Thiên Hồn Đại Lục

“ Sư Huynh!!”

Lúc này từ trên bầu trời một con đại bàng to lớn đáp xuống quảng trường, một ông lão mặc một trường bào màu xanh, hàm râu và mái tóc bạc trắng, nhìn như một lão già như khí tức của lão có thể giết chết hết toàn bộ người ở nơi này một cách dễ dàng.

Nhiều người nhìn ông lão này đang đi tới thì thắc mắc lão là ai, ngay cả Hàn Phong cảm giận được lão già này không bình thường, tiểu Bạch trong giới chỉ cũng cảnh báo Hàn Phong là thực lực của lão già này áp đảo mọi người ở đây….

“ Sư Huynh!!”

“ Tham Kiến Lam Lão!!”

“ Tham Kiến Lam Lão!!”

Nhưng động tác của Lam Tổ và bốn lão đại diện của các viện khác phải đứng dậy, cung kính và cúi đầu xuống mà chào ông lão này.

“ Ê...ê...người đó….”

“ Đúng là ngài ấy rồi…...ta tưởng ngài ấy đang bế quan…”

“ Lão ta là ai thế??”

“ Ngươi ngu hay ngốc thế, ngài ấy chính là viện trưởng của học viện Lam Hoang, người được xưng là một trong bốn người mạnh nhất của Nhân tộc, thực lực của ngài ấy đã là Thiên Hoàng Bát Tinh đó….bốn vị viện trưởng còn lại của viện khác cũng phải gọi ngài ấy một tiếng là Lam lão, cung kính bốn phần đó…..”

“ Cái gì...ngài ấy là Lam tiền bối à…”

“ Sư huynh, không phải huynh đang bế quan à…”

“ Đúng là đang bế quan mấy ngày trước, nhưng chẳng có tiến bộ gì hết nên ta muốn đi ra ngoài giải khuây, nghe nói hôm nay các ngươi tới nơi này tuyển chọn, nghĩ sẽ thấy được cái gì thú vị, quả nhiên lựa chọn của ta hoàn toàn chính xác…” lão đầu này vừa nói vừa nhìn về Hàn Phong. Hắn quan sát từ trên xuống dưới, càng nhìn càng thuận mắt, càng ưng ý, hắn gật đầu liên tục rồi không nhịn được mà nói…..


“ Tốt, rất tốt….danh hiệu ngàn năm có một thiên tài không quá sức với ngươi đâu….”

Lời nói của ông lão này vừa dứt thì năm lão kia giật mình mà quay qua nhìn Hàn Phong, những người khác tuy không hiểu lời đó là gì, nhưng nghe được người viện trưởng này khen Hàn Phong thì cảm giác ghen tị, có người hâm mộ….

“ Sư huynh…..”

“ Ừ….rất giống….rất giống…..không khác bao nhiêu…” Lam lão một bên nhìn Hàn Phong mà gật đầu thầm nói, hắn hai mắt giống như đang nhớ lại cái gì đó.

“ Tiểu tử, ngươi có hứng làm đồ đệ lão phu không…”

“ Cái gì…...sư huynh, huynh muốn….” Lam Tổ một bên giật mình mà nhìn về vị lão đầu này, cái chuyện này quá sức với hắn.

“ Lam lão muốn thu đồ đệ….”

“ Cái này….” bốn vị đại diện khác của tứ viện giật mình, ba trưởng, một phó viện trưởng nhìn nhau mà không tin được. Bọn họ ai ai mà chẳng hiểu rõ Lam lão, muốn làm đồ đệ hắn, từ xưa tới nay chưa có ai lọt mắt ngài ấy, không, xem mặt thôi còn không được chứ đừng có xem xét.

“ Ta không muốn….” Hàn Phong nhìn lão mà trả lời thẳng thắn….những người khác một lần nữa bị sốc khi nghe Hàn Phong từ chối, ngay cả hoàng tộc bên trên cũng không ngồi yên mà muốn nhảy xuông chửi thẳng vào mặt Hàn Phong, nhất là Xuất Tấn và Xuất Vân. Còn tứ đại gia tộc bên kia thì vẫn ngồi xem tình hình, Lý Thế rất muốn đề xuất con hắn nhưng hắn biết vị lão đầu này không thể nói xàm, còn bên kia thì Thanh Nhã hứng thú nhìn về Hàn Phong, bởi nàng biết viện trưởng của mình là một người cao ngạo thế nào, không bao giờ ngài ấy lại tự mở miệng muốn thu đồ đệ…..

“ Tại sao….” Lam lão giật mình như không hề tức giận, lại còn thích thú cười cười nhìn về Hàn Phong mà hỏi.

“ Đơn giản thôi, có 2 lý do. Thứ nhất ta đã có sư phụ rồi, nếu ngài làm sư phụ thì chỉ có thể làm nhị sư phụ, có câu ‘ Một Ngày Là Sư Phụ, Cả Đời Là Phụ Mẫu “, hơn nữa ngài ấy chăm sóc ta từ nhỏ đến lớn, dạy dỗ ta...cho nên ta sẽ không bỏ ngài ấy mà bái người khác…”

“ Lý do này nghe lọt lỗ tai…”

“ Còn lý do thứ hai là có rất nhiều người muốn ngài nhận làm đồ đệ, mà ta nếu đồng ý thì mỗi ngày sẽ bị đám hề nhảy nhót đó làm phiền, không thích. Con người ta chỉ thích yên tĩnh thôi…….”

“ Hahahaha...tiểu tử, ta càng ngày càng thích ngươi….” Lam lão nhìn về Hàn Phong càng ngày càng thuận mắt, hắn bây giờ rất muốn nhận Hàn Phong làm đệ tử. Những người khác bị lý do của Hàn Phong mà có người cười, có người chửi hắn khùng điên, có người muốn nhào vô thế chỗ Hàn Phong mà đồng ý...nói chung rất nhiều ý kiến….


“ Được, ta chấp nhận làm sư phụ của ngươi, hơn nữa ở học viện sẽ cho ngươi một tòa viện riêng biệt để toàn tâm tu luyện. Ngoài ra ngươi không cần phải lên lớp, ngoại trừ mỗi tuần nghe ta giảng một giờ, thời gian còn lại sẽ do ngươi quyết định, muốn làm gì thì làm. Hơn nữa toàn bộ sách trong thư viện ngay cả tầng cao nhất, và những dụng cụ vật phẩm thì ngươi có thể tùy ý sử dụng và quyết định cho ai sử dụng, và nếu ngươi có đánh chết người nào cũng được, không cần phải lo….”

“ Thiệt không...mấy lão đầu các ngươi tốt đến vậy à….” Lúc này không ai dám lên tiếng hết, bọn họ bị những điều mà Lam viện trưởng vừa nói ra, còn Hàn Phong hai mắt nghi ngờ mà nhìn lão, Lam viện trưởng cười lên một tiếng….

“ Đừng lo, ta nói một là một, không hề dối trá….”

“ Vậy...vậy thì, Đệ Tử Hàn Phong Bái Kiến Nhị Sư Phụ!!!!”

“ Hahaha tốt, tốt….đứng lên đi, đây là ngày mà ta vui nhất, cuối cùng ta cũng có đệ tử kế thừa bát truyền rồi…..”

“ À đúng rồi, ngươi còn muốn dẫn người nào theo không….”

“ Ta muốn dẫn theo Nam Cung Phương, người hạng hai, còn người hạng ba Đại Minh thì tạm thời không muốn gia nhập học viện nào!!”

“ Thế à….vậy thì cũng được….” Lam viện trưởng nhìn về Đại Minh, hắn cũng gật đầu mà đáp ứng Hàn Phong, tuy tiếc nuối nhưng Hàn Phong tư chất có thể bằng toàn bộ người ở nơi này gộp lại, hắn thấy vẫn lời.

“ À...nhị sư phụ, cái phần thưởng hạng 3, đan dược và bảo khí thì Đại Minh vẫn lấy, nhưng còn danh ngạch thì ngài có thể đem truyền xuống hạng 4, dù sao hạng 4 cũng rất cố gắng đấy….”

“ Thế à….được, ta thấy cũng rất tốt...các ngươi có ý kiến gì không…”

“ Ta Không Có Ý Kiến Sư Huynh!!”

“ Chúng Tôi Không Có Ý Kiến Lam Lão!!” Lam Tổ và bốn người kia lần lượt đồng thanh trả lời, sau đó là giọng của Hoàng Tộc…

“ Hoàng Gia Không Có Ý Kiến Lam Tiền Bối!!”


“ Vậy thì được rồi, mau mau phần bố kết quả giải thưởng, ta muốn cùng đồ đệ của ta mau mau uống rượu tâm sự thầy trò….”

………..

Rồi cứ như thế lễ trao thưởng bắt đầu diễn ra nhanh chóng, theo lựa chọn thì Hàn Phong, Nam Cung Phương, Bách Nhật lựa chọn Lam Hoàng học viện, Lý Cổ lựa chọn Huyết Sát học viện, Lục Vô Song và Ngạo Mai lựa chọn Tử Sắc học viện. Ngạo Mạnh thì lựa con Bạch Lang học viện, Cung Thôi thì Bắc Bình học viện, và cuối cùng Kim Vân lựa chọn học viện Lam Hoàng. Sau đó là lượt của 990 người còn lại.

Hàn Phong lúc này quan sát cô nàng Kim Vân, đứng hạng 7 trên bảng xếp hạng, là một cô nàng khá mảnh mai, vẻ mặt thờ ơ, không hề có điểm hứng thú, lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh, mái tóc đen huyền, cột thành hai bím phồng phềnh hai bên, mặc một cái váy màu trắng kem. Rồi hắn quay về nhìn Lý Cổ, lúc này Hàn Phong cảm giận được vẻ khác thường từ người của Lý Cổ, khá là tà tà. Lý Cổ lúc này cũng nhìn về Hàn Phong, hắn mỉm cười một cái rồi xoay đầu đi…

Hàn Phong nhíu mày nhưng vẫn không để ý nhiều lắm, nhưng hắn không biết một linh hồn tà ác đã hoàn toàn nhập thể với Lý Cổ, trở thành một Lý Cổ hoàn toàn mới.

“ Được rồi, toàn bộ các đệ tử sẽ có một tuần để chuẩn bị, một tuần sau tập hợp tại nơi này, năm người chúng ta sẽ đưa các ngươi về học viện...Giải Tán!!” Lam Tổ vỗ tay mà nói, sau đó nhanh chân mà chạy xuống cung kính…

“ Sư huynh, huynh về thẳng học viện luôn à…”

“ tiểu Phong, ngươi sao…”

“ Nhị sư phụ, Lam lão, ta có hứa với Nam Cung Phương sẽ theo cô ấy về thăm nhà...cho nên..”

“ Vậy à….cũng được, cầm lấy cái lệnh bài này, khi ngươi giải quyết xong hết việc thì đi tới học viện, đưa cái lệnh bài này ra thì sẽ có người dẫn ngươi vào….”

“ Cảm ơn nhị sư phụ!!”

“ Haha không có gì, ta còn có nhiều đồ tốt đưa cho ngươi sau khi ngươi tới học viện….Lam Tổ, ta sẽ về lại học viện trước, các ngươi cũng mau chóng đi….” Lam viện trưởng nói xong liền nhảy lên thú cưỡi của hắn, sau đó bay mất đi.

“ Cung Tiễn Sư Huynh!!”

“ Cung Tiễn Nhị Sư Phụ!!”

“ Cung Tiễn Lam Lão!!”

“ Lam trưởng lão, nếu mọi việc đã xong, ta xin về nhà nghỉ ngơi, ngày mai sẽ xuất hành….”


“ Được, ngươi hãy cẩn thận, nếu sư huynh nhận ngươi làm đồ đệ rồi thì sau này cứ gọi ta là sư thúc, ta coi trọng ngươi lắm đó tiểu tử…”

“ Sư thúc cứ an tâm, tiểu bối sẽ nhanh chóng tới Lam Hoàng học viện!!”

“ Haha được, tiếng sư thúc này là quá tốt rồi…”

“ Đi thôi, về nhà nào…..có việc cần làm…” Hàn Phong quay qua nhìn Đại Minh mà nói, sau đó nhìn Nam Cung Phương hỏi…

“ Muội tối này về nghỉ ngơi cho thật sớm, ngày mai chúng ta xuất phát…”

“ Ừ...huynh cũng thế….” Hàn Phong cười gật đầu, sau đó xoay người rời đi, bên trên Thải Ti Liệt thấy Hàn Phong rời đi, cũng đứng dậy mà cười, cáo từ rời đi, hẹn tối sẽ đến dự tiệc. Sau khi về tới nơi, bọn họ phong bế căn phòng lại, sau đó Thải Ti Liệt cởi mặt nạ ra rồi hỏi….

“ Thiếu gia, kế hoạch tối nay là sao…”

“ Đúng vậy đại ca, ngươi đã sắn sàng...tất cả đều là tinh anh….”

“ Tối nay lão quái vật của Bác gia sẽ đi ra ngoài dự tiệc, còn lại thì đều ở lại trong phủ. Đó chính là thời cơ tuyệt nhất để một lần trừ hết Bác gia….”

“ Nhưng mà thiếu gia, sẽ có chống trả….lỡ như….” Hàn Phong nghe xong lấy bốn tấm phù để lên bàn, rồi cẩn thận dặn dò…

“ Đem bốn tầm phù này dán ở bốn góc của tòa phủ đệ, sau đó cho bốn tên thuộc hạ truyền hồn lực vào bên trong tấm phù, và phải duy trì liên tục, nên kiếm hai người đứng ở mỗi góc thay phiên nhau mà truyền. Bốn tấm phù này sẽ tạo ra một kết giới bao trọn cả Bác phủ, cho dù bên trong có đánh nhau cỡ nào thì bên ngoài vẫn không hề nghe thấy cái gì, hơn nữa lại có ảo giác đánh lừa…..”

“ Nhưng có vài người ngươi không nên giết, đó chính là gia đình của lão…..ta sẽ từ từ cho lão nếm cảm giác đau khổ…”

“ Đã hiểu thiếu gia!!”

“ Được rồi, ta sẽ trở về thân phận của Bạch tiên sinh, các ngươi tranh thủ vào lúc tất cả tập trung tại tiệc...ngoại trừ thân thích của lão, như vợ, con và cháu….còn lại GIẾT HẾT!!!”

“ Đã rõ…”

“ Được rồi, nghỉ ngơi với chuẩn bị đi, tối nay là một đêm vất vả đây……tối nay ta sẽ dùng thân phận thật của ta mà đi tới dự tiệc, còn Bạch đại sư thân phận thì không cần lo lắm….” Hàn Phong ngồi nhìn lý trà mà khuôn mặt trở nên thật đáng sợ, hai mắt bắt đầu chuyển sang màu đỏ, mái tóc từ từ bạc trắng, nở ra một nụ cười khiến cho ai cũng cực kỳ sợ hãi….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui