Translator: Nguyetmai
Sau khi ăn trưa xong, Hạ Kỳ bế Tiểu Miêu Miêu về ký túc xá để ngủ, vừa đến cổng thì thấy Vương Bưu đang đứng ở cổng ký túc xá, chắn hết hơn nửa lối đi. Hạ Kỳ nhíu mày, chờ đến khi cậu đến gần thì Vương Bưu ân cần tiến lên nghênh đón.
"Chúc mừng em, giáo viên chủ nhiệm lớp em vừa gọi điện thoại tới, nói em đến văn phòng của cô ấy một lát."
Lời nói của Vương Bưu đầy vẻ cung kính và lấy lòng. Một người đàn ông to lớn ba mươi tuổi cúi đầu khom lưng với một cậu thiếu niên mười hai tuổi, cảnh tượng kì cục này rơi vào trên người Hạ Kỳ lại không hề có chút không hài hòa nào.
Cậu thiếu niên mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu đen, một tay đút trong túi quần, một tay khác đang bế Tiểu Miêu Miêu. Dáng người thẳng tắp như cây tùng xanh biếc, đứng ngược chiều ánh sáng. Ánh nắng chiếu lên khuôn mặt tuấn tú của cậu, tỏa ra hào quang nhàn nhạt, cậu được ông trời ưu ái ban cho khí chất đầy mình, khiến người ta bất giác nảy sinh ý nghĩ sẽ quy phục với cậu thiếu niên này.
Phương án quản lý lần trước cậu thiếu niên cung cấp cho ký túc xá có hiệu quả rất rõ rệt. Bây giờ, ký túc xá nam đã có thể sánh ngang với ký túc xá nữ. Hơn nữa, người ta lại có thể đường đường chính chính bế bạn gái cùng đi học, Vương Bưu có thể không bội phục được sao?
Hạ Kỳ đã sớm lường được là giáo viên chủ nhiệm sẽ tới tìm cậu. Trường học là nơi truyền tin hóng hớt nhanh nhất, Hạ Kỳ cũng không hề bất ngờ khi chuyện được truyền đến tai giáo viên chủ nhiệm.
Cho dù mấy tin hóng hớt này không truyền đến tai giáo viên chủ nhiệm thì giáo viên môn thể dục cũng đi mách lẻo mà thôi. Với tính tình nhỏ mọn của giáo viên môn thể dục, vừa nãy xảy ra chuyện ầm ĩ như vậy, chắc chắn là anh ta không nuốt trôi cục tức này.
Hạ Kỳ quay sang nhìn lướt qua Miêu Kỳ Phong ở bên cạnh. Miêu Kỳ Phong đuối lý rụt cổ lại.
"Lát nữa em sẽ đi."
Hạ Kỳ đưa Tiểu Miêu Miêu về ký túc xá rồi dỗ ngủ trước, để Miêu Kỳ Phong trông Tiểu Miêu Miêu rồi mới yên tâm đến tòa nhà dành cho giáo viên.
Cốc cốc…
"Vào đi."
Giáo viên chủ nhiệm đang nấu cơm trong ký túc xá của mình, hôm nay không phải lịch trực ban của cô, cô ở lại trường học chắc hẳn là vì chuyện của Hạ Kỳ và Tiểu Miêu Miêu.
Giáo viên chủ nhiệm là một người phụ nữa hơi cứng nhắc, vô cùng quy củ. Trong nhận thức của cô, học sinh trong trường phải học tập cho giỏi, còn về yêu đương gì đó trong mắt cô là một chuyện tuyệt đối không được phép xảy ra.
Huống chi, bây giờ đang là học kì hai của năm lớp sáu, là thời điểm mấu chốt để chuyển cấp, yêu đương vào lúc này không phải sẽ làm ảnh hưởng đến chuyện học tập hay sao?
Miêu Miêu chỉ là một đứa bé hai tuổi, chắc chắn là không hiểu cái gì gọi là yêu đương, trong chuyện này vấn đề chủ yếu chắc chắn đến từ phía Hạ Kỳ.
Giáo viên chủ nhiệm mặc trang phục công sở, đeo kính mắt, cô giơ tay lên, chỉ vào chiếc ghế gần cô nhất: "Hạ Kỳ, em ngồi xuống đây đi."
Hạ Kỳ không hề ngồi xuống, chỉ đứng đối diện với cô giáo.
"Thưa cô, cô tìm em có chuyện gì ạ?"
"Hạ Kỳ, em có biết bây giờ là thời điểm quan trọng để chuyển cấp không?"
Hạ Kỳ mím môi: "Em biết."
"Nếu biết thì em nên tập trung vào việc học chứ."
Hạ Kỳ cụp mắt, từ trước tới giờ, trọng tâm của cậu vẫn luôn không phải học tập, cho dù không học hành hẳn hoi thì cậu vẫn nắm chắc điểm tối đa ở tất cả các môn. Dù sao thì bài thi đại học cậu cũng có thể làm được 100 điểm. Nhưng mà cho dù bây giờ cậu có nói thì chỉ sợ là giáo viên chủ nhiệm cũng sẽ không tin.
Giáo viên chủ nhiệm thấy Hạ Kỳ không nói gì, tưởng là cậu đã nghĩ thông rồi.
Vậy là, cô lại nói tiếp: "Vừa nãy cô nghe các bạn nói, em và Miêu Miêu có quan hệ bạn trai bạn gái, chuyện này là thật sao?"
"Không phải."
Giáo viên chủ nhiệm yên tâm hẳn, cô đã nói mà, bình thường nhìn Hạ Kỳ rất chững chạc, kiểu gì cũng không giống kiểu người không có chừng mực, sao có thể yêu đương với một cô nhóc hai tuổi được chứ?
Nhưng, giáo viên chủ nhiệm vừa mới yên tâm, thì đã lập tức nghe thấy Hạ Kỳ nói: "Em ấy là vợ chưa cưới của em."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...