Thiên Hậu Tiểu Thanh Mai

Editor: Nguyetmai

Lạc Vi thấy vẻ mặt khó coi của Ngọc Mạn Nhu nên thò đầu đến gần, nhìn thấy kịch bản trên tay thì bèn hỏi với giọng nghi ngờ: "Chị Ngọc, đây không phải là kịch bản của Công chúa An Ninh lúc còn bé sao?"

Lạc Vi vẫn chưa biết diễn viên đóng vai Công chúa An Ninh lúc còn bé kia đã lỡ hẹn.

Ngọc Mạn Nhu gật đầu, tạm thời không giải thích chuyện này với Lạc Vi. Cô thuận tay kéo một nhân viên qua: "Cậu gọi đạo diễn Dương đến giúp tôi."

Đạo diễn Dương được gọi đến, nở nụ cười lấy lòng: "Chị Ngọc, chị gọi tôi?"


Ngọc Mạn Nhu chỉ vào hàng người nói: "Anh đang làm gì vậy?"

"À, chẳng phải diễn viên nhí kia đã lỡ hẹn sao. Tôi đã mượn một vài diễn viên quần chúng đến đây để xem có thể tìm người thay thế trong một khoảng thời gian ngắn hay không."

Anh ta cũng muốn lấy công chuộc tội. Nói không chừng có thể tìm được một cô Công chúa An Ninh lúc còn bé từ trong đó.

Sắc mặt Ngọc Mạn Nhu u ám: "Nếu tôi nhớ không nhầm thì diễn viên nhí lỡ hẹn kia là do cậu tìm được từ trường nghệ thuật đúng không?"

"Vâng."

Ngay từ lúc đầu tuyển diễn viên đã có rất nhiều phụ huynh dẫn con mình đến đăng ký tham gia casting, nhưng đa số đều không có kinh nghiệm diễn xuất. Phần lớn các cô bé sáu, bảy tuổi đều khúm núm, rụt rè, vốn không thể nhìn ra vẻ linh hoạt của "tiểu Công chúa An Ninh" từ các bé.

Mặc dù keo kiệt nhưng đạo diễn Dương lại là người rất trau chuốt, không muốn qua loa. Trong khi thật sự không thể tìm được người thích hợp, anh ta mới phải đi dạo một vòng quanh trường nghệ thuật.

Cô bé trong trường nghệ thuật đã từng diễn một, hai vai nhỏ, cũng đã từng diễn trên sân khấu, có khả năng hơn những cô bé không có kinh nghiệm diễn xuất nhiều. Lựa chọn trong cả trường nghệ thuật, anh ta mới tìm được một cô bé như thế, cũng chính là diễn viên nhí đã lỡ hẹn kia. Tên cô bé là Hàn Di Quân, đã có kinh nghiệm diễn xuất. Anh ta từng nhìn cô bé diễn xuất trên phim truyền hình.


Kỹ năng diễn xuất của cô bé khá tốt, hình tượng rất gần giống với tiểu Công chúa An Ninh, hơn nữa quan hệ trong ngành cũng ổn. Ba mẹ cô bé đồng ý thì đạo diễn Dương liền chốt luôn.

Một mặt là muốn giúp đoàn làm phim tiết kiệm một khoản tiền, mặt khác là vì nhân vật này khó tìm nên anh ta không nghĩ đến việc tìm diễn viên dự bị. Không ngờ giữa chừng lại xảy ra sự cố.

Hàn Di Quân bị một đoàn làm phim khác giật mất với mức cát sê gấp đôi, bây giờ ngay cả phí bồi thường hợp đồng cũng đã được gửi vào tài khoản của anh ta.

Đây lại là một "nét bút hỏng" trong cuộc đời đạo diễn Dương, nên sắc mặt anh ta cực kỳ khó coi. Ngọc Mạn Nhu nhìn anh ta, giọng nói đã dịu lại, không còn quá cứng rắn như vừa rồi nữa.

"Hàn Di Quân là học sinh trường nghệ thuật, nên lúc thử vai mới miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn. Bây giờ anh cảm thấy có thể chọn được từ những đứa trẻ đóng quần chúng này sao?"


Lúc Hàn Di Quân thử vai Ngọc Mạn Nhu cũng có mặt ở đấy, dù chỉ xem sơ qua nhưng vẫn có thể nhận thấy diễn xuất của cô bé không nuột, hơi chênh lệch với hình tượng "tiểu Công chúa An Ninh" trong kịch bản. Thế nhưng cô không thể dùng ánh mắt và diễn xuất của người trưởng thành để nhận xét Hàn Di Quân, nên miễn cưỡng có thể chấp nhận được.

Nhưng về phần những cô bé này… Không phải Ngọc Mạn Nhu xem thường diễn viên quần chúng, mà là những diễn viên quần chúng này chưa từng tiếp xúc với ống kính. Cộng thêm việc có vài chữ lạ trên kịch bản nên việc những cô bé sáu, bảy tuổi đọc kịch bản đã là một việc khó. Vừa nãy cô đi một vòng, phát hiện khả năng của những cô bé này không khác với cô bé mà cô vừa gặp lắm.

Đạo diễn Dương đã ngồi ở đây một lúc lâu. Đúng là khả năng của những cô bé này khiến cho người khác rất thất vọng. Đạo diễn Dương hơi ủ rũ.

"Được rồi, đừng buồn nữa." Ngọc Mạn Nhu vỗ vai anh ta. Đạo diễn Dương kinh ngạc nhìn cô: "Chị Ngọc."

Ngọc Mạn Nhu nói: "Anh không cần quan tâm đến việc chọn diễn viên, tôi đã có người thích hợp rồi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận