thời cũng bảo vật vô giá khiến các lộ cường giả tranh nhau sống chết.Nói thế này, tu vi hiện tại của Lục Thanh là Nhân Thể thất trọng cảnh đỉnh phong, muốn đột phá bát trọng cảnh, ít thì nửa tháng, lâu thì vài năm, nhưng nếu cho hắn một khỏa linh thạch, hắn chỉ cần hai giờ đồng hồ liền đi thẳng một mạch đến cửu trọng cảnh.Đó là sự kinh khủng của linh thạch, cũng là nguyên nhân vì sao không một ai tình nguyện dùng nó cho truyền tống trận.- Ta hẳn là bị thứ này đưa tới.Lục Thanh miệng cười đắng chát.

Hắn không mất quá nhiều thời gian để tìm ra còn đường trở lại.

Nhưng nghĩ đến linh thạch, hắn chỉ có thể thở dài bất lực.

Đến nay mới thôi, hắn còn không biết linh thạch rốt cuộc có hình thù gì.

Đừng nói hắn, ngay cả đám lão bất tử kia, muốn có một cái so với lên trời còn khó.- Ba mươi lỗ khảm, không ngờ lại một truyền tống trận siêu xa.Lục Thanh đi vòng quanh xem xét, càng xem sắc mặt của hắn càng trầm xuống.


Ba mươi lỗ khảm a, hắn kiếm đâu ra ba mươi khỏa linh thạch bây giờ.- Con mẹ nó, ngươi đưa ta đến ra sao, liền đưa về như thế đi!Lục Thanh nhịn không được vung chân đạp vào tế đàn, miệng chửi ầm lên.

Đến bằng cách nào hắn không biết, nhưng trở về kiểu gì hắn đã biết, chỉ là, có lòng lại không đủ lực.- Không về liền không về, dù sao cũng đánh không lại lão già kia, đã vậy đợi một thời gian rồi tìm cách khác.Lục Thanh lầm bầm lầu bầu, bộ dạng vô cùng không cam lòng.

Nhưng không có cách, hắn chỉ có thể tự mình an ủi mình.Loại bỏ cảm xúc tiêu cực, Lục Thanh rất nhanh liền trở nên bình tĩnh.

Hắn bắt đầu suy xét những vấn đề liên quan đến cỗ truyền tống trận này.Niên đại xa xưa, ước chừng có mấy ngàn năm thời gian.

Người dựng lên nó có thể đã hóa thành bạch cốt.

Quan trọng hơn là, nếu đã có truyền tống trận, chứng minh từ rất lâu về trước hai đại thế giới từng có liên hệ, thậm chí liên thông.Tuy nhiên, theo sử sách ghi chép, ngọn núi này mới được đặt tên cách đây khoảng sáu trăm năm.Tương truyền, Lục Vân Tiên là người có võ nghệ cao cường, đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa, thậm chí đi mây về gió.

Đột nhiên có một ngày không biết từ đâu bỗng dưng xuất hiện một xà yêu chín đầu.

Xà yêu cực kỳ hung ác, hoành hành khắp nơi, giết người vô số, khiến dân chúng kinh hồn bạt vía.Khi tin tức về xà yêu truyền đến tai Lục Vân Tiên, người này lập tức lên đường tìm đến tận hang ổ, cùng xà yêu đại chiến bảy ngày bảy đêm.

Không ai biết kết quả của trận chiến, chỉ biết từ đó về sau xà yêu không còn xuất hiện, Lục Vân Tiên cũng biến mất không một dấu vết.Địa điểm chiến đấu là một ngọn núi vô danh, sau này được gọi thành núi Lục Vân Tiên.Có điều, chiến đấu vừa kết thúc không bao lâu, sự tình quỷ dị liền xuất hiện.

Đó là, bất kỳ ai một khi tiến vào khu rừng phía sau ngọn núi đều một đi không trở lại, ban đêm còn nghe thấy thanh âm thê lương, giống như quỷ khóc thần gào, về sau khu rừng này được gọi là khu rừng của quỷ.Bởi vì thứ đáng sợ kia chưa từng vượt qua núi Lục Vân Tiên, cho nên nơi này còn được gọi là núi Trấn Quỷ.

Mãi gần đây, trên núi dường như bị một thứ gì đó chiếm cứ, vậy nên phạm vi hai cây số mới bị liệt vào cấm khu.Lục Thanh biết đến truyền thuyết này thông qua một quyển sách có tên, Tinh Nam Tâm Linh Bí Sử.

Ban đầu hắn còn cảm thấy đây là nói nhăng nói cuội, nhưng hiện tại xem ra chưa hẳn là đồn nhảm.- Xà yêu chín đầu, Lục Vân Tiên.Lục Thanh nhíu mày, cửu đầu xà, cái tên này hắn nghe có chút quen, nhưng nhất thời không nhớ rõ.

Về phía Lục Vân Tiên, Lục Thanh luôn có ấn tượng rất sâu.


Bởi vì họ của hắn được lấy theo họ của đối phương.- Đi mây về gió sao?Lục Thanh nghi hoặc tự hỏi.

Nếu Lục Vân Tiên thật sự có khả năng đi mây về gió, vậy đó lại là cảnh giới gì? Sau trận chiến hắn đã đi đâu, hoặc chết, hoặc mai danh ẩn tích.- Truyền thừa!Lục Thanh đột nhiên vỗ đầu một cái.

Theo hắn, Lục Vân Tiên hẳn là siêu cấp đại cường giả.

Nếu như đối phương để lại truyền thừa, đây chính là thiên đại hỷ sự.- Tìm! Trong này nhất định có huyền cơ.Lục Thanh vội vội vàng vàng đi khắp nơi lục soát.

Bằng vào kinh nghiệm của mình, hắn chắc chắn Lục Vân Tiên sẽ để lại gì đó.

Kết quả trận chiến đã quá rõ ràng, song phương một là lưỡng bại câu thương, hai là đồng quy vu tận.

Nhưng bất kể thế nào cũng sẽ có đồ vật lưu lại.Xung quanh tế đàn, diện tích không lớn, cho nên rất nhanh liền bị Lục Thanh lật tung, hiển nhiên không phát hiện được gì.

Có điều, ngay khi hắn chuẩn bị tiếp tục leo lên, ánh mắt lại đột nhiên phát lạnh.Một đạo cuồng phong từ phía sau thổi tới, Lục Thanh khẽ động cấp tốc tránh sang một bên.ẦmNgay khi Lục Thanh vừa chuyển người, một cái bóng đen đột ngột đập xuống, đánh lên mặt tế đàn, đập cho mặt đất chấn run.Khít khà.Khít khà.Lục Thanh quay đầu lại nhìn, đôi con ngươi co rụt một trận, tấn công hắn không phải nhân loại, mà là một tôn mãng xà có chín cái đầu.- Ma thú, U Linh Hấp Huyết Xà?Lục Thanh miệng kinh hô, kế đến dùng tốc độ nhanh nhất lui lại sát vách núi.

Hắn lúc này làm sao còn không biết xà yêu chín đầu trong truyền thuyết Lục Vân Tiên là thứ gì.


Con mẹ nó xà yêu a, đây rõ ràng là ma thú, còn là ma thú cực kỳ cường đại, U Linh Hấp Huyết Xà.Hấp Huyết Xà khi sinh ra chỉ có một cái đầu, về sau trong quá trình tu luyện mới lại mọc thêm.

Và mỗi một cái đầu tương ứng với một trọng của Nhân Thể cảnh.

Cho nên hiện tại Lục Thanh đang đối mặt không phải ma thú bình thường, mà là ma thú cửu trọng cảnh, hơn hắn tận hai cảnh giới.- Ta nên sớm đoán ra là ngươi, U Linh Hấp Huyết Xà.Lục Thanh nâng lên cảnh giác cao độ, híp mắt nói.

Truyền thuyết xà yêu chín đầu, không ăn thịt chỉ uống máu, vốn Lục Thanh còn đang nghĩ xà yêu rốt cuộc là chủng loại gì, hóa ra là ma mãng a.- Chẳng trách nơi này âm khí dày đặc như vậy.Lục Thanh thấp giọng, âm khí bao phủ, là đặc điểm để nhận biết địa bàn của U Linh Hấp Huyết Xà.

Trước đó Lục Thanh cho là thế giới này võ đạo suy đồi, hơn nữa ghi chép về ma thú cũng hoàn toàn trống không.

Bởi vì chủ quan hắn mới mơ mơ hồ hồ, bằng không hắn đã sớm đoán ra ngay từ khi đặt chân lên cấm khu.Khít khà.Khít khà.U Linh Hấp Huyết Xà có đường kính hơn một mét, dài gần hai chục mét, toàn thân đen thui, chín cái miệng, chín cái lưỡi, không ngừng phun ra rút vào.

Hai mươi con mắt nhìn chằm chằm, có lẽ đang đánh giá Lục Thanh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận