Đại nhân, một số cao thủ cuối cùng do chúng ta phát động đã chạy tới.Quan truyền lệnh ở phía sau Jeffery kinh ngạc vui mừng kêu một tiếng. Ngay lập tức Jeffery nhìn thấy mấy chục bóng người từ trong loạn quân hung hãn xông tới. Nói là loạn quân, trên thực tế tất cả đều người của bọn họ. Không có một người nào dám đi chủ động trêu chọc những người cây đang bị thiêu đốt này.Kinh ngạc vui mừng cũng không kéo dài được bao lâu. Nói chính xác, thậm chí không kéo dài đến khi bọn họ chạy tới trước mặt Jeffery.Những tiếng thở phì phò vang lên. Bên trong các cao thủ lao nhanh tới, trong chớp mắt không còn đầu. Những thân thể không đầu vẫn tiếp tục xông tới phía trước thêm vài bước, lúc này mới ngã xuống đất. Cảnh tượng như vậy phát sinh ở ngay trước mắt Jeffery, nhưng bao gồm cả hắn, không ai có thể biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.Trong quá trình tuyệt vọng chạy trốn, tất cả những gì nhìn thấy cũng làm cho người ta tuyệt vọng. Thật vất vả mới nhìn thấy trước mắt chính là nhà hát lớn Sydney, tinh thần Jeffery nhất thời tỉnh táo lại. Nơi này có bốn Kiếm Thánh đỉnh phong và mười mấy ma đạo sư. Một khi tập hợp cùng bọn họ, mình tuyệt đối có thể lao ra khỏi toà thành thị này.Vừa nghĩ tới một điểm này, bước chân hắn lại xông tới vài bước. Chợt một thứ đen thui bay tới phía hắn.Một hộ vệ phía sau tay mắt lanh lẹ, một tay cản lấy thứ kia. Khi thứ kia rơi trên mặt đất mọi người mới phát hiện, đó căn bản là một cái đầu người, hơn nữa còn vừa bị chém xuống. Chỉ có điều, mặt mũi của cái đầu này khiến người ta cảm thấy rất quen thuộc. Rõ ràng chính là một trong bốn cao thủ của bốn đại công quốc.Ngẩng đầu nhìn về phía đầu người bay đến, Jeffery nhìn thấy một cảnh tượng khiến người ta sụp đổ. Bốn đại cao thủ đang giằng co với đối thủ là Kiếm Thần Andy. Trong tay Kiếm Thần Andy cầm một thanh kiếm lớn màu trắng. Một kiếm vừa xuống liền chặt đứt vũ khí của một vị cao thủ thành hai đoạn. Mà bên cạnh Kiếm Thần Andy đã hai thi thể cao thủ khác đang nằm. Ở xa hơn một chút, thi thể của mười mấy ma pháp sư cũng nằm rõ ràng trước mắt.Gần như mọi người đều biết, cuộc chiến đấu này sẽ là kết cục thế nào. Nhưng ngay thời điểm mọi người vì đủ mọi nguyên nhân, nên giọng hét càng ngày càng lớn, một âm thanh khác đột nhiên vang vọng:- Ầm ĩ chết được!Ầm.Một lời nói uy nghiêm không có cách nào tả nổi, từ trong giọng nói trực tiếp tản ra. Cả toà thành thị bị chấn động trước một tiếng quát này. Trong đầu mõi người chỉ có sợ hãi, thần phục, cùng không thể phản kháng. Cao thủ như vậy ở bên kia sao?- Tony, nếu như ngươi không có cách nào khiến thành thị an tĩnh lại, ta không ngần ngại thay ngươi quản lý một chút!Giọng nói cực lớn mang theo sự đáng kinh khôn cùng, trực tiếp đẩy mấy gia hỏa đang cảm thấy may mắn vào vực sâu.Cái tên Tony này chỉ có người thân mới có thể xưng hô như vậy. Mà nơi này người có thể bị gọi bằng cái tên Tony, cũng chỉ có hầu tước Antonio. Điều này cũng có nghĩa là cường nhân siêu cấp này căn bản là người của Mạnh Hàn. Nghe giọng điệu, dường như là trưởng bối hoặc là người nào đó.Tin tức lộ ra từ trong sự uy nghiêm này đã khiến mọi người trong toàn thành rơi vào một loại trạng thái sợ hãi. Thậm chí có vài người thiếu ý chí đã trực tiếp bị một câu nói kia làm sợ đến mức ngã quỵ ở mặt đất. Kẻ tốt hơn một chút, chẳng qua là tốt hơn so với ngã quỵ ở mặt đất, còn có thể miễn cưỡng đứng được nhờ dựa vào một vật nào đó chống đỡ. Tuy nhiên bất kể là