Thiên Hạ


“Thần Lý Khánh An tham kiến bệ hạ!” Lý Khánh An thi hành quân lễ với Lý Long Cơ.
Chuyện Thạch Bào Thành.

Lý Long Cơ đã sác sang một bên.

hắn mĩm cười nói: “Lý tướng quân, đã đi hầm chứa rượu của trẫm chưa?”
‘Thần chuẩn bị sau giờ ngọ sẽ đi.

thì vừa lúc bệ hạ triệu kiến.”
“Ha ha!” Lý Long Cơ ngẩng mặt cười lớn.

cười dứt.

hắn khoát tay nói: “Lý tướng quán, năm nay ngươi mấy tuổi rồi? Thành hôn chưa vậy?”
“Hồi bẩm bệ hạ.

thần hai mươi lãm tuổi, còn chưa phối hôn.”
“Hai mươi lăm tuổi, được lắm! Lúc trẫm hai mươi lãm tuổi, đã đăng cơ làm hoàng đế.

trị vì thiên hạ rồi, Lý tướng quân, ngươi cũng có thể làm nên đại sự đấy!”
Nói tới đây, Lý Long Cơ hơi trườn mình tới hỏi: “Ngươi có suy nghĩ qua tương lai của bản thân chưa?”
“Thần nguyện vì bệ hạ vong mình, bảo vệ An Tây của Đại Đường.”
Lý Long Cơ khẽ cười một tiếng.

lại nói: “Lý tướng quân, ngươi biết trẫm hôm nay triệu kiến ngươi là vì lẽ gì chăng?”
Lý Khánh An lắc đầu: “Thần khôngbiết.”
“Là như vậy, quý phi của trẫm rất thích ném lọ, lại khổ vì không có lương sư chỉ dạy, hôm qua nàng thấy Lý tướng quân kỹ nghệ cao siêu, bèn khấn cầu trẫm nhờ Lý tướng quân làm sư phụ.

không biết Lý tướng quân có chịu hạ mình chăng?”
Lý Khánh An ngẩn người ra.

dạy Dương quý phi phóng tiền!
“Thế nào? Lý tướng quân có thấy khó khăn không?” Lý Long Cơ vừa cười vừa hỏi.
Lúc này, Cao Lực Sĩ đứng bên cạnh bèn nháy mắt với Lý Khánh An.

kêu hắn nhận lời, Lý Khánh An khép lại luồng suy nghĩ, liền trả lời: “Bệ hạ.

thần không có vấn đề gì.”

Thế thì tốt.

cử mười ngày một lần.

nhưng ngày mai quý phi phải dọn đến Hưng Khánh Cung rồi.

có thể nhất thời cũng không có thời gian.

Thế này vậy, lần đầu luyện tập thì định vào ngày mùng ba tháng giếng năm mới.”
“Thần tuân chỉ!”
Lý Long Cơ cười rồi nói: “Dạy quý phi ném lọ là chuyện riêng của trẫm.

ngoài ra còn một chuyện công muốn giao phó cho ngươi làm.”

“Xin bệ hạ dặn dò.”
Lý Long Cơ lấy ra một quyển sớ tấu nói: “Tướng quốc vừa dâng một quyển sớ cho trẫm.

nói gần đây có một lượng đông người đi vào trong kinh thành, áp lực về trị an của kinh thành tãng lên.

chỉ dựa vào Kim Ngộ vệ và hai cắp nha dịch đã không tài nào duy trì được nữa.

năm mới thì đã gần kề.

nên trẫm vừa bàn với tướng quốc, là rút ra từ tả hữu Vạn kỵ tinh nhuệ, thành lập tạm hai nhánh Cửu Môn Tuần Tra doanh, tham gia duy trì an ninh trong kinh.

Truyện "Thiên Hạ "
Trong đó nhánh thuộc Vạn Niên huyện, tướng quốc bèn tiến cử ngươi.

nói ngươi từng là Hiệu úy Xích Hầu doanh của quân An Tây, kinh nghiệm phong phú, trẫm muốn hỏi ý ngươi, có muốn nhận lệnh này của trẫm không?”

Thần nguyện chia sẽ lo lắng cho bệ hạ!”
“Tốt! Trẫm lệnh cho ngươi làm Cửu môn tuần tra sứ.

trực thuộc Lý tướng quốc, phụ trách hộ vệ trị an trong kinh thành suốt thời gian năm mới này.”
Lý Khánh An lui ra rồi, Lý Long Cơ nhìn theo bóng hắn khuất dạng, bèn cười hỏi Cao Lực Sĩ: “Đại tướng quân, người cảm thấy người này thế nào?”
“Bệ hạ.

người này trí dũng song toàn, là trụ cột của Đại Đường ta đấy.” Truyện "Thiên Hạ " Truyện "Thiên Hạ "
Lý Long Cơ sật đầu nói: “Đại tướng quân nói không sai.

một lá biết mùa thu.

tối qua hắn và Sử Tư Minh thi đấu.

làm ta nảy ra lòng chuộng nhân tài.

lần này lệnh cho hắn làm Cừu môn tuần tra sử.

trẫm cũng muốn qua đó chính mắt nhìn ra năng lực củahắn.”
Lý Long Cơ từ từ dựa vào long sàn bằng ngà voi.

hình như đang suy tư điều gì.

Cao Lực Sĩ cũng không quấy rầy hắn.

ông biết có một số chuyện không thể nói quá nhiều, vừa chạm tới là phải biết dừng ngay, Thánh Thượng nảy lòng chuộng nhân tài đối với Lý Khánh An.

như thế là đủ rồi.
Một lát sau.

Lý Long Cơ lại cầm sớ tấu của Đổng Diên Quang lên xem.

tiện tay ném xuống áng.

khẽ thở dài một tiếng, nói: “Trầm hơi bị mệt rồi, muốn hồi cung, đại tướng quân đừng quên đi xem Thái tử đấy.”
“Lão nô đi liền đây.”

Cao Lực Sĩ bước nhanh ra cửa.

cao giọng nói: “Bệ hạ hồi cung.

bị giá!”
Theo lệ thường.

Thái tứ đều ở tại đông cung.

Thái tứ tiền nhiệm trước Lý Hanh là Lý Anh cũng ở trong đông cung.

Nhưng năm hai mươi lãm Khai Nguyên.

Lý Long Cơ sau khi phế Thái tử.

bèn ra một quyết định, từ đó Thái tử không còn ở đông cung, mà là ở chung với hắn tại Đại Minh cung.
Vì thế.

Lý Hanh bèn trở thành Thái tử đầu tiên của đại Đường CÙNG ở chung một cung với hoàng đế.

gần mười năm trở lại, đều sống dưới sự che chờ của vua cha.

Dưới con mắt sáng như chim ung của Lý Long Cơ canh chừng đó Lý Hanh tại Đại Minh cung bị tra tấn về tinh thần như thế gần mười năm.
Từ sau đại triều của đầu tháng, sức khòe của Lý Hanh bèn xấu hẳn.

liên tục ngã bệnh hai lần.

hôm trước hắn lại vừa ngã bệnh nữa.

nên tiệc thọ của Dương Hoa Hoa đêm qua.

hắm mới không thể đến dự được.
Lúc này, hắn đang nằm trên giường, nghe con trai trường Lý Thục kể lại sự việc xảy ra đêm qua.

Lý Thục là trường nam vương tộc, ở tại Bách Tôn viện, hắn có thể cách ba hôm lại đến thăm phụ vương một lần.
“Phụ vương, lúc ban đầu con đối với tên Lý Khánh An đó vẫn còn không phục, nhưng sau khi xem xong tỷ thí của hắn với Sử Tư Minh, con mới biết thiên ngoại hữu thiên (mình giỏi còn có người giỏi hơn), con thật sự thua xa hắn.

đến cả Hoàng gia gia cũng cả khen hắn cao minh, là một hình mẫu của sự dụng binh không đánh mà khuất phục người.”
Lý Thục cuối cùng cũng hiểu sách lược của Lý Khánh An.

thái độ của hắn đối với Lý Khánh An cũng từ sự bất màn trở thành bội phục.
Lý Hanh nhẹ nhàng vuốt đầu con trai cười nói: “Người có thể để con bội phục, phụ vương thật sự rất muốn gặp một lần.

nếu như con cảm thấy hắn tốt.

thì có thể qua lại với hắn nhiều hơn.

học tập lấy những ưu điểm và sờ trường của hắn.”
“Con nghe nói thuật cung tên của hắn rất lợi hại.


thật sự rất muốn được hắn chỉ giáo, chỉ không biết hắn có chịu dạy con không thôi?”
“Tiều Vương tứ không cần phải lo, lão nô sẽ đi nói với Lý Khánh An.

hắn nhất định sẽ dạy.” Không biết Cao Lực Sĩ đã xuất hiện ở trước cửa từ lúc nào rồi.
“Thì ra là A ông đã đến.

Thục nhi, mau đỡ phụ vương dậy.”
Lý Hanh gắng gượng đỏi ngồi dậy, Cao Lực Sĩ liền đi lên phía trước một bước nói: “Điện hạ mau nằm xuống, không nên ngồi dậy đâu.”
Lý Thục vẫn đỡ phụ thân dậy, Lý Hanh thở sấp một hơi nói: “A ông hôm nay sao lại đến đây vậy?”
“Thánh thượng nghe nói điện hạ trong người không khòe, nên để lão nô đến xem điện hạ.”
Lý Hanh trầm ngâm giây lát.

hỏi: “Sức khỏe phụ hoàng có tốt không?”
“Thánh Thượng sức khỏe vẫn tốt.

chỉ là đã lớn tuổi, sức khỏe không còn như trước.

Điện hạ.

bệ hạ hy vọng điện hạ có thể giữ gìn sức khỏe, mai này mới có thể trị vì tốt thiên hạ được chứ!”
Lý Hanh cười khổ, nói thì hay, để mình giữ gìn sức khỏe, nhưng ông ta có lúc nào buông tha cho mình đâu.

quan hệ cha con đến bước này rồi, còn thân tình gì để nói nữa.
“Hoàng nhi, con đi ra trước đi! Phụ vương muốn trò chuyện với A ông.”
“Dạ!”
Lý Thục từ từ lui ra ngoài.

Lý Hanh lại cho hoạn quan đứng hai bên chăm sóc cũng lui ra hết, lúc này.

trong phòng không còn một người ngoài nào cả.
Lý Hanh đột nhiên bỏ dậy, hướng Cao Lực Sĩ quỳ xuống dập đầu một cái: “A ông cửu ta!”
“Điện hạ.

không thể như thế! Không thể như thế!”
Cao Lực Sĩ kinh hoảng.

liền đỡ Lý Hanh dậy: “Điện hạ.

ngài làm như thế là giết lão nô đấy.”
Lý Hanh nghẹn ngào nói: “Tình nghĩa A ông đã bảo ban.

Hanh này ghi khắc trong lòng.

nhưng phụ hoàng không bỏ lòng nghi hoặc, thích tái diễn ngục tù, Hanh chịu không được sự đè ép, bệnh tình ngày một thêm nặng, sợ đã không còn sống được bao lâu nữa.
Hanh chết đi thật không tiếc, nhưng tội nghiệp đứa con còn nhỏ, cầu mong A ông sớm tối bảo ban.

để nó được làm một vương gia trong sự yên bình.”
Nói xong.

Lý Hanh nước mắt chảy dài.

nhỏ giọng khóc thúc thít.
Cao Lực Sĩ khẽ thở một hơi dài, cái khổ của thái tử ông làm sao khôngbiết.

thái tứ Anh lúc trước sau khi bị xử tử.

Thánh Thượng đã không còn tin vào bất kì đứa con trai nào nữa.

Thái tử trước mắt đây chẳng qua là người phong cho có ấy thôi,
Thánh Thượng chưa bao giờ có ý truyền ngai vàng lại cho hắn.


Trước mắt mười năm cũng sắp hết, e sợ thánh thượng lại sinh ý muốn thay thái tử.

nếu thật sự như thế.

vốn liếng mấy năm đã đầu tư vào người Lý Hanh của mình chẳng lẽ sẽ trôi đi theo dòng nước? Kết quả này tuyệt đối không phải ông mong muốn.
Nghĩ tới đây, Cao Lực Sĩ hạ giọng nói: “Điện hạ hãy nghe theo lời lão nô, tất sẽ giữ được bình an.”
Lý Hanh cần chính là câu nói này.

hắn liền lau nước mắt.

nói: “Nguyện nghe lời chỉ giáo của A ông!”
“Trước tiên, nếu trong triều có xảy ra việc gì.

thái tứ đều phải tránh xa.

không nên hỏi tới, càng không nên dâng sớ tương trợ, nhớ lấy!”
Lý Hanh ngẩn người: “A ông nói thế là có ý gì?”
Cao Lực Sĩ khẽ thở một hơi dài, đưa tay chỉ về hướng tây.

trong mắt Lý Hanh đượm buồn, thánh thượng quả nhiên có ý đuổi CÙNG giết tận những người ủng hộ cho mình.
“Hanh hiểu rồi.

sẽ nghe theo sự khuyến cáo của A ông.”
Cao Lực Sĩ lại mỉm cười nói: “Thái tử cũng không cần bi quan, lẽ thường Tái ông mất ngựa chưa hẳn là điều xấu! Lão nô lại cho rằng, sau sự việc này, cảnh ngộ của Thái tử sẽ tốt hơn hẳn.”
“Hanh cũng hy vọng như thế, xin A ông chỉ dạy thêm!”
Cao Lực Sĩ cười rồi nói: “Đó là điều thử nhất, thử hai là thánh thượng sắp dọn sang Hung Khánh cung, lão nô kiến nghị thái tử cũng nên thu thập hành Lý.”
Lý Hanh gật đầu.

hắn hiểu ý của Cao Lực SL không cần biết mình có muốn đến Hưng Khánh cung hay không, hành động này vẫn phải làm.
“Lý Hanh biết rồi.

sẽ lập tức cho người thu thập.”
“Còn một điểm thứ ba.

lão nô tiến cử một người cho Điện hạ.”
“Ai?” Lý Hanh ngần người.
Cao Lực Sĩ cười một cách thần bí nói: “Người này là một người trẻ tuổi, lúc tại triều Điện hạ cũng đã thấy qua.

lúc đó hắn được phong làm Thiên ngưu vệ trung lang tướng.”
“Lý Khánh An!” Lý Hanh buột miệng nói.
“Không sai.

chính là người này, người này trí dũng song toàn, đến Thánh Thượng cũng khen hắn không tiếc lời, có được người này phò trợ cho Thái tử.

lão nô cũng sẽ yên tâm.”
“Nhưng mà ” Lý Hanh có chút do dự.

bản thân kết giao người tài.

bên phụ
hoàng sẽ coi việc này như thế nào?
Cao Lực Sĩ dường như hiểu tâm ý của hắn.

híp mắt cười nói: “Điện hạ.

có một số việc Không thể làm nhiều, cũng Không thể không làm.

quan trọng là nắm siừ được mức độ đó, Điện hạ hiểu không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui