Edit: Mjn Mjn
Trong Vọng Nguyệt lâu, phát ra một tiếng kêu kinh thiên động địa, vang tận mây xanh, vang vọng khắp tiểu lâu.
Trong phòng, Tiểu Ngư nhi vẻ mặt phẫn nộ chỉ vào mặt Thanh Dao: “Nương, nửa bên mặt của người.”
Thanh Dao không tự chủ đưa tay lên sờ gò má nửa bên mặt, nàng biết mình lúc này bộ đáng sợ như thế nào, một bên hồng ban huyết sắc che đi một bên má mà lẽ ra là da thịt tuyết trắng phấn nộn, đột nhiên phá hủy vẻ tươi đẹp vốn có của khuôn mặt, xấu nhan làm cho người ta sợ hãi.
Nói trong lòng không khó chịu là nói dối, nữ nhân trời sinh thích chưng diện, không ai ngoại lệ cả, thế nhưng chuyện đã phát sinh, nàng không có cách nào khác thay đổi, chỉ có thể mạnh mẽ mệnh lệnh cho chính mình tỉnh táo lại.
Nàng xả môi cười nhạt một chút, trước đây động tác này rất ưu nhã, bây giờ bởi vì hợp với một dung mạo xấu, nên bộ dáng đó đã hoàn toàn không có, bất quá khí chất ngạo nghễ trời sinh, cùng bình tĩnh, vẫn không có chút nào hao tổn, không có dung nhan xinh đẹp thiên tiên, những thứ khác càng bộc lộ rõ nét hơn, giống như sự lan tâm tuệ chất của nàng, giở tay nhấc chân đều cao quý.
“Có phải bị biến dạng hay không, Hoa Văn Bác đã hạ xấu nhan cổ cho ta.”
“Xấu nhan cổ.” Mạc Sầu cùng Tiểu Ngư nhi hỏi lại, hai người sắc mặt đều khó coi, không ngờ nam nhân cuối cùng vẫn hại chủ tử, tuy rằng chưa thương tổn đến tánh mạng của nàng, thế nhưng bộ dạng lúc này của nàng, so với giết nàng cũng không khác bao nhiêu.
“Chủ tử, vậy phải làm sao bây giờ?”
Mạc Sầu lo lắng mở miệng. Mâu quang nhịn không được dời về phía Ngân hiên bên cạnh, cùng so sánh với dung nhan xấu của chủ tử, thì Ngân hiên yêu mị càng sâu, không biết hoàng thượng sẽ nghĩ như thế nào, lúc này nhìn mặt hắn thần sắc không đổi, một đôi hắc đồng sâu thẳm ẩn dấu những mũi nhọn lạnh lẻo, một điểm hành động khác thường cũng không có.
Điều này làm cho Mạc Sầu an lòng không ít, chí ít hoàng thượng không có trực tiếp biểu hiện ra ý ghét bỏ, bằng không đối với chủ tử chính là một đả kích, chủ tử gần đây chịu không ít tội, nghĩ đến đó tim của Mạc Sầu liền đau đớn không dứt, ai biết phía sau Vô tình lại cất giấu một bí ẩn kinh thiên như vậy, mà điều này lại làm hại đến chủ tử.
Vô tình đối với chủ tử, không thua gì ân nghĩa tái sinh, chủ tử đối với hắn cũng vừa là thầy vừa là bạn, tình cảm chỉ sợ so với thái sơn còn nặng hơn. Sớm đã thoát khỏi tình cảm nam nữ.
Chủ tử từ trước đến nay vẫn là loại người như vậy, ai đối tốt với nàng, nàng ấy tất đối với người đó rất tốt, tuy rằng hiện tại bị thương tổn, nhưng đáy lòng lại chưa từng trách Vô tình, nhưng như vậy, thì người bị thương có thể là chính mình, nếu như một người đối với nàng không tốt, thì sẽ không thương tổn được nàng, ngược lại càng đối với nàng quá tốt, mà họ lại mang phiền toái cho nàng nhiều nhất, đây mới là cách đả thương người tốt nhất.
“Sao ngươi lại tới đây?”
Thanh Dao quay đầu nhìn phía Ngân hiên, nàng đã có thể suy đoán ra Ngân hiên là ai? Vốn cho rằng hai người không bao giờ gặp lại nữa, không ngờ họ vẫn gặp mặt, hơn nữa hắn lại một lần cứu nàng, duyên phận giữa bọn họ rốt cuộc là thế nào đây.