đứng hay quỳ, đều có một động tác duy nhất, đó chính là run lẩy bẩy.Nói không chút khách khí, chỉ cần một câu nói, một câu nói tản ra uy nghiêm đã tước vũ khí của toàn bộ người trong Hoàng Kim Thành. Không ai có thể thờ ơ, không ai có thể đối kháng. Toàn bộ đều đứng ngây ngốc ở tại chỗ, chờ chủ nhân giọng nói này phán quyết.Mạnh Hàn cũng bị chấn động. Hắn tất nhiên biết giọng nói của Benson. Hơn nữa hắn hiểu vô cùng rõ ràng, thực lực của Benson có khả năng vượt qua tất cả các cao thủ hắn quen biết. Nhưng hắn lại không ngờ được, Benson chỉ dựa vào một câu nói, khiến mọi người kinh sợ, thậm chí cũng không dám động đậy.Đúng vậy. Bất kể là kẻ địch, hay là người mình, thậm chí ngay cả những Thạch Tượng Quỷ và người cây đều vậy. Bọn họ còn chưa thực sự đối mặt với Benson, chỉ bị một câu nói của hắn đã khiến toàn bộ chấn động không dám động đậy.Trong khoảng thời gian ngắn, trong đầu Mạnh Hàn nghĩ tới rất nhiều thứ. Nhưng sự sợ hãi thâm nhập vào tận xương tủy kia lại làm cho Mạnh Hàn nhớ lại hình ảnh ngắt quãng cuối cùng khi mình bị sáu vị đại lão Tinh Linh tộc cưỡng ép tìm lấy ký ức. Thời khắc đó, hắn cũn không có cách nào phản kháng, không có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác có hành động đối với hắn.Cho dù thời gian đã qua rất lâu, thậm chí bởi vì quan hệ với công chúa Jessyca cùng với Louisa Louise của Tinh Linh tộc, thái độ thù địch của Mạnh Hàn đối với Tinh Linh tộc đã giảm đi rất nhiều, nhưng mỗi nhớ tới giờ khắc đó, Mạnh Hàn vẫn có một cảm giác kích động muốn cắn răng hàm. Trải qua sự khuất nhục đó, khiến Mạnh Hàn trước sau không có cách nào tiêu tan.Mà bây giờ có một tình hình không có lực phản kháng lại xuất hiện. Bên trong tiềm thức Mạnh Hàn, một ý niệm không chịu thua trực tiếp bốc cháy. Cho dù thân thể vẫn đang run rẩy, nhưng Mạnh Hàn đã bắt đầu cảm thấy phẫn nộ, cảm thấy muốn đối kháng.Ma lực căn bản không thể cung cấp bất kỳ trợ giúp nào. Dưới ý niệm của Benson, trong phạm vi toàn bộ Hoàng Kim Thành, tất cả nguyên tố ma pháp dường như đã tách khỏi mọi người một khoảng. Bất kể là ma pháp đã phóng thích hay ma pháp đang dự định phóng thích, toàn bộ đều nhanh chóng mai danh ẩn tích. Ngay cả ma pháp hỏa diễm đang thiêu đốt trên người cây cuồng bạo, giờ phút này cũng biến mất không thấy hình bóng. Cả toà thành thị trong chớp mắt đã chìm trong bóng tối.Ý nghĩ phản kháng của Mạnh Hàn vừa xuất hiện, hắn liền cảm giác được một sự sợ hãi xuất phát từ nội tâm. Áp lực giống như núi đè xuống khiến Mạnh Hàn không nhịn được hàm răng cũng bắt đầu va vào nhau lách cách. Trong lòng dường như có một ý nghĩ khác hiện lên:Đó là Benson. Đó là người mình, không nên phản kháng, vô dụng, buông tha đi!Mạnh Hàn liên tục tự thôi miên mình, bảo bản thân từ bỏ đối kháng với uy nghiêm của Benson. Ngay thời điểm bản thân Mạnh Hàn cũng cho rằng mình không kiên trì được nữa, muốn hoàn toàn từ bỏ, hình ảnh sáu vị trưởng lão Tinh Linh tộc tìm lấy ký ức lại một lần nữa xuất hiện ở trong đầu. Thậm chí ngay cả hình ảnh trước đó khi Mạnh Hàn bị người đè chặt xuống đất hoàn toàn không có lực phản kháng cũng xuất hiện ở trong đầu.Sau khi những hình ảnh áp bức và lăng nhục này xuất hiện, thật bất ngờ Mạnh Hàn không nghĩ tới điều gì khác, ngoại trừ cảnh tượng khi mình mới vừa tới Hoàng Sa Trấn. Lúc đó, Hoàng Sa Trấn không xu dính túi, mấy trăm người sinh sống khổ sở, nhưng không có một người nào từ bỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...