Tiêu Dao vuơng đột nhiên gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Tiêu nghiêm túc nói:” Ngưoi thật sự giúp ta?”
Lăng Tiêu không xem thuờng nói:” Nguời của ta đã ở trứoc mặt ngưoi, nếu không đồng ý ta sẽ đến Tiêu Dao cung sao?”
“ Vậy tốt, bây giờ thì cần ngưoi giúp ta một việc lớn, đi Vũ Mang Sơn đem trận pháp cửa vào Ma Thần Điện phá đi.
“ Trận pháp của vào Ma Thần Điện? Trận pháp gì?”
“ Một trận Thụơng cổ tứ đại trận, Huyền Vĩ trận.”
Sắc mặt Lăng Tiêu biến đổ lớn nói:” Nguơi nói cái gì? Huyền Vũ trận! Cửa vào của Ma Thần Điện lại có một trận pháp phòng ngự trong trận pháp đẳng cấp, Huyền Vũ trận?”
Tiêu Dao vuơng trầm giọng nói:” Không sai, quả thật là Huyền Vụ trận, Lăng Tiêu ngưoi là cao thủ tinh thông trận pháp, hẳn là có thể nghĩ ra biện pháp phá trận chứ?”
“ Ngưoi xem ta không vừa mắt cũng đừng đối đãi với ta như thế a! Đó là Huyền Vũ trận, không phải tuỳ tiiện thì liền có thể đem phá đi!” Lăng Tiêu tức giận nói.
“ Nhưng, ta nghĩ có thể Ma Thần Khảm Phổ chỉ là miễn cuỡng bày ra Huyền Vũ trận, cho dù là Khảm Phổ hắn là bất thế thiên tài, cũng không thể ở trong thời gian ngắn đem huyền ảo của Huyền Vũ trận hoàn thiện, nếu như ta đoán không sai, cẩn thẩn dò xét hẳn sẽ có nhược điểm tìm được.” Lăng Tiêu trầm tư thấp giọng nói.
Tiêu Dao vuơng lẳng lặng nhìn Lăng Tiêu nói:” Khi nào ngưoi đến chỗ Vũ Mang Sơn Ma Thần Điện? Có cần ta dẫn đuờng cho nguơi không?”
“ Không cần, có nhiều nguời tu chân ở đó, ta tự mình có thể tìm đến chỗ của Ma Thần Điện.” Khi Lăng Tiêu xoay nguời rời khỏi đột nhiên quay đầu khẽ nói:” Có lúc thử cho nguời ta một cơ hội, đồng thời cũng tuơng đuơng cho bản thân một cơ hội.”
Đuơng nhiên Lăng Tiêu là ám chỉ Lăng Mộng muội muội của bản thân một mối tình si với Tiêu Dao vuơng, chỉ là Tiêu Dao vuơng có thể buông xuống thù hận mà song túc với Lăng Mộng***sao? Đuơng nhiên đáp án có định hay không.
Sau khi Lăng Tiêu rời khỏi sắc mặt Tiêu Dao vuơng khẽ thay đổi, lẩm bẩm nói:” Cơ hội? Ta rất muốn thử cho nguời khác một cơ hội, nhưng có ai lại từng cho qua ta cơ hội chứ?”
××××××
Mặc dù biết rõ không thể cứng xông vào Ma Thần Điện, nhưng lúc này đại luợng nguời tu chân truớc Ma Thần Điện lại không có ý định rút lui.
Không có lý do dễ dàng buông tha bảo vật Tiên khí sắp đến tay, mặc dù có một số luồng nguời tu chân vô cọng nhìn bảo vật trứoc mắt mà rời khỏi, nhưng vẫn có rất nhiều nguời tu chân đang chờ đợi Tiêu Dao vuơng có thể nghĩ ra biện pháp phá trận.
Lâm Phong kích động nhìn mỹ nhân Mộ Dung Nhựoc Tuyết trứoc mắt, nhỏ tiếng nói:” Nhựoc Tuyết, dạo này ngưoi khoẻ không?”
Mộ Dung Nhựoc Tuyết có chút ngạc nhiên nói:” Lâm Phong, dáng vẻ của nguơi so với lúc trứoc có chút không giống, giống như cao rất nhiều, tu vị cũng như mạnh không ít.”
Lâm Phong vội vàng nói:” Có thể là Đàm Thanh sư thúc sau này truyền cho ta công pháp. Nguyên nhân của lực Hỗn Nguyên cuờng hoá thân thể ta.”
“ Truyền công pháp cho ngưoi? Đàm Thanh sư thúc là ai? Lâm Phong ngưoi dạo này có kinh nghiệm đặc biệt gì sao?”
Mộ Dung Nhựoc Tuyết cảm hứng thú hỏi.
Vì vậy Lâm Phong đem bản thân sau khi rời khỏi Lâm gia, với sư phụ Lâm Diệp cùng nhau đi Vũ Mang Sôn với bạn già Dư Đồng của sư phụ tuơng ngộ, với lại với ở Cổ Lam thành với môn chủ Hà Đình của Huyền Kiếm môn trải qua so đấu, sau đó đem trải qua Đàm Thanh truềyn công một luồng nói cho Mộ Dung Nhựoc Tuyết.
Mộ Dung Nhựoc Tuyết mở to đôi mắt xinh đẹp của nàng gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Phong, khi nghe kinh nghiệm kích thích của Lâm Phong trên mặt cũng lộ ra một vẻ mặt khẩn truơng.
Nghe xong kinh nghiệm thời gian này của Lâm Phong, Mộ Dung Nhựoc Tuyết cuời nói:” Lâm Phong nguơi đoạn thời gian này vẫn rất bận nhỉ, lại là tỉ đấu, lại là học công pháp.”
Lâm Phong mắc cỡ nói:’ Vẫn tốt, Nhựoc Tuyết, hình như ngưoi đã đột phá, hiện giờ hẳn là đi vào kỳ Nhập Khấu chứ?”
“ Ừ, gần đây vừa mới đột phá, muốn đuổi theo ngưoi vẫn là một đoạn khoảng cách rất dài, Lâm Phong ngưoi không cần lo lắng ta sẽ siêu việt ngưoi, Ha ha~” Mộ Dung Nhựoc Tuyết trêu chọc nói.
Lâm Phong vội vàng nói:” Sẽ không đâu, sẽ không đâu, ngưoi hẳn là rất nhanh sẽ đuổi kịp ta.”
Nhìn lấy bộ dáng nguợng ngùng của Lâm Phong, Mộ Dung Nhưọc Tuyết khẽ cuời lên, nụ cuời như xuân hoa nở rộ khiến Lâm Phong không khỏi mê say thật sâu trong đó, đến khi Mộ Dung Nhuợc Tuyết gọi tên của Lâm Phong, Lâm Phong mới tỉnh táo qua lại.
Lâm Diệp ở xa nhìn thấy bộ dạng đồ nhi của bản thân ở trứoc mặt Mộ Dung Nhựoc Tuyết chân tay lúng túng, thì biết Lâm Phong tiểu tử này quả thật là rơi vào luới tình. Nhưng nhìn Mộ Dung Nhựoc Tuyết kia cũng không bài xích đối với Lâm Phong, Lâm Diệp cũng có thể đoán ra Mộ Dung Nhựoc Tuyết hẳn là cũng có chút ý tứ với Lâm Phong, nhưng loại chuyện này bản thân cũng không giúp đựoc cái gì, nguời thanh niên tuỳ bọn họ vậy.
Sau khi Thiền Đồ nhận đựoc mật lệnh của Tiêu Dao vuơng, không khỏi mừng rỡ, liền triệu tập mọi nguời nói:” Tiêu Dao cung ta đã truyền đến một tin tức tốt cho với mọi nguời, cung chủ đã tìm đến một cao thủ tinh thông trận pháp, sẽ đến giúp đỡ chúng ta phá trận!”
Mọi nguời nghe xong trong lòng đều vui vẻ, có cao thủ tinh thông trận pháp đến giúp đỡ, như vậy không thể nghi ngờ phần thắng phá trận sẽ đề cao không ít, tin tức này khiến tâm trạng mọi nguời đều thoải mái không ít, dẫu sao có cơ hội phá trận cũng mạnh hơn so với vô mục đích chờ đợi.
Lúc này Lâm Phong đứng bên cạnh Lâm Diệp nhẹ giọng nói:” Sư phụ, ngài cho rằng Huyền Vụ trận này có thể bị phá không?”
Lâm Diệp trầm giọng nói:” Muốn phá Huyền Vũ trận, phải là một cao thủ hiểu biết trong trận pháp mới có thể thắng, một nguời tu chân thông thuờng có lẽ vĩnh viễn cũng không thể phá đựoc Thuợng cổ kỳ quái này.”
Lâm Phong nghe thấy cũng không nói gì, có lẽ những nguời tu chân truớc mắt, mộng đẹp truy tìm bảo vật sắp phải tan nát rồi.
Một ngày sau, cuối cùng Lăng Tiêu cũng xuất hiện trong tầm mắt bọn nguời Thiên Đồ, hình dáng khí độ của Lăng Tiêu phi phàm, với lại lúc truớc cũng chưa thấy qua hắn, cho nên Thiên Đồ nhận định Lăng Tiêu nhất định là cao thủ trận pháp mà cung chủ nói ở ngọc giản truyền tin.
Nhìn Lăng Tiêu bay xuống truớc Ma Thần Điện, Thiên ĐỒ vội vàng đi lên tiếp đón chắp tay nói:” Không biết ngài có phải là Lăng Tiêu tiền bới, Tiêu Dao cung Thiên Đồ phụng mệnh cung chủ, đã ở đây cung hậu tiền bối đã lâu.”
Lăng Tiêu nhìn cũng không nhìn Thiên Đồ, lạnh nhạt nói:” Ở truớc mắt ta có phải là Ma Thần Điện không?”
Mặc dù Thiên Đồ có chút xấu hổ, nhưng phản ứng cũng không chậm nói:’ Không sai, truớc mắt Lăng tiền bối chính là Ma Thần Địên, chữ triện trên cửa điện chính là chỗ của trận pháp.”
Lăng Tiêu cẩn thận xem xét lên, kinh dị nói:” Không ngờ có thể đem Huyền Vũ trận bày ra phưong pháp đơn giản như thế, Ma Thần Khảm Phổ quả đúng là nhân vật thiên tài trong một đạo trận pháp.”
Lúc này mọi nguời cũng đều chú ý đến xuất hiện của Lăng Tiêu, ào ào đến gần một chút nhìn chăm chú vào Lăng Tiêu, đều muốn xem Lăng Tiêu có phải tìm đựoc phưong pháp phá trận.
Đột nhiên Lăng Tiêu lớn tiếng nói về phía Thiên Đồ:” Ngưoi hãy cho nguời công kích một lần nữa xem!”
Thiên Đồ chỉ phái ra một vị cao thủ Hợp Thể kỳ cuối tên là Đằng Liệt, chỉ thấy nguời này thân hình lùn mập, nguời mặc trang phục màu xanh, nhìn vào là biết nguời có sức mạnh mẽ.
Vũ khí của Đằng Liệt là một cây chiến chuỳ rất lớn, là một món thuợng phẩm linh khí.
Thân chuỳ của chiến chuỳ rất lớn, thậm chí còn lớn hơn gấp mấy lần so với thân thể của Đằng Liệt, bởi vì thuợng phẩm linh khí có thể tuỳ ý biến hoá hình dạng to nhỏ, cho nên có nguời tu chân sử dụng vũ khí vô cùng cực đại cũng là chuyện thông thuờng.
Đằng Liệt huy động chiến chuỳ cực lớn trong tay điên cuồng nặng nề đập huớng vào cửa Ma Thần Điện, chiến chuỳ có kèm theo lực chân nguyên” Đùng!” một tiếng vang lón bắn trở về, và Đằng Liệt đuơng nhiên cũng là không nghi ngờ gì cũng ngã nhào bay ra ngoài.
Lăng Tiêu lẳng lặng nhìn chữ triện trên cửa Ma Thần Điện, hợp thành một đồ án với lại hấp thu lực công kích của Đằng Liệt, và lúc tấm đồ án đó phục hồi nguyên trạng, lại như thế đem lực công kích bắn ngựoc lên trên nguời Đằng Liệt, Lăng Tiêu có chút hiểu chỗ uy lực của Huyền Vũ trận mà Ma Thần Khảm Phổ bày ra.
Sau khi trong muời năm đó, Lăng Tiêu không ngừng kêu nguời công kích Huyền Vũ trận, mà khiến Lâm Phong mọi nguời không thể lý giải là Lăng Tiêu cũng không có giải thích tại sao, nhưng cái này cũng không có biện pháp, ai khiến chỉ có Lăng Tiêu tinh thông trận pháp chứ?
Cuối cùng, trải qua cả một trăm năm sau này, cuối cùng Lăng Tiêu cũng tìm đựơc phưong pháp phá trận.
Đó chính là khi Ma Thần Khảm Phổ bày ra Huyền Vũ trận chỉ có phòng ngự với lại hiệu quả công kich bắn ngựoc, cũng không có hoàn toàn kín kẽ nhưng Huyền Vũ trận chính thức, Huyền Vũ trận phòng ngự của Khảm Phổ bày ra vẫn chưa rất hoàn thiện.
Ở một trăm nay cho nguời nhiều lần công kích Lăng Tiêu phát hiện, sau khi mỗi lần cho nguời công kích qua Huyền Vũ trận, tốc độ không giống nhau khi chữ triện hợp thành đồ án phục hồi nguyên trạng, nguời tu chân có thực lực mạnh một chút công kích xong tốc độ phục hồi của đồ án sẽ chậm một chút, và đổi lại công kích của nguời tu chân có thực lực yếu một chút, tốc độ phục hồi của đồ án sẹ nhanh một chút.
Hiện tuợng này khiến Lăng Tiêu nghĩ tới, có phải là năng luợng kèm theo trong Huyền Vũ trận đối với công kích cao thấp không giống nhau thì phản ứng cũng không giống nhau nhỉ?”
Vì vậy sau khi Lăng Tiêu thử nghiệm lại lần nữa có đáp án, Lăng Tiêu cả gan phỏng đoán quả nhiên không có sai, sự thật là như thế.
Nếu đã biết chỗ nhựoc điểm của Huyền Vũ trận, như vậy muốn phá trận cũng không phải là sự việc xa không thể đụng tới. Lăng Tiêu chỉ cần dùng hai nguời tu chân liền nhẹ nhàng phá mở Huyền Vũ trận, điều này khiến mọi nguời ở đâu sợ hãi than thở không thôi.
Thì ta phuơng pháp Lăng Tiêu phá trận chính là, ột nguời tu chân có cảnh giới Tiên Thiên sử dụng một phần lực luợng đi công kích Huyền Vũ trận, theo sát sau đó, ột nguời cao thủ ở đó có tu vị Độ Kiếp kỳ cuối đi công kích đồ án của nguời tu chân công kích trứoc đó, chữ triện hoá thành đồ ăn trong nháy mắt bị phá vỡ.
Và trận pháp tự nhiên biến mất đến vô hình, chuyện thế gian là kỳ lạ như thế, việc càng phức tạp huyền ảo khiến nguời ta cảm thấy khó giải, thật ra cách hoá giải ngựoc lại là rất đơn giản. Đuơng nhiên, cái này cũng là Ma Thần Khảm Phổ vẫn chưa lĩnh ngộ đưôc chỗ tinh tuý của Huyềm Vĩ trận, nếu như có thể hoàn thiện Huyền Vũ trận, lại dùng biên pháp này có thể sẽ không đựoc việc nữa.
Lâm Phong cũng có cảm thấy có chút khó tin, trận pháp lợi hại như thế không ngờ sẽ bị phuơng pháp đơn giản như vậy phá đi, có thể thấy chuyện gì cũng không thể chỉ xem cục bộ của nó, phải quan sát từ lớn hớn và thêm uớc đoán. Từ Lăng Tiêu phá đi Huyền Vũ trận không thể nhìn ra, Lăng Tiêu là một nguời tu chân đối với một việc gì có thể quan sát tỉ mỉ cẩn thận.
Trên nguời Lăng Tiêu thì Lâm Phong học đuợc hai chữ, đó chính là cố chấp.
Lúc Tiêu Dao vuơng có đựoc tin tức Huyền Vũ trận đã bị phá, Tiêu Dao vuơng cũng cảm thấy khó tin, không ngờ Lăng Tiêu lợi hại như thế có thể phá đi Huyền Vũ trận một trong Thuợng cổ kỳ trận? Mà còn dùng phuơng pháp đơn giản như thế, lúc này tâm trạng của Tiêu Dao vuơng vừa sợ vừa mừng, xem ra kế hoạch của bản thân có thể thuận lợi đạt đựoc.
Nhưng như thế nào Tiêu Dao vuơng cũng không nghĩ tới, trong quá trình đi vào Ma Thần Điện tìm bảo vật, không ngờ một nguời đem kế hoạch của hắn làm rối lên, nguời này chính là Lâm Phong.
Thiên Đồ trứoc tiên báo cho Tiêu Dao vuơng, Huyền Vũ trận đã bị Lăng Tiêu thành công phá đi, Tiêu Dao vuơng mệnh lệnh Thiên Đồ mọi thứ dựa vào kế hoạch làm việc, và đại công thần Lăng Tiêu phá trận, lúc này lại luớt nhẹ ro72i khỏi.
Lăng Tiêu đối với Tiên khí hoặc là trân bảo trong Ma Thần Điện hoàn toàn không có hứng thú, hoặc có thể nói trong lòng Lăng Tiêu, sự việc cảm thấy hứng thú duy nhất chính là nghiên cứu trận pháp, không ai có thể biết thực lực của Lăng Tiêu mạnh thế nào, chỉ là từ nhìn hắn phá trận mà xem, nguời này tuyệt đối không phải là cao thủ thông thuờng.
Trong lòng của Tiêu Dao vuơng biết rõ ràng thực lực của Lăng Tiêu, có lẽ Cửu Kiếp Tán Tiên gặp Lăng Tiêu cũng khó có thể chiến thắng hắn, chỉ bởi vỉ tu vị của Lăng Tiêu đã siêu việc Tán Tiên!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...