Thiên Hạ Đệ Nhất Thần - Lý Tuấn Hy

“Muội cũng có loại cảm giác này?”

Trong lòng Lý Tuấn Hy run lên một cái, không biết vì gì, càng nói chuyện với cô gái, ngửi thấy mùi hương trên thân nàng, hắn cũng có cảm giác quen thuộc, thoải mái như thể họ từng quen biết trước rồi.

Nhưng hắn đã xác nhận lại, từ lúc sinh ra tới bây giờ, hắn chưa từng gặp cô gái này.

“Ca ca cũng có sao? Ta cũng cảm thấy điều này rất kỳ lạ, vừa rồi, trạng thái phụ linh đã đạt tới trạng thái cao nhất, đây là lần đầu tiên đạt tới mức cao nhất từ lúc ta có ký ức tới nay. Trước đây, phụ linh mạnh nhất của ta là Thanh Nhi, Thanh Nhi là người sinh cùng năm cùng tháng với ta, trạng thái phụ linh cũng chỉ tới cấp sáu”, cô gái khẽ khàng nói.

“Cái gì là phụ linh?”, Lý Tuấn Hy tò mò hỏi.

“Là kiểu ta vừa nhập vào thân huynh khi nãy, làm cơ thể ta biến thành “linh thể”. Đây là năng lực bẩm sinh của ta, có thể tăng sức chiến đấu toàn diện cho huynh, đạt tới mức phụ linh viên mãn, có thể tăng cảnh giới của huynh lên gần một cấp bậc!”, cô gái chân thành giải thích.

“Quá thần kỳ!”, Lý Tuấn Hy có chút ngạc nhiên.


Một cô gái bẩm sinh không có Bạn Sinh Thú nhưng có thể nhập vào xác người khác, giúp họ tăng sức chiến đấu?

Hóa ra mình có thể làm cho nàng phụ linh tới mức cao nhất, chả trách nàng lại tin tưởng mình như vậy, còn thân thiết như thế.

“Ca ca nhìn móng tay của Linh Nhi đi!”, nàng đột nhiên chìa tay ra, mười ngón tay nhỏ bé trắng nõn lắc lư trước mặt Lý Tuấn Hy.

Lý Tuấn Hy cũng không nhịn được mà nắm lấy tay nàng, cảm giác mềm mại mà ấm áp, đúng là thoải mái!

“Ca ca...”, cô gái vội rút tay về, gương mặt ửng đỏ, màu sắc hồng phấn rất xinh đẹp, thiếu nữ e lệ vô cùng động lòng người.

“Xin lỗi!”, Lý Tuấn Hy cũng vội nói, vừa rồi hắn đúng là không kiểm soát được.

“Huynh nhìn móng tay ta là được rồi!”. Sắc mặt nàng hồn nhuận, cúi đầu không dám nhìn Lý Tuấn Hy nhưng bàn tay nàng lại được giơ lên lần nữa. Lý Tuấn Hy quan sát thì phát hiện chúng đều khác nhau.

Trên tám móng tay đều có những ký hiệu kỳ lạ, những ký hiệu và thiên văn này phức tạp mà huyền ảo, nhìn nhiều lần sẽ rất khó chịu.

Chỉ hai trong số mười ngón là không có ký hiệu, hai móng tay trong suốt sáng bóng như là trân châu, bên trong như có năng lượng kỳ quái nào đó đang chuyển động.

“Bọn họ nói Linh Nhi sẽ có mười loại năng lực đặc biệt, chỉ là vừa sinh ra đã bị phong ấn, hiện tại mới thức tỉnh hai loại, một trong số đó là phụ linh, đây là móng tay phụ linh”. Nàng chỉ cho Lý Tuấn Hy nhìn đầu ngón út bên bàn tay trái.

“Còn móng tay này cất chứa sức mạnh Trường Thời Gian, ta có thể thi triển ra một trường thời gian, điều khiển tốc độ chảy của thời gian”, Khương Phi Linh tự hào nói.

Tuy nàng không phải Ngự Thú Sư nhưng có hai năng lực này cũng đủ giúp nàng trở thành một người có địa vị không thể tưởng tượng ở nước Chu Tước.


Hơn nữa, ai biết được tám móng còn lại khi nào được giải phong ấn?

Lý Tuấn Hy nghe mà mờ mịt như lạc trong sương mù, hắn cảm thấy mình gặp cô bé nào chẳng khác nào như đang nằm mơ.

“Linh Nhi, hay là muội gả cho Lý Tuấn Hy đi, có hai năng lực này, muội giúp đỡ Lý Tuấn Hy thì đúng là không ai đỡ nổi đâu!”, gà con bỗng nói.

“Ui, vậy không tốt đâu!”, cô gái có chút ngạc nhiên, dù sao cũng chỉ mới gặp mặt, làm vậy thì hấp tấp quá mà...

“Đừng để ý nó! Từ nhỏ suy dinh dưỡng nên não có vấn đề ấy mà, bị thiểu năng ấy!”, Lý Tuấn Hy không nhịn nổi nữa, trực tiếp nhét gà vàng vào trong không gian Bạn Thú, bằng không nó lại nói bậy nói bạ mất.

“Đậu xanh rau xxxx ngươi! Lý Tuấn Hy, ngươi không phải người...”, lời còn chưa mắng xong, gà con đã biến mất.

Không khí yên tĩnh rồi!

Lý Tuấn Hy cũng đang định thể hiện một chút, ít nhất hắn cũng phải hỏi rõ thân phận cô nương này đã, sau đó tạo thêm cơ hội gặp mặt sau này.


Không ngờ, đúng vào lúc này, bên trái bỗng có một bóng dáng lao ra, chen giữa hai người, đẩy Lý Tuấn Hy bay đi.

“Tên tiểu tặc, ngươi là ai? Dám chòng ghẹo Linh Nhi à!”

Nghe thấy âm thanh vừa thanh thúy vừa hung hãn của cô gái mới xuất hiện, Lý Tuấn Hy đoán nàng ta chính là Thanh Nhi mà Khương Phi Linh vừa nhắc tới.

Nàng ta mặc áo xanh thanh nhã, dáng người thon thả mềm dẻo, da thịt mịn màng, chân mày lả lướt, con ngươi ngậm nước nhìn quanh vô cùng hoạt bát. Đừng thấy cô nương này tuổi không lớn mà lầm, cơ thể dậy thì vô cùng thành công, dưới chiếc váy xanh là dáng người yêu kiều hấp dẫn, đường cong thướt tha, vòng eo nhỏ bé nhưng hữu lực, mang theo dã tính, không hề thua kém cực phẩm đầy đặn ngực cong mông vểnh như Liễu Khanh.

Hai cô gái này đứng chung, một người xuất trần như tiên nữ, không nhiễm khói lửa nhân gian, còn một chẳng khác nào công chúa nơi trần thế, bảy phần kiêu căng, hai phần đáng yêu, một phần xinh đẹp.

Da thịt lấp lánh như có ánh huỳnh quang là Khương Phi Linh tất nhiên càng thêm xuất trần, nhưng Thanh Nhi ngang ngược nhưng dáng người quyến rũ này lại có dung mạo phi phàm.

Lý Tuấn Hy hoàn toàn không ngờ được mình lại gặp được hai cô gái ở nơi rừng sâu hoang dã thế này, nhan sắc Thanh Nhi dường như không hề thua kém Mộc Tình Tình, thậm chí còn vượt trội hơn về mặt khí chất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui