Thiên Điểu Trước Gió


Lục Giai theo anh đến phòng ăn tối, rất nhiều món ăn đã được dọn lên sẵn.

Ngôn phu nhân tươi cười nói với Lục Giai "Cháu không cần ngại, ở đây đều là người một nhà"
Lục Giai ngồi xuống ghế, đối mặt với loại chuyện này, cô vẫn có phần ngại ngùng khó nói, Ngôn phu nhân nhìn cô, bà cười cười khó hiểu, sau đó lại hất cằm ra ám hiệu cho Ngôn Phiên
Anh hiểu ý của bà nên nhanh chóng gấp thức ăn cho vào chén của cô "Em ăn đi, dinh dưỡng"
Lục Giai bắt đầu ăn, Ngôn Phiên và cô lại bắt đầu rơi vào trạng thái yên lặng, Ngôn phu nhân để ý rất kỹ thói quen này của Ngôn Phiên và bà cũng phát hiện ra Lục Giai cũng giống như vậy, cả hai khi ăn đều không thích nói chuyện
Bà nhướng mày, suy nghĩ có chút xa vời về tương lai, không được như vậy, một mình con trai của bà là quá đủ nhàm chán rồi, nếu ngay cả Lục Giai cũng im lặng trong bữa ăn, bà sẽ chán chết, nghĩ đến đây, Ngôn phu nhân liền tìm chuyện hỏi Lục Giai
"Lục Giai à, cháu thấy có hợp khẩu vị không?"
Lục Giai gật đầu lễ phép đáp lại "Dạ rất ngon, thịt rất mềm, nước canh rất ngọt, cháu rất thích"
Ngôn Phiên ăn chậm lại một chút như muốn lắng nghe câu chuyện của hai người, nhưng vẫn không hé răng nói lời nào
Mẹ của Ngôn Phiên nhìn anh cứ như khúc gỗ mục không thể đẽo, bà chỉ còn biết trông chờ vào Lục Giai
"Phải rồi, bộ phim nói về bác sĩ đó của cháu...tên gì nhỉ..tên..."
Lục Giai cười tiếp lời "Nhân Tâm ạ"
"Đúng đúng, Nhân Tâm xem rất hay, bác rất thích, vậy cháu có đang đóng phim nào khác nữa không?"
Lục Giai nghĩ ngợi một lúc, cô mới chậm rãi đáp "Bộ phim vừa đóng máy của cháu thuộc thể loại huyền huyễn, có lẽ vào khoảng quý hai năm sau sẽ phát sóng truyền hình, tuy kinh phí đầu tư phim này không lớn như 'Nhân Tâm' nhưng về nội dung cháu cảm thấy...cũng không tệ, đáng để kỳ vọng"
Ngôn phu nhân hào hứng, bà như một người hâm mộ chân chính của Lục Giai "Nhất định phải xem rồi, bác trước giờ không kén chọn phim, thể loại nào bác cũng đã xem qua, nhất định sẽ ủng hộ cháu"
Lục Giai e thẹn cười "Cảm ơn bác gái"
Tính tò mò của Ngôn phu nhân lại bị khơi dậy, thỉnh thoảng buông đũa xuống, bà lén nhìn Lục Giai rồi hỏi cô có thể hé lộ chút tình tiết phim không?
Lục Giai kể sơ lượt qua về nhân vật Bạch Thường Hi của cô, cả hai người một lớn một nhỏ cứ cười khúc khích suốt bữa ăn tối
Ngôn Phiên ngồi xếp tay nhìn mẹ của anh lâu rồi mới được vui vẻ như vậy, bầu không khí này càng khiến anh cảm thấy ấm áp hơn, một ngọn lửa ấm dịu dàng cháy trong lòng ngực
Sau khi Lục Giai từ giã hai vị tiền bối nhà họ Ngôn, cô được anh đưa trở về lại nhà, trên đường còn ghé lại quán trà Độc Mộc, Lục Giai mua hai cốc trà sữa, của cô một cốc, cốc còn lại cho Ngôn Phiên

"Cái này do tôi mời"
Ngôn Phiên nhận lấy cốc trà sữa, anh tiện tay đặt vào chỗ đựng ly nước trong xe, chiếc xe tiếp tục chạy bon bon trên đường, Lục Giai ngồi trong xe, cô lấy điện thoại ra chụp ảnh tự sướng cùng cốc trà sữa trong tay, mục đích là quảng cáo cho thương hiệu đầu tiên cô làm đại diện
Lục Giai lập tức đăng tải bức ảnh kia lên trang cá nhân, dòng trạng thái đi cùng kèm biểu tượng đáng yêu
[Mãi mãi bình an vui vẻ]
Lục Giai đăng tải bức ảnh đáng yêu lên mạng, người hâm mộ liền phấn khích vào xem
[Uống uống uống, đặt liền trên ứng dụng] Tài khoản này bình luận gửi kèm một hóa đơn điện tử đã thanh toán qua ứng dụng đặt đồ ăn
Lục Giai hí hửng chạy vào trả lời bình luận kia [Lợi hại ghê]
Những người khác chỉ vì một câu trả lời vu vơ của Lục Giai mà chạy đi đặt trà sữa Độc Mộc thông qua ứng dụng rồi chụp màn hình đăng vào Hội Hậu Viện
Vào đúng lúc này, một blogger đăng tải một số hình ảnh chụp được, bức đầu tiên là một chiếc xe Mercedes màu đen biển số WF-1248 dừng ở đối diện quán trà Độc Mộc, bức thứ hai là một cô gái ăn vận trẻ trung năng động, đầu đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang kín đáo đi vào quán trà Độc Mộc, bức cuối cùng là cô gái từ quán trà Độc Mộc đi ra, trên tay cầm hai cốc trà sữa
Fans của Ngôn Phiên vừa nhìn biển số xe liền biết đây là xe của ai, họ bắt đầu có dự cảm bất thường.

Một số 'người qua đường có tâm' đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này, họ kéo nhau vào trong bài đăng kia đá đểu người hâm mộ của Ngôn Phiên
[Đám Phiên Vương đâu hết rồi, vào nhận hàng kìa]
[Tưởng đâu là nam thần không nhuốm bụi trần, hóa ra cũng là loại đàn ông háo sắc]
Hội fans nhà Ngôn Phiên quyết không tham gia tranh cãi những vấn đề này, càng ít tương tác càng tốt, suy cho cùng Ngôn Phiên cũng đã gần ba mươi tuổi rồi, việc anh hẹn hò, kết hôn cũng là chuyện sớm muộn, người hâm mộ của Ngôn Phiên từ sớm đã nghĩ đến chuyện này nên cũng không có gì quá sốc
Mọi chuyện đều được giữ kín, tưởng đâu có thể âm thầm phớt lơ cho đến cuối ngày, Ngôn Phiên đột ngột đăng tải một bức ảnh tự mình chụp ảnh tự sướng cùng cốc trà sữa Độc Mộc lên trang cá nhân kèm dòng trạng thái lúc chín giờ hai mươi phút tối
[Cốc trà sữa này rất ngon]
Điều này làm dấy lên một cơn tiểu địa chấn trong cộng đồng mạng, hàng trăm giả thuyết được thành lập cùng vô số những câu hỏi xoay quanh việc cốc trà sữa đó Ngôn Phiên xuất phát từ đâu?
Rất nhiều người tin rằng việc Ngôn Phiên và Lục Giai cùng đăng tải bài viết liên quan đến Độc Mộc Trà không phải là trùng hợp, nhưng có nghĩ thế nào họ cũng không tìm được mối liên hệ giữa hai người này
- -----//------
Vào khoảng thời gian cuối năm, Ngôn Phiên và Lục Giai đều không có lịch quay phim, vì thế nhân cơ hội đó, một số chương trình tạp kỹ tìm đến họ

Ngôn Phiên đang trong thời gian tiến hành thủ tục kết thúc hợp đồng với Công ty truyền thông Khải Duyệt nên anh không thể nhận lời tham gia bất kỳ chương trình nào
Nhất Tuyến Khuyên cũng sắp xếp cho Lục Giai tham gia một vài chương trình tạp kỹ dưới cương vị khách mời, những chương trình sẽ được phát sóng trong thời gian nghỉ Tết Âm lịch
Trước khi vào tết, Lục Giai có đến vài cửa hàng mua đồ trang trí nhà cửa, cô tự mình trang trí, thiết kế lại toàn bộ căn nhà
Đêm giao thừa
Lục Giai dự tính dọn vài món lên phòng khách, vừa ăn lẩu vừa xem chương trình tết, kết quả là vừa mới đặt mông xuống đã nghe thấy tiếng chuông cửa
Là ai vậy, hôm nay giao thừa mọi người đều đã trở về quê hết rồi mà, chẳng lẽ là bác bảo vệ chung cư?
Lục Giai bước đến cửa cẩn thận hỏi vọng ra ngoài "Là ai bên ngoài vậy?"
Giọng một người đàn ông trầm ấm lặp tức đáp lại "Là anh"
Lục Giai nghe thấy giọng của Ngôn Phiên, cô hết sức ngỡ ngàng mở cửa ra, Ngôn Phiên đứng ở trước cửa, anh mặc bên trong một chiếc áo thun, bên ngoài khoác một chiếc áo len màu xám, trên tay cầm mấy túi đồ lỉnh kỉnh
"Sao anh lại tới đây? Mau vào trong đi"
Ngôn Phiên đi vào trong, trước mặt anh đang bày biện mấy món ăn trông khá hoành tráng, anh khẽ cười xoay người lại nhìn cô
Lục Giai đóng cửa xong, cô quay lại vừa hay bắt gặp ánh mắt của Ngôn Phiên nhìn mình, cô sửng sờ khẽ cất tiếng
"Hôm nay giao thừa, anh không ở nhà cùng bác gái và bà nội sao?"
Ngôn Phiên đặt túi đồ kia lên bàn, anh đột nhiên bước nhanh đến ôm chầm lấy cô "Nếu biết sớm em phải đón giao thừa một mình, anh đã đưa em đến nhà anh"
Lục Giai bị ôm chặt, cô cũng không dám động, chỉ có thể miễn cưỡng giải thích "Tôi quen rồi, không sao thật mà", cô vừa nói vừa đưa tay khẽ vuốt nhẹ vào lưng anh
Ngôn Phiên kéo cô đi đến bàn ăn, trong chiếc túi kia là mấy món ăn anh mang từ Ngôn trạch đến "Mẹ bảo anh mang sang cho em, đây là những món mẹ anh nấu"
Lục Giai nhìn số thức ăn của mình và mấy món Ngôn Phiên mang đến, thật sự là quá nhiều rồi
"Dù sao anh cũng đã đến đây rồi.

Hay là anh ngồi xuống ăn cùng tôi luôn đi"

Ngôn Phiên gật đầu ngay lập tức, anh kéo chiếc ghế gỗ ngồi xuống bên cạnh cô
Từ lúc Lục Giai có hợp đồng quảng cáo, vấn đề kinh tế cũng đã sớm được giải quyết, nhân dịp đón năm mới, cô gần như tân trang lại toàn bộ căn nhà của mình, ghế sofa cũng được thay mới, tivi cũng được đổi sang loại hiện đại hơn, cảm giác không còn tồi tàn như trước nữa
Lục Giai đi lấy thêm chén đũa lên đưa cho Ngôn Phiên, nhân tiện đó cô lấy thêm mấy lon bia trữ sẵn trong tủ lạnh
"Là Tiểu Vũ mua để ở chỗ tôi"
Ngôn Phiên nhìn Lục Giai cố tình giải thích, anh đỡ trán mỉm cười "Không cần giải thích, uống bia cũng là chuyện bình thường"
Lục Giai không khách sáo nữa, cô khui lon bia đã được làm lạnh đưa cho Ngôn Phiên, anh nhận lấy để sang một bên
Nồi lẩu kia cũng đã sôi tràn, Lục Giai tự mình múc đồ ăn ra chén của Ngôn Phiên, sau đó mới đến phần cô "Anh ăn thử xem tài nấu ăn của tôi thế nào?"
Ngôn Phiên nghiêm túc ăn lẩu, sau một lúc anh cẩn thận đưa ra nhận xét "Nước lẩu rất vừa miệng, rất ngon"
Lục Giai cười cười đắc ý "Còn phải nói, bên trong có bí thuật tôi tự nghĩ ra, đảm bảo khiến người khác có thể ăn đến no căng bụng vẫn chưa đã thèm"
Cả hai ngồi bên cạnh nhau ăn uống rất vui vẻ, Lục Giai cầm lon bia lên hướng về phía anh "Chúc mừng năm mới"
"Năm mới vui vẻ" Ngôn Phiên cũng đáp lại, anh cầm lon bia lên chạm mạnh vào lon bia của cô khiến cho một vài giọt nước bên trong bắn tung tỏe ra ngoài
Sau khi ăn uống no nê, Lục Giai nhìn vào đồng hồ treo tường rồi nói với anh "Còn ba mươi phút nữa là sang năm mới, tôi đi dọn dẹp chén đĩa, chút nữa ở ban công có thể ngắm pháo hoa"
Lục Giai vội vàng mang chén đĩa chất chồng lên nhau, Ngôn Phiên đưa tay ra giữ lấy toàn bộ số chén đĩa kia lại "Để anh giúp em một tay"
Ngôn Phiên mang chén đĩa ra sau bếp, Lục Giai chạy theo phía sau, cô nhìn thấy Ngôn Phiên xắn tay áo lên, anh đừng trước bốn rửa nghiêm túc rửa sạch từng cái một, Lục Giai nhìn dáng vẻ của anh, tận đáy lòng như có chút ngọt ngào chậm rãi tiết ra, cô bước bên cạnh anh
"Để tôi rửa cho, anh là khách mà, không thể rửa chén"
Ngôn Phiên nhìn cô bằng ánh mắt cảnh cáo "Thứ nhất, anh không phải khách.

Thứ hai, đâu ai để vợ tương lai của mình phải vừa nấu nướng vừa dọn dẹp.

Ngoan ngoãn đừng động vào".

Đột nhiên thấy anh nghiêm khắc, Lục Giai cúi đầu buồn bã, Ngôn Phiên ém cơn giận xuống bụng, anh hạ giọng nói "Được rồi, em xếp chén đĩa lên kệ là được"
Được thỏa thuận, Ngôn Phiên rửa xong liền đưa cho Lục Giai lau khô rồi xếp lên kệ, trong chốc lát đã dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ
23:55 phút

Ngôn Phiên cùng Lục Giai đứng ở ngoài ban công, cả hai hướng mắt về phía trung tâm thành phố
Ngôn Phiên thỉnh thoảng sẽ liếc mắt nhìn Lục Giai, còn cô lại rất hồn nhiên đứng ở đó, cô kể cho anh nghe rất nhiều chuyện buồn cười cô đã gặp trước đây, nào là những người cô đã quen biết trong đoàn làm phim, những sự cố hi hữu trong lúc đóng phim mà cô đã trải qua, cô kể xong liền phá ra cười rất vui vẻ, Ngôn Phiên nhìn thấy cô cười, anh cũng bất giác cười theo
Trò chuyện một lúc, Lục Giai chợt kéo tay áo anh rồi chỉ tay về phía bầu trời đen ở trung tâm thành phố
"Ngôn Phiên, anh có nghe gì không? Là tiếng mọi người đang cùng nhau đếm ngược đó"
Ngôn Phiên nhìn vào những cử chỉ nhỏ nhặt nhất của cô, ánh mắt cưng chiều tận xương tủy.

Lục Giai nhướng người ra ngoài ban công hào hứng hòa giọng vào tập thể kia
"Năm"
"Bốn"
"Ba"
"Hai"
"Một"
"Chúc mừng năm mới"
Đúng lúc này, pháo hoa đủ màu sắc nổ tung trên bầu trời đêm tĩnh mịch
Lục Giai hò hét cả buổi, khi cô quay sang mới thấy Ngôn Phiên vẫn đang nhìn cô, hành động này của anh làm cô có chút hơi ngượng ngùng mà khựng lại, nụ cười trên môi cũng vì vậy mà đông cứng
Ngôn Phiên như phát hiện ra điều đó, anh xoay người lại đứng đối diện với cô
"Giai Giai, năm mới vui vẻ"
Lục Giai nhìn vào người đàn ông trước mặt, anh vì cô mà chạy một quãng đường rất xa đến đây, đơn giản là chỉ muốn cùng cô đón giao thừa, quả thật lúc nhìn thấy anh, bao nhiêu tủi thân đều được trút bỏ
Ngôn Phiên nhìn sâu vào trong đáy mắt của Lục Giai, anh cảm nhận được sự cô đơn của cô, không biết cảm nhận của bản thân có đúng hay không, Ngôn Phiên chợt lên tiếng nói với cô
"Quãng thời gian sau này có anh ở bên cạnh em"
Lục Giai nghe rất rõ từng câu từng chữ của anh, cô ngẩn mặt lên nhìn người đàn ông ở trước mặt, đáy lòng như mềm nhũng ra, một lúc sau, cô khẽ gật đầu
Ngôn Phiên nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, anh nắm lấy hai cánh tay của cô choàng lên cổ mình, ngay sau đó, cánh môi anh đào mỏng manh kia bị anh nhẹ nhàng hôn lấy
Tiếng pháo nổ vang trời, thời điểm chấm hết cho một năm cũ đầy hoài niệm và một khởi đầu tốt đẹp cho năm mới bình an, vui vẻ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui