Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1 Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn
Sau một hồi đầu Ngự Giác Thú, cả hai cuối cùng cũng giết được nó.
Nguyên Ngọc và Nguyên Ly ngạc nhiên khi con Ngự Giác Thú này lại là linh thú bát giai, với cảnh giới hiện tạo của bọn họ cũng chỉ có thể đấu vài chiêu rồi chạy trốn chứ không có chuyện chiến đấu lâu như vậy.
Người ngạc nhiên nhất là Tọa Độc Thạch.
Nó không ngờ cả hai chỉ mất nửa ném nhang để giết con Ngự Giác Thú Vương.
Tính ra con linh thú cũng gần đột phá thần thú mà lại bị cả hai giết.
Nó nhanh chóng lấy bình tĩnh, đây không phải chuyện đáng ngạc nhiên mấy vì hai cường giả đủ sức cân linh thú ngũ giai đấu với nó cũng không có thiệt thòi gì.
"Hai vị đã làm tốt ngoài mong đợi của ta nên ngoài việc nhận hai vị làm chủ nhân thì ta còn một món quà khác dành tặng cho hai vị." Nói rồi Tọa Độc Thạch lấy ra hai cái vòng đeo tay trao cho cả hai: "Đây là Bích Lạc Đồng Tâm Ngọc, có thể liên kết sinh mệnh cả hai người lại với nhau.
Nó dùng để bảo vệ sinh mệnh của một người nếu bị thương thì thông qua nó sẽ giữ mệnh.
Cách hoạt động là hai người nhất định phải tin tưởng nhau nếu không thì sẽ mất đi tác dụng."
Cả hai sờ lên vòng ngọc xanh lục trên tay mình không khỏi cảm thán tính phẩm mỹ của Tọa Độc Thạch nhưng cái này nghe cứ như là tình nhân với nhau ấy.
Không để ý nhiều cả hai chỉ đành mang nó thôi.
Bị một lần mất nhau rồi thì cũng nên có vật để giữ nhau.
_ _ _ _ _
Bên ngoài Tước Quân Điện.
Đột nhiên Đan Nhân Tôn và Hỏa Đế cảm nhận được độc khí không còn nữa mà thay vào đó là linh khí dồi dào hơn bình thường gấp ba lần.
Chưa hiểu chuyện gì thì hai tỷ muội Nguyên gia đi ra với một vần hào quang quanh người trông cứ như là thần tiên giáng trần.
Tử Diện nhìn thấy cả hai vui mừng chạy đến.
Hắn dùng tinh thần lực kiểm tra, nhìn thấy cả hai không có vết thương nặng nào mới yên tâm.
Hồi nãy thiên địa chúc phúc diễn ra quá nhanh nên hắn không kịp hành động thành ra để cả hai trong đó.
Giờ thì hắn cũng nên nói chuyện một chút với Đan thành chů.
"Đại nhân, lúc nãy là..." Nguyên Ly e ngại nhìn hắn.
"Là thiên địa chúc phúc, tẩy lễ giúp hai người.
Bây giờ hai nữ nhân các ngươi đã có thể sánh ngang với Ba Ngải Tư rồi, hắn vẫn chưa được thiên địa chúc phúc hay tẩy lễ nên hãy cố gắng hơn.
Vì là tẩy lễ sớm nên các ngươi sẽ có căn cơ ổn định những người khác.
Chút nữa hãy ở đây mà tu luyện thêm rồi chúng ta sẽ tiếp tục đi nơi khác." Tử Diện giải thích.
Sau khi thiên địa chúc phúc kết thúc, đạo khí lưu lại nơi này vô cùng nồng đậm và có khả năng đột phá bình cảnh nếu tu luyện ở đây.
Lúc này Đan Nhân Tôn vẫn là cùng Hỏa Đế và chín thành chủ khác bàn bạc lại thật kỹ.
Nếu có thể dùng nơi này cho lớp thiên tài trẻ tuổi tu luyện thi hiệu quả vô cùng cao, bằng cả 1000 năm gộp lại nên trước hết vẫn nên chiếm tiện nghi nhưng còn vấn đề là tỷ muội Nguyên gia.
Bọn họ giờ không có lý do gì chiếm đồ tốt của người khác, đây không phải cách bọn họ hay làm.
Đan Nhân Tôn hiểu, gã định dùng yêu cầu của cháu gái nhờ vả hai tỷ muội này, nghĩ lại giờ Tọa Độc Thạch không, còn làm vậy liệu có đúng.
Nguyên Ngọc và Nguyên Ly cũng nhanh chóng nhận ra chuyện này nhưng cũng không quá để ý nhiều.
Cả hai biết nên làm thế nào cho đúng nên việc tu luyện sẽ không bị ảnh hưởng.
"Thành chủ đại nhân, hiện giờ Tọa Độc Thạch bị bọn ta lấy đi xem như là hai bên không ai nợ ai.
Đạo khí ở nơi này nồng như vậy cũng nên cho con dân của Biệt Ngoại Thành dùng nhưng ta có một yêu cầu." Nguyên Ngọc tiến lại.
Nghe đến yêu cầu, Đan Nhân Tôn và chín thành chủ đều đổ mồ hôi.
Bọn họ hi vọng là yêu cầu nàng đưa ra không đáng.
Bọn họ biết đồ tốt của người khác không thể dùng nhất là những người sở hữu Độc căn.
Đạo khí vẫn là thứ xa xỉ nếu dùng ngay bây giờ và nhiều vấn đề khác.
“Yêu cầu của ta không có gì khó khăn cả.
Ta sẽ đặc cách cho ba thiên tài của phủ thành chủ được phép tu luyện, tiếp theo mời cả chín thành còn lại tuyển chọn ra mười thiên tài nổi bật, nếu có Độc căn thì càng tốt." Nguyên Ngọc nhìn nét mặt của đám người này không khỏi cười nhạt.
Tất cả đều thở phào nhẹ nhỏm, đây không phải yêu cầu quá đáng gì nhưng vẫn là khó khăn.
Nếu chọn ra mười thiên tài tốt nhất thì còn hiểu nhưng phải có Độc căn thì hơi khó.
Độc căn không phải ai cũng có được.
Nguyên Ly nhíu mày: "Ý của tỷ tỷ là mười thiên tài giỏi nhất và những người sở hữu Độc căn.
Những người có Độc căn đều được đặt cách tham gia."
"Chỗ ngươi có đứa nào có Độc căn không?"
"Ta không biết nhưng nghe nói Chu gia có một nữ nhi sở hữu Độc căn trội."
"Độc căn thì có đệ tử của ta nhưng như vậy có ổn không?"
"Chuyện này các vị không cần lo, tất cả đều ổn, đều nằm trong dự tính của bọn ta cả.
Bọn ta chỉ muốn mở ra con đường rộng mở với những người tu luyện Độc căn." Ánh mắt Nguyên Ngọc đảo một lượt, tươi cười nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...