Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1 Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn
Thử thách cuối cùng cả hai phải vượt qua chính là Độc Điện.
Đó là nơi có độc tính nặng nhất mà cả hai từng biết.
Tọa Độc Thạch không khác gì Độc căn hỗn loạn cả nên là không thể chủ quan.
Phải nói Độc căn hỗn loạn đôi khi còn có thể khắc chế lại Viêm căn và Hỏa căn.
Nguyên Ngọc và Nguyên Ly đứng cách một bệ đá lớn mấy trượng, cảm giác ngộp thở, cổ họng tê liệt, toàn thân run rẩy không ngừng.
Cả hai liếc nhìn nhau, trong mắt ẩn hiện lên sự sợ hãi cùng lo lắng vì không biết nên làm gì.
Không thể không công nhận, Tọa Độc Thạch này đúng là có độc khí cực mạnh.
Cho dù cả hai có Độc căn hỗn loạn cũng chưa chắc là có thể thôn phệ được nó.
Rốt cuộc Tử Diện muốn cả hai lấy nó làm gì vậy chứ?
Cả hai bỗng nhiên cảm thấy đầu nặng trịch.
Nguyên Ngọc và Nguyên Ly nhận ra điều gì đó nhưng chưa kịp làm gì đã ngã xuống đất.
Nguyên Ngọc khó chịu nhìn Tọa Độc Thạch trên bệ đá.
Coi thường nó quá rồi!
Sau khi cả hai ngất, một bóng hình nữ nhân ẩn hiện.
Tọa Độc Thạch nhìn thấy cảnh này không khỏi cười lớn.
Lâu rồi mới có một bữa ngon thế này.
Không ngờ là bữa ăn này lại sở hữu Độc căn hỗn loạn.
Nó nhớ là Độc căn hỗn loạn vô cùng hiếm, đến cả Độc Đế Lệ Thiên Nhã gì đó nó hay nghe còn không có nổi.
Tuy là hai nữ nhân này Độc căn chưa mạnh nhưng vẫn có thể xem là thiên tài.
Khoan, Độc căn hỗn loạn hình như không ăn mòn cơ thể cả hai? Nó cảm thấy thật kỳ lạ, Độc căn hỗn loạn chẳng lẽ không còn mạnh như trước mà thoái hóa rồi?
Không, Độc căn hỗn loạn rất khó bị thoái hóa nếu kẻ sở hữu nó không có thiên phú hay không có linh căn khác hộ thể.
Phải nói Độc căn dù bị xem như một trong những linh căn xui xẻo nhưng cũng không thể coi thường được.
Chính nó cũng đã giết hơn ba trăm kẻ có Viêm căn và Hỏa căn trội nhất.
***
Trong ảo cảnh, Nguyên Ngọc như đứa trẻ bước đi trong vô định.
Nàng không biết phải đi đâu và làm gì, cứ như một đứa trẻ vô tri vô giác mà bước đi.
Nàng không có bất kỳ cảm xúc gì.
Vui hay buồn, tức giận hay bình yên....! đều không có.
Trông nàng không khác gì một con rối mặc người ta điều khiển.
"Ngươi đang mong muốn điều gì? Hãy nói đi, ta sẽ thực hiện nó."
Một giọng nói bí ẩn vang lên trong đầu nàng.
Nguyên Ngọc ngước lên nhìn bầu trời trong xanh, dưới chân là mặt nước tĩnh lặng không có hồi kết.
Đây giống như một chân trời không có điểm dừng.
"Có thật là ngươi sẽ thực hiện mọi ước nguyện của ta không?" Nguyên Ngọc ngây ngô hỏi.
"Tất nhiên rồi.
Ngươi muốn bất cứ điều gì đều không khó với một đấng toàn năng như ta.
Ta có thể cho ngươi tất cả mọi thứ kẻ cả hồi sinh người sống dù cho có cấm kỵ thế nào."
"Bất kỳ điều gì dù cho nó có vô lý thế nào?" Nguyên Ngọc hỏi lại.
"Đúng, ta có thể đáp ứng ngươi mọi thứ nhưng đổi lại ngươi phải trả một cái giá tương xứng."
Lúc này Sát Tử Long Tổ đang đứng gần đó chứng kiến mọi chuyện.
Thật ra hắn đã biết lần này nguy hiểm thế nào nhưng cũng không muốn nhúng tay vào giúp cả hai lấy được Tọa Độc Thạch vì nó là trái với quy tắc nhưng có thể bảo vệ cả hai khỏi sức ảnh hưởng của nó.
Tọa Độc Thạch thật ra là linh căn của Ba Tư Ngạn sau khi chết hóa thành.
Phải nói thiên phú của Ba Tư Ngạn rất tốt, đến Ba Ngải Tư bây giờ dù có mạnh hơn đi nữa thì cũng không thể nào so sánh được với Ba Tư ngạn.
Độc căn này vô cùng cứng đầu và nó không được di truyền cho Ba Ngải Tư cũng có lý do.
Đầu tiên, Cuồng Ma Tà Long không có Độc căn và thể chất Long tộc không hợp với Độc căn.
Thứ hai, nếu ghép thể chất Ma tộc vào thì Độc căn không cần thiết.
Thứ ba, không cần thiết vì Độc căn chỉ thích hợp với nữ tính, nam tính nếu có thì rất khó tu luyện.
Nguyên Ngọc không ước gì cả.
Không phải nàng không muốn mà là không biết ước cái gì cả.
Nàng cứ tiếp tục bước đi trong vô định.
Ánh mắt thẫn thờ nhìn xung quanh nhưng chẳng có gì trong đôi mắt ấy.
Sát Tử Long Tổ ngạc nhiên.
Làm sao mà một con người yếu ớt lại có thể chống lại ham muốn của bản thân chứ? Hắn đã thử với hàng tỷ nhân loại, trong số đó người duy nhất vượt qua được chính là Đế Tổ - Gia Tuyên Nhiên, sau đó thì chỉ còn một người nhưng kẻ đó lại không phải con người.
Là con người nhưng lại không phải là con người và rất mạnh.
"Ngươi đang mong muốn điều gì?"
"Ta không biết." Nguyên Ngọc thẫn thờ đáp.
Sát Tử Long Tổ không biết nói gì.
Lúc này hắn chỉ xuất ra con mắt để đến đây nên sẽ bị hạn chế lại một chút.
Hắn đã thử nhiều cách để mê hoặc Nguyên Ngọc nhưng lại không có kết quả gì.
"Đừng để ta dùng biện pháp mạnh chứ nha đầu này.
Nếu ngươi không chịu tỉnh lại thì ta cũng hết cách." Sát Tử Long Tổ thở dài rồi biến mất.
Không gian bỗng nhiên vặn vẹo khó coi.
Khung cảnh đột nhiên thay đổi.
Lúc này không gian tràn ngập khói thuốc chiến trường, xác chết la liệt chất thành núi.
Một bóng hình nữ nhân hiện ra.
Nữ nhân cầm roi, ánh mắt nghiêm nghị nhìn nàng với vẻ khó chịu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...