Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1 Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn


Ba Ngải Tư tung ra hết mười chiêu của Kinh Phong Kiếm Quyết nhưng vẫn không gây ra một vết thương nào cho hắn.

Y biết bản thân không có cơ hội chiến thắng.

Sát Dực là người tạo ra Kinh Phong Kiếm Quyết này thì tất nhiên có thể phá giải từng chiêu thức y đã rèn luyện thành thục.

Quan trọng hơn hết là kinh nghiệm chiến đấu của y không đủ.
"Kinh Phong Kiếm Quyết: Phá Sơn Hà!" Ba Ngải Tư từ trên cao bổ xuống một đường thì bị chặn lại.

Y khó chịu nhìn hắn nhưng vẫn không mất cảnh giác.
Sát Dực ngưng lại động tác, tay cầm chặt trường kiếm nâng lên cao: "Thiếu chủ, để ta cho ngài biết thế nào mới là vô địch kiếm pháp.

Vô Thiên Lục Ảnh Quyết: Nhất Kiếm Phá Thương Khung!"
Không gian xung quanh như bị bóp méo lại, Ba Ngải Tư đột nhiên cảm nhận được một cỗ áp lực đang đè nén hành động của y.

Chướng khí trong không gian bỗng nhiên trở thành linh khí, tụ lại thành một thanh kiếm lớn giống như trường kiếm Sát Dực cầm trong tay.


Nó to đến nỗi một khi giáng xuống sẽ xé rách cả hư không.
Đến đây Ba Ngải Tư biết dù có tung hết mười tám chiêu kiếm ra thì y cũng chẳng thể ngăn lại thứ Vô Thiên Lục Ảnh Quyết đầy uy lực kia.

Trong lòng y thầm cảm thán mẫu thân đã tạo ra một kẻ mạnh thế này.

Mẫu thân đây là đang muốn y học hỏi thêm từ vị thánh quân này vậy thì y sẽ không phụ lòng bà.
Toàn thân Sát Dực run rẩy kịch liệt, hắn không thể chịu nổi sức ép của chiêu kiếm này.

Dù tu vi của hẳn lúc này có thể xưng bá thiên hạ nhưng linh hồn lại bị đè ép đến cực hạn.

Bộ kiếm pháp này cần một kẻ có linh hồn mạnh, không bị tác động bên ngoài ảnh hưởng mới thi triển được nhưng với tình hình hiện tại hắn có thể sẽ nổ tung sau khi thi triển chiều này.
Nguyên Thủy Tinh Kiếm nhận ra điều bất thường: "Chủ nhân, ta cảm nhận được hình như Sát Dực thánh quân không thể trụ lâu hơn được nữa.

Chiêu này có lẽ ảnh hưởng trực tiếp đến linh hồn của hắn."
Ba Ngải Tư gật đầu: "Ta biết nhưng chúng ta không có quyền hạn xem vào.

Ngươi cũng hiểu là một cường giả thì lòng tự tôn tương đương với tu vi của mình.

Ta tuy không thể đỡ được chiêu này nhưng vẫn có thể tránh né được.

Dù sao hắn cũng không phải khảo hạch của ta."
Thanh kiếm lớn giáng xuống, Ba Ngải Tư tạo ra một kết giới phòng thủ chắc chắn bao lấy bản thân.

Nguyên Thủy Tinh Kiếm nguyên thần hiện ra, gia cố kết giới.

Sát Dực không phải khảo hạch mà bọn họ cần vượt qua nền không có lợi gì khi đánh thắng hắn nên bỏ qua, tập trung phòng thủ.

Quan trọng là hắn sẽ không dám mạo phạm mẫu thân y đâu.
Bùng!

Cảm nhận được một hồi đau đớn, Ba Ngải Tư cảm thấy cơ thể như muốn rách toạt ra như bị ai đó xé làm hai mảnh.

Y chưa bao giờ cảm nhận được cơn đau này trước đây, dù cho suýt bị tẩu hỏa nhập ma thì cũng không đau bằng thế này.

Trấn tỉnh lại tinh thần, y lấy một viên đan màu đỏ tròn bỏ vào miệng.
Sát Dực thi triển xong chiêu này cảm thấy bản thân không thể chịu đựng thêm nữa mà muốn hồn phi phách tán.

May mắn là linh hồn hắn mạnh nên làm chậm quá trình, kéo dài thời gian sống cho hắn nhưng cũng không thể trụ lâu được.

Hắn nhìn là biết y dựng kết giới cao cấp nên chiêu này của hắn không thể gây quá nhiều sát thương lên y được, hơn hết hắn không muốn mạo phạm Thánh Hoàng Đức Mẫu nương nương.

Hắn cảm nhận được một chút sức mạnh yếu ớt của chủ nhân trong cơ thể y.
Kết giới đón nhận chiêu của hắn xong thì vỡ thanh trăm mảnh rồi tan biến.

Nguyên Thủy Tinh Kiếm lấy ra một viên Phục Thể Đan cho y dùng rồi sau đó lấy thêm một viên Hồi Hồn Đan.

Chiêu hồi nãy hắn nhìn ra được là nhắm đến linh hồn nhưng không quá mạnh như lúc Sát Dực còn ở thời hoàng kim.

Hắn không thể ngăn cản nhưng đảm bảo mạng cho chủ nhân không phải không thể.
Ba Ngải Tư ngồi dậy, hắn cảm thấy toàn thân đau nhức không thôi nhưng chẳng mấy chốc đã hồi phục.


Y hướng ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn Sát Dực.

Không ngờ chiêu đó của hắn lại suýt chút lấy đi nửa cái mạng mình.

Vốn dĩ y tưởng hắn sẽ không muốn mạo phạm mẫu thân mà nhẹ nhàng chút nhưng không ngờ lại mạnh như thế.
"Thiếu chủ, cực khổ rồi.

Đừng quá cảnh giác, chỉ là một thử thách nhỏ từ ta trước khi thiếu chủ đến với khảo hạch." Sát Dực bỏ trường kiếm vào không gian của mình, lấy ra một lọ đan trắng ném cho y: "Đây là Huyết Chu Tán, dùng để hồi phục cả thể chất lẫn linh hồn, dùng tốt hơn cả mấy loại đan thông thưởng."
Ba Ngải Tư bắt lấy rồi mở nắp bình.

Y ngạc nhiên, đây chẳng phải là Huyết Chu Tán cao cấp sao? Đến y hồi đó thân là Đế Quân cũng khó mà dùng được Huyết Chu Tán cao cấp này.

Rốt cuộc tên Sát Dực đó hào phóng cỡ nào vậy?"
"Cảm tạ!" Ba Ngải Tư ôm quyền hướng hắn thi lễ rồi không khách sáo mà một hơi nốc hết cả bình Huyết Chu Tán quý hiếm.

Người thường cùng lắm là uống vài giọt nhưng với y, nếu là đồ chùa thì cứ uống hết, lo lắng gì chứ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận