Tụ Hiền Thi Văn Các tuyển đệ tử lúc nào cũng đông vui cả.
Có rất nhiều người từ các quốc gia đến đây, nhiều nhất là Nam Vận và Tây Thiểm, Thiên Nhận Quốc đang lo toan nhiều thứ nên số lượng chỉ tầm 5000 người trở xuống.
Sự kiện lớn thế này còn không thiếu Xà Hoàng đến góp vui.
Độ tuổi thích hợp tham gia và Tụ Hiền Thi Văn Các đề ra chính là 15 đến 20 và mỗi người chỉ có một lần tham gia.
Chính vì mỗi người chỉ có một lần nên là độ giành giật rất đông, qua từng năm lại khốc liệt hơn.
Ngày hôm nay có khoảng 1 vạn người đến đây.
Phải nói ra đây là một cuộc tuyển sinh vô cùng khốc liệt.
Trong 1 vạn người chỉ lấy 50 người là đủ hiểu độ khốc liệt của nó.
Trong đám người mới này không khó nhìn thấy được con cháu gia tộc lớn.
Các gia tộc lớn lần này gồm có ba hoàng thất, Nghệ gia, Đinh gia, Lạc gia, Miêu gia, Tiêu gia và Phó gia.
Sáu gia tộc này thì đã có năm gia tộc đến từ Nam Vận và Tây Thiểm, riêng Nghệ gia đến từ Thiên Nhận.
Tập Quân đứng cùng với hai thiên tài Nghệ gia là Nghệ Hùng và Nghệ Yên.
Cả hai là tỷ đệ sinh đôi, sở hữu tam linh căn, trong đó có một cái quý hiếm.
Cả ba lần này tham gia đều cùng mục đích là giúp đỡ gia tộc và quốc gia.
"Điện hạ, lần này nhiều người thật.
Mấy lần trước ta còn chưa thấy nhiều người thế này." Nghệ Yên dáo dát nhìn xung quanh.
"Đúng vậy! Lần này nghe bảo Đinh gia và Tiêu gia xuất ra ba bốn thiên tài tham gia đấy.
Bọn chúng đang ỷ vào có người trong gia tộc làm trưởng lão mà ra oai." Nghệ Hùng gật đầu.
"Chỉ là một bọn ngu thôi quan tâm làm gì.
Đám đó chẳng có cái gì để quan tâm cả, chỉ là một lũ thích thể hiện." Tập Quân lạnh lùng nói.
Nghệ Yên và Nghệ Hùng khó xử nhìn nhau.
Cả hai không biết nên nói gì với thái độ của hắn.
Nghệ Hùng vừa là người kế thừa Nghệ gia, vừa là bằng hữu của Tập Quân cũng không hiểu hắn đang nghĩ gì trong đầu.
Gã đánh giá loại người thế này e là khó mà có ai lấy.
"Tỷ, ta càng ngày càng thấy hắn càng dễ quạo hơn.
Mấy ngày trước ta chỉ giỡn chút thôi mà lại cầm kiếm đâm ta." Nghệ Hùng kể lể.
Nghệ Yên cười dịu dàng: "Không sao đâu, chẳng có gì cả.
Chuyện người lớn, hài tử như đệ không hiểu đâu."
Tập Quân nhíu mày: "Hửm?"
"Điện hạ có gì phân phó? Ngài vẫn là nên nói với bọn ta một tiếng chứ nhăn nhó như vậy không tốt đâu." Nghệ Yên cười một cách ẩn ý đầy mỉa mai.
Nhìn nàng hiền lành vậy thôi chứ thật ra cũng không phải dạng vừa đâu.
Nàng rất có thiên phú trong việc đọc tâm người khác, nhất là mấy tên đang tương tư.
Tập Quân dù sắc thái lạnh như băng, cơ mặt không cử động có thể xem là liệt luôn đi còn bị nàng đọc hết tâm tư nữa kìa.
Tập Quân hừ lạnh không nói gì rồi bỏ đi trước.
Nghệ Yên cười nhạt, nắm tay kéo Nghệ Hùng theo sau.
Cuộc trò chuyện của cả ba đã lọt vào mắt Ba Ngải Tư.
Y đánh giá Tập Quân khá cao, xem ra cũng không sai.
Rất thích hợp cho kế hoạch tương lai của y.
Mâu Thành Vũ và Tống Mao Bàng đứng kế bên cũng hiểu dụng ý của y nhưng vẫn e ngại rủi ro.
Kế hoạch của bọn họ rủi ro không hề nhỏ nên không thể mạo hiểm.
Lý do quan trọng vẫn là giới tính của Tập Quân.
Giới tính chính là thứ quyết định vì thứ bọn họ cần là một nữ nhân xuất thân từ Tập gia.
Qua nghiên cứu thì nghe bảo là Tập gia thời thượng cổ là một chi Quang Minh Thánh Linh Thần - một thuộc hạ dưới trướng Lăng Túc.
Hắn là một kẻ có linh thể hay nói cách khác là sở hữu một linh thể trong linh căn, linh thể của hắn là Huyết Thể.
Vì có Huyết Thể, tu vi cao nên hậu nhân của hắn sau này được thừa hưởng Lôi Thể, Băng Thể, Quang Thể, Độc Thể, Viêm Thể và Sương Thế.
Sự đặc biệt này vô cùng có lợi cho bọn họ.
Hiện tại đang cần nhất là Độc Thể.
"Đệ nghi ngờ Tập Quân này có linh thể.
Có thể là Lôi Thể hay Viêm Thể." Mâu Thành Vũ nói ra suy đoán của mình.
"Cái này cũng có thể.
Đa phần hậu nhân thứ ba của hắn nam có Huyết Thể, Lôi Thể, Quang Thể và Viêm Thể, nữ có Băng Thể, Độc Thể và Sương Thể.
Có điều qua thời gian lâu như vậy, huyết mạch bị pha loãng không biết có thể thức tỉnh hay không." Tống Mao Bàng nhíu mày.
"Hừm, hiểu rồi.
Vậy thì phải kiểm tra xem Tập gia có ai có khả năng thức tỉnh linh thể cao nhất.
Độc Thể vô cùng quan trọng, nhất định phải có được nó." Ba Ngải Tư cười nhạt.
Một bên khác tại lôi đài một vị trưởng lão được giao nhiệm vụ khảo hạch.
Lão là Dư Thiên trưởng lão, là một trưởng lão nội môn nhỏ.
Những thí sinh ở đây đều là người của ngoại môn đến đây.
Nội môn tuyển sinh vô cùng nghiêm ngặt, nếu không được chọn thì chỉ có hai lựa chọn là trở thành trưởng lão ngoại môn, trở thành người của Hình Đường chuyên trừng phạt những kẻ làm trái quy tắc.
Dư Thiên liếc nhìn xung quanh, lão thấy đứa cháu gái Dư Băng Băng đang nói chuyện với một nữ nhân xa lạ không khỏi lo lắng.
Dư Băng Băng năm nay mới 15, là thiên tài của Dư gia, đến từ ngoại môn ở Tây Thiểm.
Lý do cháu gái của một trưởng lão ở ngoại môn cũng vì các chủ và thánh nữ quản rất nghiêm, bọn họ không muốn có người ỷ lại quyền thế của người thân mà tự tung tự tác nên ra quy định này.
Lúc đầu có nhiều người phản đối nhưng vì đấu không lại nên mới chấp thuận.
Dư Băng Băng cười: "Ô, tỷ nói thật chứ? Ta cảm thấy lần này cũng không có gì gọi là nguy hiểm đâu."
"Sao lại không nguy hiểm? Muội không biết là lần trước có tên cả gan dùng Bạo Thể Đan à?" Nghệ Yên nhíu mày: "Tên đó hình như xuất thân từ Khổng gia đấy.
Sau khi bị phát hiện thì Khổng gia bị cho vào danh sách đen cấm đến Tụ Hiền Thi Văn Các thêm lần nào nữa, đến cả trưởng lão làm việc xuất thân từ Khổng gia cũng chịu chung số phận."
"Khổng gia giờ thế nào rồi?" Dư Băng Băng lo lắng.
Nàng không ngờ chuyện dùng Bạo Thể Đan lại nghiêm trọng như vậy.
"Aiz, không nghiêm trọng sao được.
Đây là chuyện khó chịu lắm đấy.
Giờ Khổng gia đã trở thành một gia tộc ủng hộ Lạc Thiên Phái, nữ nhi thì gả cho các gia tộc lớn khác để có cơ hội vào lại Tụ Hiền Thi Văn Các." Nghệ Yên thở dài.
"Các thí sinh tham gia vui lòng tập trung lại lôi đài kiểm tra thiên phú! Nếu ai không đạt thì sẽ bị loại, không cần van xin gì cả!"
Nghe tiếng hô, các thí sinh dừng cuộc nói chuyện mà hướng về lôi đài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...