Thiên Điểu Trước Gió


Đứa bé gái đột nhiên ngoan ngoãn bỏ cái bánh bao trở lại vào đĩa, không nói không rằng leo khỏi ghế rồi chạy thẳng về phía người phụ nữ vừa lên tiếng gọi
"Mami"
Lục Giai nhìn theo hướng của đứa bé gái chạy đi, cô bắt gặp một người phụ nữ trên dưới ba mươi, da dẻ mịn màng, gương mặt vô cùng xinh đẹp, vóc dáng lại càng không thua bất kỳ một minh tinh nào, nội tâm của Lục Giai gào thét
Ôi mẹ ơi, sao lại có người xinh đẹp đến mức độ này, gương mặt đó không nổi tiếng đúng thật là đáng tiếc
Lục Giai thất thần đứng dậy, cô bị chính vẻ đẹp kia cướp mất hồn vía, người phụ nữ kia nắm tay đứa bé lúc nãy tiến về phía cô
"Thành thật xin lỗi, là con gái của tôi không hiểu chuyện, để tôi mời cô bữa ăn này xem như tạ lỗi, có được không?"
Lục Giai nghe đến đây vội vàng lắc đầu, hai tay liên tục vẫy vẫy "Không cần đâu, là tôi mời em ấy ăn bánh bao thôi, phu nhân không cần ngại"
Người phụ nữ kia nhìn vào đồng hồ treo trên tường trong quán, cô mỉm cười "Cũng còn sớm, lâu rồi tôi không đến đây ăn, hay là chúng ta cùng ngồi đi, cô không ngại chứ?"
Lục Giai cong miệng cười "Vậy thì còn gì bằng"
Người phụ nữ kia gọi thêm hai đĩa bánh bao Ngọc Thố cùng vài món cao cấp ở đây, đến cả giá cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn một cái, Lục Giai mím môi cười khổ
Người có tiền quả là có hào quang của người có tiền.

Không biết là nhân vật lớn nào đại giá quan lâm, đúng là đất dưới chân Thiên tử, đâu đâu cũng là bạch phú mỹ
"Không biết phải xưng hô với phu nhân thế nào?" Lục Giai ngượng ngùng hỏi
"Chồng tôi họ Phó, còn cô?"
Lục Giai nhanh nhẹn đáp lời "Tôi họ Lục"
Cả ba người, hai lớn một nhỏ ngồi ăn rất vui vẻ, ban đầu có hơi ngượng ngùng nhưng sau khi nói chuyện với nhau được vài câu, bầu không khí cũng dần trở nên tự nhiên hơn
Phó Diệp Hảo lại tiếp tục công cuộc ăn bánh bao đang bị bỏ dở "Mami, con có thể mua thêm bánh bao mang về không?"
Vị Phó phu nhân kia bất đắc dĩ cười "Con ăn chưa đủ sao? Lại còn muốn mua?"
Phó Diệp Hảo ngẩn mặt lên kháng nghị "Không chỉ muốn đãi cả nhà một bữa thôi mà"
Phó phu nhân nhìn đứa trẻ cười rất ngọt ngào, tuy ngữ khí có phần nghiêm khắc nhưng rõ ràng trong mắt lại ẩn chứa đầy ý tứ nuông chiều

Hai người phụ nữ xinh đẹp và một đứa trẻ xinh xắn đáng yêu ngồi cùng nhau đột nhiên lại khiến họ trở thành tâm điểm, rất nhiều người đã không kiềm lòng được mà nhìn về phía họ
Một lúc sau, Phó phu nhân đặt đũa xuống cẩn trọng hướng về phía Lục Giai ngõ ý
"Đến giờ tôi phải về rồi, tôi đưa Diệp Hảo đi trước đây.

Lục tiểu thư cứ tự nhiên.

Rất vui vì gặp được cô"
Lục Giai đứng dậy tiễn hai người đi, cô ăn đến no căn bụng, không dám bỏ lại thức ăn thừa bèn cố nán lại ăn cho hết.

Đến khi gọi thanh toán, nhân viên phục vụ nói rằng bàn của cô đã được Phó phu nhân thanh toán rồi, Lục Giai bần thần ôm cái bụng no căng của mình rời khỏi Tán Gia Hiệu
Trên đường trở về, trong đầu cô xoay vòng một thứ, đó chính là nhan sắc xinh đẹp cùng khí chất ngời ngời của vị Phó phu nhân đó
Trên đời này có người xinh đẹp đến vậy...
Đã vậy còn đãi một người lạ mặt như mình ăn một bữa...Món Bách Bảo đó chắc chắn bằng nửa tháng lương của người bình thường
Càng nghĩ Lục Giai càng cảm thấy mơ hồ, cô đang sống trong cái thế giới gì vậy.

Ra đường ăn một bữa cũng gặp phải cao nhân
Xem ra đứa bé đó rất có thể là nói thật, thẻ tín dụng kia quả thật có thể dùng
- ------------//----------------
Gần đây Lục Giai rất chăm chỉ đi thử vai, nhưng có vẻ vận may của cô trong tháng này đã dùng hết, cô đến bất kỳ chỗ nào cũng đều bảo đã chọn được người phù hợp, thế là đành lủi thủi ra về
Một diễn viên mới có chút thành tựu, không có công ty quản lý, không có tiền, cũng không có quan hệ rộng, không có bất cứ thứ gì trong tay, Lục Giai ngồi bên vỉa hè bắt đầu hoài nghi về nhân sinh
Cô đến phim trường xem các đoàn làm phim đang đóng phim, ở một góc cách chỗ cô đứng không xa, có rất nhiều người tụ tập, Lục Giai tò mò đi đến, hóa ra là họ đăng ký đóng vai quần chúng cho một bộ phim sắp khai máy, cô cũng xếp hàng ngay ngắn đợi đến lượt mình

Quần chúng thì quần chúng, đâu phải cô chưa từng đóng quần chúng
Còn một người nữa đã đến lượt Lục Giai, lúc này một người khác trong đoàn phim hối hả chạy đến báo tin
"Diễn viên đóng vai nô tỳ của nữ chính gặp tai nạn xe gãy chân rồi, phải nhanh chóng tìm một người khác thay thế"
"Chết rồi, ngày mai khai máy rồi, không kịp tìm người thay thế"
Lục Giai đứng rất gần, cô nghe rất rõ, với lại người đang xếp hàng đứng phía trước cô lại là đàn ông
Cơ hội tới rồi
Lục Giai lặp tức giơ cao tay chủ động nói "Tôi.

Tôi có kinh nghiệm đóng vai tỳ nữ, tôi được không?"
Nam nhân viên kia nhìn bộ dạng của cô, anh ta mang theo dáng vẻ ngờ vực hỏi lại "Cô được không vậy?"
Lục Giai gật gật đầu như gà mổ thóc
"Cô đi theo tôi"
Lục Giai được nam nhân viên đoàn đưa đến trước mặt một vị đạo diễn
"Đạo diễn, tôi tìm được cô gái này, ông xem có thay thế được không?"
Tô Bách là một đạo diễn không quá nổi tiếng trong nghề, ông chỉ nhìn Lục Giai một cái rồi nhíu mày "Chỉ sợ sẽ lấn át nữ chính"
Lục Giai không hiểu Tô đạo diễn nói như vậy là ý gì cho tới khi cô nhìn thấy Thang Vy Vy, nữ chính mà đạo diễn Tô nhắc tới
Nhan sắc của Thang Vy Vy không được tự nhiên, đường nét cũng không hài hòa, vì ham muốn cái đẹp mà cô ta đã không màn đến việc động chạm dao kéo, vai nữ chính này là do kim chủ đứng phía sau sắp xếp.

