Thiên Hậu Trở Về

Thiên hậu trở về - Chương 230 Bức ảnh trong nắng mai

Nhiều năm qua Hạ Lăng vẫn luôn duy trì một thói quen tốt.

Đó chính là mỗi sáng sớm thức dậy đều luyện hát luyện múa, không bao giờ gác lại kiến thức cơ bản, cũng không quản gió mưa. Vậy nên, hai đời của cô từ trước đến nay đều lăn lộn trong giới ca hát, tính đoàn thể của cô không tệ, xuất thân cũng tốt, có muốn chỉ trích đi nữa thì cũng chẳng ai nói trình độ ca hát và kỹ thuật múa của cô có vấn đề cả. Sự dày công rèn luyện chuyên môn của cô đủ để khiến tất cả mọi người phải ngậm miệng, dù là tình địch hay đối thủ.

Rất ít người có được tác phong làm việc chuyên nghiệp và cần cù như cô.

Cho dù ở khách sạn, trong phòng không phát huy được, cô cũng sẽ tìm đến phòng tập thể thao của khách sạn để tập luyện đúng giờ.

Mấy ngày nay, cô đã quen ở lại trong phòng tập thể thao, trong phòng yoga không có ai, cô tập một lúc rồi đi ra, thuận đường đến phòng khách cao cấp ăn điểm tâm.

Hôm nay là lễ tình nhân, phục vụ đều tặng cho mỗi vị khách đến dùng bữa một túi nhỏ tinh xảo đựng chocolate, còn mỉm cười tặng thêm một câu "Lễ tình nhân vui vẻ". Đến lượt cô, phục vụ ngẩn người, đặt túi chocolate vào tay cô, nói: "Cô Diệp, lễ tình nhân vui vẻ, cũ không đi mới không đến, cô đừng quá đau lòng."

Vào một ngày lễ như thế này, đau khổ hơn những người độc thân cả trăm nghìn lần chính là kẻ độc thân lại còn vừa thất tình.

Hạ Lăng nhìn túi chocolate trong tay cười khổ một tiếng, làm minh tinh không tốt ở chỗ đó là khi thất tình cả thế giới đều biết. Nói ra thì cô còn chưa từng trải qua lễ tình nhân với Lệ Lôi, thời gian này năm ngoái họ vẫn chưa quen nhau, lúc này lại đã ầm ĩ chia tay.


Đang suy nghĩ vẩn vơ, cô đột nhiên nghe thấy một giọng nói: "Diệp Tinh Lăng... Cô Diệp?"

Cô quay đầu lại thì thấy một người phụ nữ mặc áo sơ mi chỉnh tề và quần dài thanh lịch đứng trước mặt, mái tóc ngắn cắt cực mỏng mang vẻ đẹp lưỡng tính.

Người đẹp vẻ lưỡng tính này nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của cô thì cười: "Không biết tôi phải không? Đúng rồi... Trước đây chúng ta chưa từng gặp nhau mà. Tôi tự giới thiệu mình chút, tôi là phóng viên Từ Phất Sinh của "Tuần san Tinh Ngu", cũng là bạn tốt của Mạch Na." Cô ấy đưa tay về phía Hạ Lăng.

Hạ Lăng cũng đưa tay nắm nhẹ tay cô ấy một cái, đến lúc này cô mới nhớ, hóa ra cô ấy chính là người bạn phóng viên kia của chị Mạch Na, năm ngoái cãi nhau với Hạ Vũ trong sự kiện, cô ấy còn đặc biệt viết một bài báo ủng hộ mình.

Hạ Lăng mỉm cười thân thiện: "Cô Từ, rất vui được gặp cô."

"Cô là tâm can bảo bối của Mạch Na, cứ gọi tôi Phất Sinh là được rồi." Từ Phất Sinh nở nụ cười trong sáng hoạt bát: "Không ngờ sẽ gặp cô ở đây đấy, tôi đang làm chương trình thực tế khảo sát Lễ tình nhân, thế nào, cho tôi chụp hai tấm hình nhé?"

Hạ Lăng hỏi cô ấy đó là chương trình gì.

Từ Phất Sinh giải thích, chính là chọn vài nơi mà ngôi sao, nghệ sĩ thích lui tới, ngồi đợi, xem xem có thể gặp được ai ở chỗ nào, tám chuyện xem họ làm thế nào trải qua Lễ tình nhân này.


"Đây là một chuyên mục theo xu hướng, quay tốt thì sau đó sẽ được đăng lên mạng, tỷ số người xem sẽ rất cao." Từ Phất Sinh nói: "Mấy tấm đây? Giúp đỡ rất nhiều cho việc tăng độ nổi tiếng đó."

Cô đang thất tình còn tăng độ nổi tiếng gì chứ, ngày hôm nay ngoài phố phát ra toàn bong bóng tình yêu màu hồng, còn cần quảng bá giúp kẻ thất tình này sao? Hạ Lăng cười nhạo bản thân tự khổ sở mua vui, đang định từ chối đề nghị của Từ Phất Sinh lại nghe cô ấy nói:

"Đừng từ chối nha, tiểu Lăng, cô phải biết phóng viên nằm vùng Lễ tình nhân không chỉ một hai nhóm, không phải ai cũng có đạo đức nghề nghiệp giống như tôi sẵn lòng cho cô tạo dáng đẹp chụp hình đâu, rất nhiều phóng viên sẽ trốn sau cửa hoặc góc phòng ăn chụp lén hai tấm cho xong việc, chụp người ta xấu xí không nói còn gắn tít nói nghe sởn cả tóc gáy, đến lúc đó cô muốn khóc cũng muộn rồi." Từ Phất Sinh nháy mắt: "Tiểu Lăng à, chúng ta đều là bạn của Mạch Na, tôi thật lòng muốn tốt cho cô mà."

"Năm nay làm phóng viên cũng vất vả nhỉ, còn phải luyện cả bản lĩnh miệng lưỡi lưu loát nữa." Hạ Lăng xúc động.

Từ Phất Sinh cười: "Chứ còn sao nữa? Nhìn cô còn sức nói đùa vậy, hẳn là đã thoát khỏi bóng ma thất tình rồi nhỉ? Chúng ta chụp vài tấm xinh đẹp cho cô nhé, nói cho mấy người muốn chê cười cô biết cô căn bản không vì chuyện này mà sa sút tinh thần đến mức thảm hại, khiến bọn họ giẫm chân tức chết đi, thế nào?"

"Bọn họ cảm thấy tôi rất thảm hại à?" Hạ Lăng hỏi.

"Còn không phải sao." Từ Phất Sinh nói: "Tiểu minh tinh vỡ mộng dựa hơi ông chủ lớn quyền thế, đêm giao thừa bị đuổi ra khỏi nhà, cô nói có thảm hại hay không? Tiểu Lăng, có phải mấy ngày nay cô không xem tin tức không, đăng rất khó nghe đấy, tôi thấy nếu cô không xuất hiện tự tẩy trắng một chút thì có khi ngày mai sẽ đăng tin cô vì yêu tự sát đó."


Hạ Lăng: "..."

Được thôi, những lời này của Từ Phất Sinh quả thực đâm trúng chỗ đau của cô. Điều mà Hạ Lăng cô căm ghét nhất trên đời là để người khác đắc chí, hơn nữa lần này bọn họ lại đang cười nhạo cô. Cô chỉ muốn để lại những vết thương chồng chất đó đến đêm về một mình tự mình liếm láp, còn người ngoài ư? Phải đánh thật mạnh vào mặt bọn họ!

Không phải cảm thấy cô sa sút tinh thần sao?

Vậy thì cô phải cho bọn họ thấy cô đang sống rất tốt, vẫn đang phấn chấn!

Hạ Lăng chấp nhận đề nghị của Từ Phất Sinh, để cô ấy chụp mấy tấm.

Kỹ thuật chụp ảnh của Từ Phất Sinh cực kì tốt, lấy góc không tệ, tia nắng sớm bên cửa sổ sát đất, cô rủ mi yên tĩnh ngồi bên bàn ăn trải khăn trắng tinh uống cà phê, vẻ mặt yên tĩnh, lông mi đen như lông chim tạo bóng nhàn nhạt trên mặt, thêm vài phần tao nhã và thần bí.

Từ Phất Sinh hài lòng kết thúc công việc, đăng bức ảnh lên weibo chính thức của "Tuần san Tinh Ngu", gắn với tiêu đề: Vẫn Lễ tình nhân lãng mạn như trước, luôn có một kiểu phụ nữ, họ ở đâu, nơi đó chính là phong cảnh.

Không lâu sau đó, dưới bức ảnh ngập tràn bình luận khen ngợi.

Người hâm mộ bị tin tức chia tay mấy ngày trước đè nén đến mức không thở nổi, hiện tại đã sôi nổi lại, thấy thần tượng trong lòng mình không sao thật tốt quá, họ chia sẻ hàng loạt bài viết này trên weibo, dùng bức hình đẹp đẽ yên lòng kia đập vào mặt những kẻ chế giễu.

Nhìn tiểu Lăng của chúng tôi đi, không phải chỉ là chia tay với đàn ông thôi sao? Có gì hay mà ngạc nhiên, nhìn sắc mặt tiểu Lăng không tệ, còn ung dung ăn điểm tâm, xem chừng, cô và Lệ Boss ai bỏ rơi ai còn chưa biết chắc đâu! Hừ.


Vô số lời chúc: Tiểu Lăng đẹp quá đi! Chúc mừng tiểu Lăng quay lại làm quý tộc độc thân! Tiểu Lăng, chúng em ủng hộ chị!

Bên này, người hâm mộ sôi nổi hoàn toàn sống lại.

Bên kia, có vài người không được vui.

Cố Lâm vùi đầu ở nhà lướt tin tức giải trí mấy ngày nay, mỗi ngày nhìn dư luận thông cảm và chế giễu Diệp Tinh Lăng, khỏi phải nói cô ta sảng khoái biết bao nhiêu, nhưng hôm nay lại sao thế này? Vào một ngày Lễ tình nhân lớn như vậy, là thời điểm tốt để có thể tạo ra cả tấn tổn thương cho kẻ thất tình, người phụ nữ tên Diệp Tinh Lăng đó sao lại trái ngược thế?

Nhìn hình thì...

Sắc mặt cô ta trông vẫn rất rất tốt đó!

Thật ra thì Cố Lâm không biết, cô ta hiểu lầm rồi, đây chắc chắn là hiểu lầm lớn. Mấy ngày nay Hạ Lăng cực kì tiều tụy, chỉ là vào sáng sớm tinh thần của con người dù sao cũng sẽ dồi dào hơn lúc khác, cô lại vừa mới tập múa, vận động xong, mặt hơi hồng hào cũng rất bình thường, người có kinh nghiệm hai đời là ngôi sao, lúc chụp hình tự nhiên sẽ biết phải lộ ra trạng thái tốt nhất của mình, lại còn do phóng viên Từ Phất Sinh có kỹ thuật chụp ảnh thâm niên chụp...

Nói tóm lại, Hạ Lăng có tiều tụy đi nữa thì cũng có thể chụp thành tươi như hoa.

Cố Lâm không thể nhẫn nại được nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui