Một lão già áo xám lưng còng thường thường không có gì lạ nhìn hướng Vân Tiêu ly khai chân mày nhíu lại như đang suy nghĩ điều gì.
một đường về nhà, lão già quét dọn kia hình như có gì đó không đúng ánh mắt lúc ở quảng trường như đang muốn xem thấu ta vậy, chẳng lẽ là hỗn độn thể nhưng làm sao có thể Vân gia chỉ là một gia tộc trong thiên dương thành ở nơi hẻo lánh tây Bắc vực không thể nào, cho dù là trung châu người biết đến hỗn độn thể lác đác không có mấy.
Chẳng lẽ là ta nghĩ nhiều, trực giác của ta cảm thấy lão già này rất không đơn giản vẫn lên phòng bị thì hơn, trước khi không có thực lực sự tình ta mang thể chất hỗn độn thể không thể bị lộ lếu đến tai đến trung châu thì sẽ rất phiền toái.
“Về rồi đấy à.”
Thanh âm trầm ổn mà thoáng tang thương vang lên.
Đấy là tiếng của cha Vân Tiêu, Vân Thiên Nhai.
"Tiêu nhi, con nhanh vào ăn cơm đi!"
Vân Thị, mẹ y vẻ mặt hiền từ, bưng đồ ăn từ nhà bếp sang.
Mỗi khi về nhà, Vân Tiêu mới có thể cảm thấy sự ấm áp mà trước nay chưa từng có kiếp trước.
Kiếp trước “Vân Tiêu, không cha không mẹ lên kiếp này hắn rất quý trọng thứ được gọi gia đình.
"Cám ơn mẹ...!cơm thật ngon!"
Vân Tiêu vừa ăn như hổ đói nói chuyện
Có chút nắp bắp.
"Cha, mẹ, cha mẹ sao vậy..."
Vân Tiêu” cảm thấy nét mặt của cha mẹ hơi buồn, dường như có lời gì muốn nói, Hắn dường cũng đoán được ra điều gì.
Triệu Thiên Nhai và thê tử nhìn nhau, thở dài.
"Hay để ta nói đi, vừa rồi cao tầng trong tộc có phái người tới đưa tin."
Vân Thiên Nhai hơi ngừng lại.
Điều này càng khẳng định ý nghĩ của Tiêu Vân
Thần sắc Vân Thiên Dương ngưng trọng:"Tộc quy đã có quy định mới: đệ tử trong tộc nếu như không thể đột phá Cấp 3 linh sĩ thì sẽ mất tư cách tham gia "Gia tộc võ hội"; Nếu như...!trước mười lăm tuổi không đạt đến Linh sĩ cấp 4 thì sẽ không được gia tộc cung cấp tài nguyên tu luyện
Gia tộc võ hội là dịp cho tất cả các thiếu niên trong tộc được thể hiện, được so tài.
Bài danh cao nhất không chỉ được ban thưởng phong phú mà còn có cơ hội trở thành nội tầng đệ tử, được gia tộc bồi dưỡng trọng điểm.
Đối với Vân Tiêu” mà nói Gia tộc võ hội cũng chỉ là sân khấu của mấy con kiến cỏ cắn nhau mà thôi nội tầng đệ tử hắn căn bản không có một chút hứng thú.
Lếu không phải là công hiệu của lưu chuyển thất bàn kinh ẩn dấu tu vi thì cả thiên dương thành đều phải trấn động khiếp sợ 12 tuổi linh sư 15 cấp đỉnh phong, không nói ở thiên dương thành cho dù toàn bộ Tây Bắc vực cũng thiên tài kiệt xuất nhất.
Cha mẹ yên tâm con thật ra đã đột phá Sau khi nói xong trên người Vân tiêu tỏa ra khí tức cấp 3 linh sĩ đỉnh phong.
Cái gì?
Vân Thiên Nhai với Vân Thị vô cùng kinh ngạc nói con đã đột phá rồi rất tốt rất tốt,cha mẹ Vân Tiêu mừng rỡ không thôi.
Chỉ mới cấp 3 mà cha mẹ đã như vậy lếu biết ta là cấp 15 linh sư đỉnh phong không biết biểu tình của họ sẽ đặc sắc như thế nào A”
Tiêu nhi hình như con không được khoẻ ruốc cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Là Do con khắc khổ tu luyện để nhằm đột phá đến cấp 3 lên hơi mệt mỏi chút Vân Tiêu Đáp!
Vân Thiên Nhai nghe vậy liền nói " Tiêu Nhi! Đừng quật cường quá...." đối với cha mẹ con là quan trọng ta không hi vọng sảy ra điều gì ngoài ý muốn.
Vân Tiêu” nghe vậy cảm xúc dâng trào đây là cảm giác khi được Cha mẹ quan tâm sao, kiếp trước Vân tiêu không cha không mẹ một đường tu luyện thành tựu đại đế vạn người kính ngưỡng nhưng hắn luôn cảm thấy mình thiếu một thứ gì đấy rất là quan trọng, nhưng giờ hắn đã hiểu mình thiếu thứ gì.
Con không sao chỉ là tu luyện cơ thể có chút hơi mệt mỏi mà thôi, Vân Tiêu” nói.
Được rồi con về phòng nghỉ ngơi đi tránh ảnh hưởng xấu đến sức khỏe Vân Thiên Nhai” nói.
Vâng “Vân Tiêu” nói xong liền quay về phòng của mình.
Đứa nhỏ này thật quật cường chắc nó đã nghĩ thông rồi cảm giác từ một thiên tài chỉ trong một đêm thành phế vật mà không ngã không phải ai cũng có nghị lực này.
Trong phòng.
Sáng hôm sau từng tia nắng nhẹ nhàng ấm áp chiếu lén qua khe cửa chiếu vào trong phòng.
"Tiêu nhi, Dậy đi trời sáng rồi, xuống ăn sáng thôi con.
Vâng thưa mẹ.
Vân Tiêu trong lòng không khỏi ấm áp, thì ra đây chính là cảm giác khi có cha mẹ bên cạnh thứ mà ta kiếp trước chưa được trải nghiệm qua.
Sau khi ăn no, Vân Tiêu thể lực sung mãnh liền đi dạo đến diễn võ trường.
Hắn có cảm giác hỗn độn khí trong người có chút dao động Vân Tiêu liền thúc dụng lưu chuyển thất bàn kinh áp chế ẩn dấu hỗn độn khí.
Một lão già vẫn như thường ngày mặc áo xám lưng còng quét rác mỗi lần Vân Tiêu đến lão lại nhìn với một cặp mắt thâm thuý như đang suy tính điều gì.
Điều này khiến Vân Tiêu vô cùng khó chịu hắn luôn cảm giác lão già này có gì không đúng không đúng chỗ nào thì hắn cũng không biết được.
Ha ha ha! Vân Tiêu, rốt cuộc ngươi cũng tới, ta cứ tưởng ngươi định làm rùa đen rút đầu chứ..."
Tiếng cười to phóng đãng từ phía bên kia võ trường truyền đến.
Giọng nói này nghe quen quen, Vân Tiêu” thầm nghĩ nhìn qua Vân Hải vẻ mặt dữ tợn đang sải bước đi tới.
Lúc này hắn mới nhớ ra” đây chính là Vân Hải thằng ngu nói một chiêu có thể đánh bại ta, bình thường Vân Tiêu cũng không thèm để ý đến mấy con kiến cỏ trêu chọc nhưng loại cực phẩm như này thì khó mà không để ý được A!
Theo tiếng cười dài của Vân Hải, rất nhiều đệ tử ở gần diễn võ trường đều tụ tập về nơi này.
“Xem ra là không tránh được rồi có lẽ ta lên dạy dỗ thằng nhóc này một chút, Vân tiêu nghĩ thầm.
Liền bước tới hướng Vân Hải!
"Vân Tiêu, ngươi chuẩn bị xong chưa.
Một chiêu! Chỉ cần một chiêu, ta sẽ đánh bại ngươi!"
Vân Tiêu nghe xong cũng chỉ biết im lặng đối với thằng không có não cách giải quyết tốt nhất là đập nó một trận.
Thân hình Vân Hải cao lớn như một con mãnh hổ đang tới gần Vân Tiêu’
Vân Hải vừa nói xong, Hai tay cùng thân hình của hắn bành trướng , y như một con hổ , phát ra hung uy.
Vân Tiêu nhìn xong cũng chỉ biết cười đối với loại kiến cỏ này căn bản không khiến hắn lên nổi một chút hứng thú.
"Trời ạ, dĩ nhiên là công pháp hoàng giai cao cấp ( bạch hổ Thập Tam Biến)
Trong đám người truyền ra một tiếng kêu sợ hãi bởi nhận ra lai lịch chiêu thức Vân Hải đã thi triển.
Hoàng giai Cao cấp , điều này sao có thể? Đệ tử cấp 3 linh sĩ bình thường tối đa chỉ được lựa chọn trung cấp hoàng giai trong lưu vũ các” sao Vân Hải lại có Huyền giai cao cấp được?"
Thế là ngươi không biết đấy thôi gia gia của Vân Hải là là trưởng lão trong tộc
Khó trách hắn lại tu tin một chiêu có thể thắng được tên phế vật kia.
Thì ra đã luyện thành bạch hổ thập Tam biến.
Bốn phía không ít gia tộc đệ tử đều rùng mình, ngay cả một ít đệ tử trẻ tuổi tu vi cao hơn Vân Hải cùng lộ vẻ mặt ngưng trọng.
Con mẹ nó chỉ là Hoàng giai cao cấp mà cũng muốn trang bức lão tử, lếu để mấy thằng nhóc biết được ta tu luyện thiên giai cao cấp chắc là sẽ rất đặc sắc A,
Vân Tiêu thầm nghĩ căn bản là không cần thiết.
Bạch hổ thập Tam biến,,
Vân Hải lộ vẻ mặt hung ác, phát động chiêu thức mạnh nhất không chút do dự.
Thân thể bắn nhanh như hổ, như chớp giật, từ cực tĩnh hóa cực động, sinh ra sức bật cùng tốc độ kinh người.
Nhanh thật.
Nhiều đệ tử ở diễn võ trường nhìn thấy cảnh này không khỏi líu lưỡi
Một nắm đấm to lớn các nửa tấc chúng mục tiêu khiến cho Vân Tiêu thảm bại thì.
Vân Tiêu chỉ đơn giản đáp lại một quyền lúc này khí tức của hắn cũng liền theo một quyền mà thay đổi trong nháy mắt
Bành!
Đột ngột một một nắm đấm mạnh mẽ đánh thẳng vào ngực Vân Hải , làm cho thân hình hắn bị đánh bay ra ngoài hét thảm một tiếng xương ngực rạn nứt hộc ra máu tươi trông vô cùng trật vật làm cho thân hình y run rẩy.
Sao” sao” lại...!có...thể...vừa nói xong Vân Hải liền ngất đi
Ruốc cuộc ai mới là phế vật, hai từ phế vật trả lại cho ngươi” Vân Tiêu; thản nhiên nói, sắc mặt không nhìn ra một chút cảm xúc ” đối với hắn mà nói Vân Hải chỉ là một con giun dế tuỳ ý hắn chà đạp mà thôi căn bản không có một chút thành tựu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...