Phim của Tô Bách được đầu tư thì đương nhiên ông không thể làm khác
"Thôi được rồi, đành vậy thôi" Tô Bách đồng ý giao cho Lục Giai vào vai nữ tỳ hầu hạ bên cạnh Thang Vy Vy, chính vì đặc trưng của vai nữ tỳ là nữ chính xuất hiện ở đâu thì nữ tỳ sẽ ở đó nên đất diễn cũng không ít

Lục Giai nhận được vai, cô mừng rỡ cầm kịch bản về nhà đọc, qua đánh giá cô cảm thấy vai diễn nữ tỳ Tiểu Ngọc này đối với cô mà nói là vô cùng đơn giản, ngoài ra còn có những câu thoại gây hài nữa, là một nữ tỳ đáng yêu, trung thành và suốt quá trình chỉ cần ngồi ăn cẩu lương của đôi nam nữ chính trong phim
Cô được thêm vào nhóm chat của Đoàn làm phim "Độc Sủng Vương Phi"
'Độc Sủng Vương Phi' là một bộ phim ngôn tình cổ đại ngọt ngào, ngoại trừ vài phân cảnh biến cố nhỏ không đáng nhắc tới thì việc cho khán giả ăn cẩu lương là hầu hết xuyên suốt bộ phim
Nhưng mà Lục Giai đồng thời phát hiện ra một điều, vai nữ tỳ này kết cục vẫn là vì cứu nữ chính mà bị sát thủ giết chết
Lục Giai "..." Tại sao lần nào kịch bản đến tay tôi cũng chết hết vậy
Đoàn làm phim bước vào những cảnh quay đầu tiên, công việc của Lục Giai rất nhàn, rất đơn giản, hầu như những cảnh quay của cô và nữ chính Thang Vy Vy chỉ cần một lần là qua.

Tuy Thang Vy Vy không có tài năng đặc biệt nhưng lại rất biết cách đối nhân xử thế, cũng nhờ vậy mà người trong đoàn cũng ít lời ra tiếng vào
Đến giờ nghỉ trưa, Lục Giai ôm phần cơm hộp của mình trốn vào một góc vừa ăn vừa lướt tin tức
Một tin tức khơi gợi sự hiếu kỳ của Lục Giai, đó là, Chủ tịch Tập đoàn Tống thị lần đầu tiên rót tiền đầu tư một dự án phim điện ảnh, công ty sản xuất Nhất Tuyến Khuyên
Nhất Tuyến Khuyên
Công ty giải trí thuộc Tập đoàn Tống thị, nơi chỉ có chỗ dành cho những người có thực lực
Nơi sản sinh ra các minh tinh màn bạc
Lục Giai chấn kinh, cô muốn tham gia vào bộ phim này, dù chỉ là một vai quần chúng thôi cũng được
Cô tìm kiếm thêm thông tin từ dự án phim này, thời gian công bố chính thức là tận hai tháng sau, đến lúc đó cô cũng đã quay xong 'Độc Sủng Vương Phi' rồi.

Vừa nghĩ đến viễn cảnh được đến tham gia vào dự án kia, máu nóng trong người Lục Giai cứ sôi sục lên như tồn tại một ngọn lửa cháy bừng bừng trong chính cơ thể cô
Lục Giai ăn nhanh phần cơm của mình, trong lòng dâng tràn sự kích động, hào hứng.

Vì vậy, suốt quá trình quay phim ngày hôm đó, Lục Giai cứ như mang trong mình nguồn năng lượng vĩnh cửu, năng lượng tích cực cứ không ngừng tỏa ra
Tối hôm đó, Lục Giai mở máy tính lên, cô truy cập vào trò chơi yêu thích của bản thân, tựa game này cô đã chơi gần 6 năm nay, những lúc rảnh rỗi cô đều sẽ vào đây để chiến vài trận cùng đồng bọn chí cốt
League of Legends - Liên Minh Huyền Thoại là tựa game yêu thích duy nhất của Lục Giai, thể loại phối hợp đánh nhau như vậy mới đủ kích thích cô
Người chơi 'Đụng Là Chết' online, một lời mời tham gia phòng chơi được gửi đến.


Nhìn thấy người mời là 'Đoạt mệnh có Penta", Lục Giai không suy nghĩ liền vào phòng chờ
Phòng chờ chỉ có Lục Giai, Đoạt Mệnh và một đồng đội thường chơi cùng là Tiểu Hổ Ca Ca.

Hai người đồng đội này cùng Lục Giai đã chơi cùng nhau trong quãng thời gian khá lâu, họ chỉ là bạn quen trong game, không biết nhau ở ngoài đời
Hệ thống kết nối đàm thoại, Lục Giai như mọi khi liền to giọng "Vào đi, lão nương muốn đồ sát rồi, MVP hôm nay đều là của tôi hết"
Đoạt Mệnh và Tiểu Hổ bật cười vội vàng bắt đầu trò chơi.

Mỗi người sẽ sử dụng một tướng đại diện trong hiệp này, Lục Giai vẫn hăng hái như mọi ngày, cô chọn đường giữa (Mid), vị tướng yêu thích của cô là nữ sát thủ Katarina với ngoại hình vô cùng ngầu lòi, bộ kỹ năng ám sát, quét sạch toàn đội hình
Nhân vật của Đoạt Mệnh chọn là Leesin-đường rừng.

Còn Tiểu Hổ chọn là tướng Riven với thanh đao to trên tay, vị trí là trấn giữ đường top (Đường trên)
Hai người chơi ngẫu nhiên khác được ghép chung là hai vị trí còn lại, xạ thủ (ad) và hỗ trợ (sp) của đường bot (đường dưới)
Lục Giai mua trang bị nhanh chóng chạy lên đường giữa, đối thủ đối đầu trực diện của cô là Cassiopeia - nàng rắn xinh đẹp, Lục Giai rất tự tin với vị tướng cô cầm trong tay, khi vừa lên level 3, Lục Giai đã thi triển bộ kỹ năng đặc quyền, vừa ném, vừa nhặt, vừa phi dao găm khiến nàng rắn phải lên bảng điểm số
Thành công đoạt được mạng đầu, Lục Giai ăn hết số lính, sau mười phút đầu trận, trang bị mua được cũng đã bỏ xa đối thủ.

Lục Giai liên tục hạ sát nữ thần rắn Cassiopeia khiến nàng ta phải liên tục về hồ nước hồi sinh
Lục Giai: "Tôi xuống bot, Đoạt Mệnh cậu canh Cassiopeia cho tôi"
Đoạt Mệnh "Được"
Vẫn chưa thể thỏa mãn, Lục Giai mang Katarina của cô dạo xuống đường bot, nhân lúc xạ thủ và hỗ trợ của kẻ địch không có tầm nhìn, cô liền tốc biến đến, ám sát và thi triển bộ kỹ năng chết chóc kia một cách thành thạo, đối thủ hoa mắt, không thể chống đỡ, màn hình hiển thị double kill
Lục Giai đi mid không cần đến sự hỗ trợ của rừng, cô cứ như vậy mà đi dạo khắp bản đồ, bao nhiêu cái xác lần lượt nằm xuống dưới chân cô
Hệ thống [Đụng Là Chết đã trở thành huyền thoại]
Kết thúc trận chiến, Lục Giai được hưởng bốn vinh danh từ đồng đội, tổng sát thương gây được trong trận chiến là giữ vị trí cao nhất, số lượng vàng kiếm được cũng là cao nhất, Lục Giai đắc ý nói vào micro "Tôi bận rồi, các người đừng đợi tôi"
Lục Giai thông báo xong liền thoát game, cô còn phải đọc kịch bản, Lục Giai học thuộc rất nhanh, thuộc rồi cô mới an tâm lên giường ngủ thật sớm để giữ tinh thần thoải mái nhất, ngày mai có cảnh quay quan trọng, cô không được để bản thân phạm bất cứ sai lầm nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui