Ngắm chuẩn và bắn.
Trong ống đồng mà Lôi Ao vác trên vai, nhất định có vũ khí giết người cực kỳ lợi hại.
Mặc dù Lôi Ao không tiếp tục ra tay, nhưng lại khiến Hà Xa càng phân thần, phân tâm.
Y đang bận giao đấu với Lôi Nhất.
Vũ khí của Lôi Nhất chia làm hai đầu, đều chuyển động, đều nổ tung, đều có sức sát thương cực lớn.
Y còn phải đối phó một đục đột nhiên, cùng với một đinh đột ngột của Lôi Đột.
Bất kể trúng đinh hay đục, e rằng đều sẽ tan tành rải rác, chết không toàn thây.
Y còn phải để ý đến Lôi Ao ngắm chuẩn và bắn.
Nếu như đó là vũ khí có sức sát thương cực lớn, mình có thể chịu được không? Chống đỡ được không? Né tránh kịp không? Cho dù mình không việc gì, nhưng an nguy của những người khác trong tiệm thì sao? Có ảnh hưởng đến bọn họ, liên lụy đến người vô tội không? Cho dù Lôi Ao bắn không trúng, nhưng nhất định sẽ phá hủy rất nhiều nơi, rất nhiều thứ trong tiệm. Những chuyện này khiến Hà Đô Đầu lo lắng, cũng khiến y do dự và phân thần, phân tâm.
Y chỉ có cách tốc chiến tốc thắng.
Mặc dù đối với chiến cuộc hiện giờ, y muốn lập tức phân thắng bại, lập tức định sinh tử, vậy thì càng bất lợi hơn.
Nhưng y đã không có lựa chọn khác.
Lôi Đột giống như đã nhìn ra đối phương đang phân tâm, lập tức xông lên, một đinh vào ngực, một đục vào đầu.
Hà Xa đang chờ hắn tấn công.
Nếu Lôi Đột không động thủ, Hà Xa thật không có biện pháp dẫn hắn đến đây.
Lôi Đột vừa tới, quyền chưởng của Hà Xa cũng đánh ra.
Trước khi công kích, đinh và đục Lôi Đột đã va chạm phát ra tiếng nổ rền vang, cộng thêm Lôi Nhất đã đốt roi pháo hai đầu, đùng đùng đoằng đoằng, đinh tai nhức óc, uy thế bức người, đốm lửa tung tóe.
Nhưng hiện giờ ánh lửa càng bừng lên.
Ánh lửa đến từ đôi tay của Hà Xa.
Yvẫn dùng bảy quyền, chín chưởng, chín chưởng, bảy quyền.
Nhưng lần này theo một vòng quyền pháp chưởng công, lại có điểm khác biệt.
Lần này là “hỏa quyền”, còn có “hỏa chưởng” .
Cả cánh tay giống như bốc cháy, ngọn lửa bừng lên, lượn quanh cánh tay, sau đó mới xuất thủ, xuất kích.
Đây mới là tuyệt kỹ của Hà Đô Đầu.
Người ta gọi y là “Hỏa Tinh Đô Đầu” chính là vì tuyệt kỹ này, “Hỏa Quyền Thiêu Chưởng”.
Y xuất thủ là một loại đốt cháy.
Bộ chưởng pháp quyền công này của y xuất xứ từ một nhân vật đứng đầu trong Lục Phiến Môn. Người nọ dùng một đôi tay sắt không gì không phá được, không đối thủ nào không hạ được, thành danh trên đời, uy chấn thiên hạ.
Người nọ họ Thiết, tên Du Hạ, ngoại hiệu là “Thiết Thủ Thần Bổ”.
Không sai, chính là y.
Một đinh một đục của Lôi Đột đánh tới, Hà Hỏa Tinh liền dùng một quyền đánh vào trên đinh, một chưởng vỗ vào trên đục.
Xương thịt làm sao địch nổi sắt đồng?
Cho dù đó là nắm tay và bàn tay bốc cháy, làm sao chống được cái đục gõ một cái là có thể rung lên một tiếng sấm, cùng với cái đinh đập một lần là có thể nổ ra một tia sét rực rỡ?
Đúng là không chống được.
Cho nên Hà Hỏa Tinh bay ra ngoài, nhanh giống như một viên vẫn thạch trên trời cao, một viên sao băng mang theo lửa.
Sao băng không phải bươm bướm.
Bươm bướm cũng không phải kiếm.
Kiếm càng không phải là sao băng.
Nhưng ba thứ hoàn toàn khác biệt này lại thường đi kèm với nhau, nguyên nhân là chúng đều nhanh, đều sáng, đều sẽ biến mất trong nháy mắt.
Trong nháy mắt này, Hà Xa bị hai đại cao thủ Lôi Nhất và Lôi Đột vây công lại đột nhiên biến mất.
Cả người y bốc cháy, quả thật giống sao băng.
Lướt đi như bươm bướm.
Xuất thủ như kiếm.
Đúng, là kiếm, một kiếm định giang sơn.
Y mượn lực Lôi Đột tấn công, giống như hoả tiễn bốc cháy bắn về phía Lôi Ao.
Lúc này ngón tay của Lôi Ao vừa móc lại, khởi động cơ quan, miệng ống đồng phát ra một tiếng “đùng”, bắn ra một quả cầu lửa.
Cầu lửa nhanh như chớp, giống như một con cá chuồn giết người, rời nước chỉ trong nháy mắt, sau đó chìm vào dòng lũ.
May mắn là Hà Hỏa Tinh nhanh hơn đối phương một bước, y đã phát động tấn công trước Lôi Ao.
Y đánh tới một quyền, quả cầu lửa kia vừa mới rời khỏi miệng ống, đã bị một quyền của y đánh ngược về, khiến nó đụng vào trong ống đồng.
Sau đó Hà Xa vội vã lui về phía sau, một hơi lộn mười bảy mười tám cái.
Tiếp đó chợt nghe một tiếng nổ tung.
Tiếng nổ phát ra từ trong ống đồng.
Cả tiệm đều chấn động, lắc lư. Sức nổ và ánh lửa, bộc phá và sóng nhiệt khiến người trong tiệm đều thất thần.
Lôi Đột thấy thế, lập tức phi thân tới ngăn cản, nhưng đã chậm một bước.
Lôi Đột kịp thời dừng lại, cách Lôi Ao khoảng mười hai mười ba thước.
Trong khoảnh khắc này, vụ nổ tung đã phát sinh.
Lôi Đột không thể làm gì được.
Hắn chỉ có thể đứng đó, y phục toàn thân, kể cả da tóc đều giống như hơ lửa, ngây ngốc như một tảng nham thạch.
Hắn xem như còn tốt, ít nhất vẫn còn “tồn tại”.
Lôi Ao thì đã “biến mất”.
Sau một tiếng nổ lớn, khói lửa bốc lên, máu thịt tung tóe, Lôi Ao đột nhiên “không thấy nữa”.
Hắn chỉ còn lại mảnh vụn, xương thịt máu đông, cùng với huyết tương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...