Thiên Giới Hoàng Hậu
Mộ Dung Lưu Tôn vẻ mặt bình thản quét mắt nhìn nàng, nhớ tới việc lúc trước nàng dâng tặng cho hoàng hậu đan dược, thì sắc mặt liền hòa hoãn một… hai… phần, phất phất tay: “Đứng lên đi, A Cửu, ban thưởng ngồi.”
“Dạ, hoàng thượng.”
A Cửu mang một cái ghế qua đây, mặt trên của ghế lót một cái đệm dày, mời Tây Môn Tân Nguyệt ngồi xuống.
“Nghe nói ngươi biết Liễu Không hòa thượng?” Đôi mắt đen của Hoàng thượng bắn ra ánh sáng khiếp người, mắt không nháy không chớp nhìn chằm chằm Tây Môn Tân Nguyệt, Tây Môn Tân Nguyệt cảm thụ được sự lãnh khốc vô tình của hắn, chân tay liền có chút luống cuống đối với cái nhìn này, bất quá nàng vẫn có thể trấn định lại tâm tình, chậm rãi mở miệng.
“Không phải Tân Nguyệt quen biết, mà là một hạ nhân của Tây Môn gia biết, ngày đó lúc hắn đi dâng hương, thì gặp ngay thời điểm hoàng thượng hạ chỉ kê biên tài sản Nguyệt Giác tự, hắn nhận ra Liễu Không đại sư, liền đi bẩm báo phụ thân, phụ thân cũng không dễ dàng tin vào việc này, vì sự tình liên quan trọng đại, hơn nữa hoàng thượng cũng đã mệnh lệnh cho Nam An vương và Bắc Tân vương cùng Hình bộ thẩm tra xử lí, nhưng phụ thân lại nghĩ, nói không chừng một chi tiết nhỏ có thể giúp được cho hoàng thượng, bởi vậy mới phái hạ nhân kia truyền tin vào cung cho Tân Nguyệt đến gặp hoàng thượng.”
Tây Môn Tân Nguyệt kể lại chuyện đã xảy ra, hoàng thượng ngồi ở trên cao nhướng mài, nhanh chóng mất đi tính nhẫn nại, lạnh lùng mở miệng: “Liễu Không đó rốt cuộc là liên quan gì đến chuyện này?”
“Bẩm hoàng thượng, Liễu Không hòa thượng, nguyên lai tên gọi là Tô Trảm, khi tuổi còn trẻ, là người yêu của thái hậu nương nương.”
“Tô Trảm?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...