Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1 Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn


Lúc mà tâm ma nghĩ bản thân mình sắp chết thì đột nhiên Tống Mao Bảng phun ra một ngụm máu lớn, rồi khụy một chân xuống ôm lấy ngực mình, vẻ đau đớn.

Hắn biết là bản thân bây giờ không đủ thực lực để thi triển trận pháp này nhưng muốn tiêu diệt tâm ma hoàn toàn để sau này tu luyện dễ dàng thì chỉ có cách này.
"Hahahahah! Trời xanh đúng là có mắt mà! Vậy thì ngươi đừng luyến tiếc gì nữa, cứ việc giao cơ thể cho ta chăm sóc, hơn nữa ta còn sẽ đối xử thật tốt với tỷ tỷ Nạp Lan Diễm Y của ngươi!"
Câu này vừa dứt, một con dao mắt nhọn xuyên thẳng qua tim tâm ma.

Gã chưa kịp phản ứng thì bị ánh mắt đầy tia máu của Tống Mao Bàng mở to nhìn gã.

Ánh mắt này thật sự quá giống Thanh Long uy phong ngày ấy.

Gã chỉ vô tình nói đến tỷ tỷ của hắn ở kiếp này một cái mà thành như vậy.
Rầm!
Tống Mao Bàng lấy khăn mau vết máu trên tay, trong lòng không khỏi tức giận khi ai đó có ý định với tỷ tỷ hắn.


Sống hai kiếp, hắn khó khăn lắm mới cảm nhận được tình thương của người thân dành cho nhau nên nhất định phải cố gắng bảo vệ.
Phía xa, Ba Ngải Tư chứng kiến cảnh tượng này không khỏi rùng mình.

Chỉ vì một Nạp Lan Diễm Y mà thành ra như vậy liệu sau này nếu gặp chuyện thật cũng không biết hậu quả như nào.

Hơn nữa tên nhị đệ ngu ngốc của y bị sao thế?! Muốn dùng Thôn Thiên Nguyệt Diện Trận ở cái tu vi này dễ lắm à?! Tự nộp mạng!
"Hảo, tốt lắm! A Bàng, đệ càng ngày càng tiến bộ rồi đấy.

Cây tiêu lúc trước ta đưa đệ còn không dám dùng, hôm nay phải kinh ngạc vì tài năng của đệ đấy." Ba Ngải Tư vui vẻ vỗ vai tiến lại gần.
Nhìn thấy y, Tống Mao Bàng thở phào một hơi: "Đại ca, là huynh thật sao? Hiện tại chúng ta đang ở đâu vậy?"
"Chúng ta đang ở trong mộng cảnh.

Sau khi hít phải mùi hương đó thì ai cũng lăn ra đất ngủ hết.

Ta cũng không biết tại sao nhưng mà nhất định phải đánh thức mọi người thật nhanh để tránh bị tâm ma dụ dỗ." Ba Ngải Tư nghiêm giọng.
"Thế nếu bị tâm ma dụ dỗ thì sao?" Tống Mao Bàng tò mò hỏi.
"Nếu bị tâm ma dụ dỗ sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, mà một khi nhập thì đám tâm ma đó sẽ có nhiều cơ hội đoạt xá hơn.

Đến lúc đoạt xá được thì nguyên hồn của chủ thể không thể đi vào luân hồi, vĩnh viễn tan biến!" Ba Ngải Tư nói rồi cắn ngón tay, vẽ ra một trận pháp bằng máu, kéo Tống Mao Bàng đi vào.
***
Mâu Thành Vũ mở mắt, nhìn thấy bản thân khi còn nhỏ không khỏi có chút cảm giác khó chịu.


Hắn nhớ lúc này Mâu gia đang tổ chức yến tiệc, tất nhiên là một thiếu gia củi mục như hắn không thể tham dự rồi.
Hắn nhìn bản thân hồi nhỏ hướng một cái ánh mắt ngưỡng mộ lẫn tò mò về nơi tổ chức yến tiệc sang trọng không khỏi có chút thương xót.

Chứng kiến những chi thứ trong dòng họ thấp kém hơn hắn nhưng vẫn được cha hắn công nhận khiến hắn trong lòng dâng lên một cỗ ủy khuất.

"Ngươi biết về ngũ thiếu gia Mâu Thành Vũ không?"
"Ồ, là thiếu gia củi mục của Mâu gia thì ai không biết chứ! Cho dù tiểu tử đó là dòng chính Mẫu gia nhưng thân phận lại còn kém chi thứ hơn chúng ta nhiều!"
"Tên phế vật đó đúng là làm mất hết mặt mũi gia tộc mà!"
"Đến mẹ hắn còn bỏ rơi hắn thì chúng ta cũng nên dành cho hắn chút sự thương hại để sau này tích chút phước cho con cháu!"
"So với hắn, lục thiếu gia Mâu Duật còn xuất sắc hơn!"
Lúc này Ba Ngải Tư và Tống Mao Bàng cũng đến được nhưng không làm gì.

Dù sao đây cũng là thức hải của tam đệ, tâm ma cũng chính là tam đệ bọn họ, với thân phận là khách thì không thể tùy tiện xen vào được.

Nếu thấy tình hình không ổn thì bọn họ sẽ xuất thủ, một chiêu hạ gục luôn cái tâm ma chết tiệt đó.
"Đại ca, ta cảm thấy A Vũ khi còn nhỏ cô đơn quá." Tống Mao Bàng chỉ về phía một tiểu tử chừng 8 9 tuổi gì đó: "Tội đệ ấy, quá khứ cũng không khác ta là bao nhiêu cả nhưng đệ ấy lại may mắn hơn ta khi không phải chịu hàn độc dày vò."
"Haiz, tâm địa của đệ thật đúng là như Bồ Tát phổ độ chúng sinh đấy A Bàng.


Cứ thế này thì khi giết người xong rồi đệ có cái tâm địa này để đi cầu siêu cho kẻ mình vừa giết không đây" Ba Ngải Tư chán nản nói.
Xọat!
Bỗng nhiên cảnh quang xung quanh đột nhiên thay đổi.

Lần này xuất hiện ở trong không gian giống như ở mộng cảnh của Tống Mao Báng như điều khác lạ nhất chính là toàn thân Mâu Thành Vũ được bao bộc trong tử khí.

Xem ra tâm ma lần này rất khó đối, cơ hội bị đoạt xá sẽ cao hơn nhiều.
"Ngươi là ai? Sao lại xuất hiện trong thức hải của ta?" Mẫu Thành Vũ cất giọng đầy lạnh lẽo hỏi.
"Ta chính là tâm ma của ngươi.

Hiện giờ ta nhìn thấy tuổi thọ của ngươi sắp tận, chi bằng giao cơ thể này cho ta chăm sóc, đảm bảo sẽ khiến cho ngươi trở thành cường giả mạnh nhất Đông Tinh đại lục này."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận