Thiên Hậu Tiểu Thanh Mai
Editor: Nguyetmai
Lạc Vi là một người không thể ngồi yên được nên cũng chạy qua xem.
Cô đứng ở bên Ngọc Mạn Nhu, nghiêng đầu hỏi: "Chị Ngọc, chị có biết người đóng tiểu Công chúa An Ninh là ai không? Có thể khiến Dương Uy, ông anh cả của đoàn phim chúng ta tự mình ra đón, xem ra thân phận cũng không tầm thường đâu!"
Con dâu cô đến đóng phim, thân phận sao có thể tầm thường được?
Ngọc Mạn Nhu nghĩ thầm trong bụng như vậy, nhưng trên mặt vẫn cứ tỉnh bơ.
"Chị cũng không biết."
Chuyện Tiểu Miêu Miêu đến trường quay đóng phim, cả đoàn phim ngoài đạo diễn Dương và Ngọc Mạn Nhu ra không còn ai biết nữa. Bởi vậy đây cũng chính là lý do chủ yếu vì sao bao lâu nay trên mạng không có một chút tin đồn gì về nhân vật tiểu Công chúa An Ninh.
"Chị mà cũng không biết á?" Lạc Vi trợn tròn mắt: "Không thể nào, chị là nhà đầu tư lớn nhất của đoàn phim chúng ta, sao lại không biết được?"
"Chẳng phải em cũng là nhà đầu tư đó sao?"
"Em và chị có thể giống nhau được à?" Lạc Vi trợn mắt.
Số tiền cô đầu tư vào bộ phim này so với số tiền Ngọc Mạn Nhu bỏ ra thì chênh lệch nhau như một đống đất với một ngọn núi vàng ấy.
Nhưng mà…
Lạc Vi nhìn mấy người đi tới bên này, hơi thắc mắc: "Sao em lại thấy cô bé kia rất giống con dâu chị nhỉ?"
"Ừ, thị lực không tồi."
Ngọc Mạn Nhu thản nhiên bỏ lại cho Lạc Vi câu đó, rồi đứng dậy đi tới chỗ mấy người đạo diễn Dương. Sau đó, trong lúc Lạc Vi còn đang trợn mắt há hốc miệng, Ngọc Mạn Nhu đi tới trước mặt họ rồi dừng lại.
Tiểu Miêu Miêu vừa thấy Ngọc Mạn Nhu đã giãy giụa đòi xuống. Hạ Kỳ bình tĩnh thả Tiểu Miêu Miêu xuống đất.
Cô bé vừa được tự do đã nhào ngay vào trong lòng Ngọc Mạn Nhu, cánh tay nhỏ mũm mĩm ôm lấy cổ cô, đôi môi hồng hào mềm mịn hôn lên má Ngọc Mạn Nhu.
"Mẹ Ngọc."
Ngọc Mạn Nhu cũng trả lại cho Tiểu Miêu Miêu một nụ hôn: "Miêu Miêu ngoan quá."
Ngọc Mạn Nhu ôm Tiểu Miêu Miêu quay lại nói với mọi người trong đoàn phim:
"Giới thiệu với mọi người một chút, cô bé này chính là tiểu Công chúa An Ninh của chúng ta, con bé tên là Miêu Miêu."
Lời nói của Ngọc Mạn Nhu vừa dứt, đã có người thắc mắc ngay.
"Miêu Miêu? Sao cái tên này nghe quen thế nhỉ?"
Lạc Vi cũng lấy lại tinh thần, âm thầm than thở: "Nữ hoàng Hashtag nổi tiếng trên mạng năm đó còn không quen tai sao?"
Không chỉ mình Lạc Vi nhớ ra, mà những người khác trong đoàn phim cũng đã phát hiện.
Một nhân viên nào đó phấn khích hét lên: "A a a a… Con… Con bé không phải là "nữ hoàng Hashtag" năm đó - con dâu của chị Ngọc hay sao?"
"Anh nói vậy tôi mới nhớ ra. Mẹ ơi, nghĩ đến việc đời này có thể đóng phim cùng nữ hoàng nhỏ Miêu Miêu, thì dù bây giờ ra ngoài bị xe đâm chết ngay tôi cũng sẵn lòng!" Một vai phụ si mê nói.
"Cậu ngốc à. Nếu bây giờ cậu bị xe đâm chết thì làm sao mà đóng phim cùng nữ hoàng nhỏ được!"
"Cũng phải, có bị đâm chết cũng không thể đâm chết vào lúc này được. Đợi bộ phim quay xong rồi, tôi lại bị đâm chết cũng được. Ha ha…" Vai phụ nọ cười ngây ngô.
"..."
Cô có thể nói là mình không quen biết cái tên ngốc nghếch, ngớ ngẩn lại mắc bệnh dở hơi này không?
…
Mặc cho mọi người hỗn loạn thế nào, Tiểu Miêu Miêu vẫn cứ bình thản.
Ngọc Mạn Nhu thả Tiểu Miêu Miêu xuống dưới, vỗ nhẹ vào lưng cô bé: "Miêu Miêu, con đi chào hỏi mọi người đi!"
"Vâng ạ!"
Đạo diễn Dương nghe vậy thì vội vàng đứng ra duy trì trật tự.
"Mọi người yên lặng một chút, để bé con tự giới thiệu nào."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...