Ngân hiên cũng không giấu giếm, cho tới bây giờ hắn không muốn giấu giếm nàng bất cứ chuyện gì (TT: một điểm cho ca, chuyện này ca làm tốt hơn Vô Tình ^_^), chỉ là bởi vì cái thân phận này tiện lợi, mà nàng lại không muốn gặp hắn, cho nên mới phải hóa thân thành Ngân Hiên.
“Ta đã sắp xếp xong tất cả, đang chuẩn bị khai chiến, muốn trước khi khai chiến nhìn xem ngươi cùng Tiểu Ngư nhi sống có tốt hay không, không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy.”
Thanh Dao nghe xong lời của hắn, vẫn chưa lên tiếng, toàn bộ gian phòng lâm vào yên tĩnh, Tiểu Ngư nhi đứng ở một bên muốn nói cái gì đó, nhưng Mạc Sầu đã đưa tay đem nàng kéo ra ngoài, mang không gian lưu lại cho hoàng thượng cùng chủ tử.
“Ngươi chuẩn bị làm như thế nào đánh trận chiến đầu tiên, đã chọn quốc gia nào?”
Thanh Dao không nhanh không chậm hỏi, ngước mắt nhìn phía Ngân hiên, hắn cũng đúng lúc nhìn nàng, trong đôi mắt tràn đầy thân thiết, tựa hồ rất đau lòng vì những gì nàng gặp được, trong mắt không có một chút tạp niệm nào, cũng không bởi vì trên mặt nàng có hồng ban mà ghét bỏ nàng.
“Đánh Nguyệt Nhưỡng quốc, nó vừa lúc nằm ở phía bắc của Huyền Nguyệt.”
Ngân hiên trầm giọng mở miệng, Thanh Dao ánh mắt lóe ra, suy tư về vị trí địa lý của Nguyệt Nhưỡng quốc, nàng bây giờ vì ở bên ngoài bôn ba, nên đối với đại thế hiện nay đã rõ như lòng bàn tay, còn cả vị trí địa lý của các quốc gia, đều ở trong đầu, vì thế khi Ngân hiên vừa mở miệng, nàng đã tính toán một phen, đạm mạc lắc đầu.
“Không thích hợp, phía tây bắc của Nguyệt Nhưỡng quốc cũng có một cường quốc khác là Vạn Hạc quốc, hiện tại Thượng Quan Hạo vẫn là thái tử, hắn và ngươi đều là đồ đệ của Thiên Sơn Xích Hà lão nhân, thì mưu lược tức nhiên sẽ có, nếu như ngươi đánh một Nguyệt Nhưỡng quốc nho nhỏ, thứ nhất hắn sẽ coi đây là cái cớ, tập hợp các nước khác thảo phạt các ngươi, thứ hai hắn sẽ thừa cơ chia chén canh này, mà hành động này của ngươi, không thể nghi ngờ là đã giúp cho hắn được lợi.”
Thanh Dao bình tĩnh phân tích ra quan hệ lợi hại trong đó, Ngân hiên sắc mặt âm u, những điều này hắn đều nghĩ qua, thế nhưng không hướng Nguyệt Nhưỡng quốc khai chiến, thì không có biện pháp đột phá tầng cản trở này, thất quốc vĩnh viễn vẫn duy trì hiện trạng, mà hắn nghe sư phụ nói, biết hắn có một kiếp nạn, nên mới thầm nghĩ sớm làm thỏa đáng tất cả, sau đó sẽ cho Nam An vương thống nhất đại vị, bởi vì phụ hoàng trước khi chết đối với mình ký thác kỳ vọng, chỉ cần thống nhất thất quốc, dù cho hắn thực sự tránh không khỏi kiếp nạn, hắn cũng có mặt mũi đi gặp phụ hoàng.
“Ta cũng có nghĩ qua, thế nhưng tìm không được cách nào đột phá tình trạng này.” Cái khó không phải là đánh thế nào, mà là làm thế nào phá được hiện trạng này, Ngân hiên sắc mặt bao phủ một tầng băng, qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn phái người ẩn thân ở trong thất quốc, chỉ vì muốn tìm ra một lý do có thể khai chiến, thế nhưng thất quốc rất cảnh giới, mọi người ai cũng không muốn để lộ sơ hở ra.
“Nếu như ngươi giúp ta một việc, ta sẽ giúp ngươi tìm một cách đột phá, trợ ngươi thống nhất thất quốc.”
Thanh Dao nhàn nhạt mở miệng, lúc nàng nói lời này, giọng điệu ngạo nghễ lơ là, lơ đãng toát ra ngoài.
Ngân hiên nhìn nàng, một điểm cũng không nghi ngờ năng lực của nàng, bởi vì hắn đã nghe sư phụ nói qua, nàng kỳ thực không phải là nàng trước kia, mà chỉ là u hồn đến từ dị thế, mà hắn bị hấp dẫn chính vì nàng đến từ dị thế, thật muốn hỏi nàng, nàng vốn có tên gọi là gì, nhưng lại ngại làm nàng hoảng sợ, vì thế vẫn ẩn nhịn lại.
Nhưng nàng lại nói giúp hắn hoàn thành giấc mộng thống nhất thất quốc, thực sự làm cho hắn quá kinh ngạc, vì sao?
“Thanh Dao, ngươi không cần làm như vậy, ta cứu ngươi là cam tâm tình nguyện, không phải là vì muốn ngươi báo đáp.”
“Ta biết.” Thanh Dao nhẹ giọng mở miệng, nàng tin tưởng hắn, bởi vì hắn không phải cái loại người vì mộng tưởng mà có thể nói lời trái lương tâm, cũng không phải là người vì mộng tưởng có thể làm việc trái lương tâm, tất cả đều là hắn cam tâm tình nguyện, chính vì hắn cam tâm tình nguyện, cho nên nàng mới ra tay trợ giúp hắn, mà nàng giúp đỡ hắn là có điều kiện, có thể xem như hai bên cùng hợp tác, nàng vận dụng đầu óc, còn hắn thì xuất ra binh lực, đến lúc đó, hai người chia đều thiên hạ, mỗi người đều đạt được đều mình muốn.
“Ta có điều kiện.”
Thanh Dao nói xong, Ngân hiên chăm chú nhìn nàng, biết nàng tin tưởng hắn, trong lòng thật cao hứng, hắn thở dài một hơi, chậm rãi mở miệng: “Ngươi nói đi.”
“Thứ nhất, giúp ta ra mặt, cùng Đan Phượng quốc nữ hoàng chào hỏi, lấy được giải dược của Huyết hàng, ta không muốn để cho Vô tình chết, thứ hai, ta đã xây dựng một tổ chức, tên là Phượng Thần cung, tương lai lúc thiên hạ thống nhất, Phượng Thần cung sẽ trở thành tổ chức lớn nhất Huyền Nguyệt, triều đình không được can thiệp bất cứ chuyện gì bọn họ làm, nhưng ta cũng cam đoan, sẽ không làm chuyện gì thương thiên hại lý.”
Ngân hiên nghe xong Thanh Dao nói, đôi mắt đồng sâu không lường được kia bắt đầu lấp lánh ánh sáng, lộ ra vẻ tiếu ý vui mừng.
Hắn vốn còn lo lắng, nếu mình thực sự trúng kiếp nạn mà không tránh thoát được, như vậy mẹ con các nàng phải làm sao bây giờ? Hiện tại không phải tốt rồi sao? Nàng có Phượng Thần cung hộ thân, một thân vinh hoa phú quý, hắn có cái gì mà không thể đáp ứng, tuy rằng sư phụ nói qua, nàng có thể hóa giải kiếp nạn của hắn, thế nhưng chuyện gì cũng không có tuyệt đối, vì thế tất cả hãy thuận theo tự nhiên đi.
“Được, ta đáp ứng ngươi.”
Ngân hiên dùng sức gật đầu, kỳ thực hắn vẫn biết, nếu quả thật nàng muốn Phượng thần cung lớn mạnh, hoàn toàn có thể không cần giúp đỡ hắn hoàn thành giấc mộng, lấy được giải dược cũng không phải việc khó gì, thế nhưng nàng lại muốn trợ giúp hắn, bởi vì nàng từ trước đến nay là một người có ân tất báo, người đối với nàng tốt, nàng tất đối với người đó tốt, hắn vẫn luôn biết thế.
Ngân hiên tâm nặng trịch, thái độ này của nàng, rất dễ bị thương tổn, nếu như có thể, hắn thực sự muốn cả đời bảo vệ nàng.
“Thành giao.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...