--Chương 17:
Trưởng lão Tử Tiêu Tông đương nhiên không muốn, lập tức lắc đầu, nói: “Nếu đã liên hôn thì trong một tháng, hai Tông đã có thể làm tốt chuyện liên hôn, cần gì phải lên đến thời gian ba tháng?"
"Ha ha, liên hôn chính là chuyện lớn, đương nhiên cần phải có nhiều náo nhiệt, chẳng lẽ Tử Tiêu Tông đang sợ mất mặt hay sao?"
Chu Thiên Lễ chế nhạo nói "Ngươi! ”
Trưởng lão Tử Tiêu Tông cực kỳ tức giận.
“Lâm Khuynh Thành, ngươi thấy tông môn cũng hổ thẹn cùng với ngươi, ngươi cảm thấy bản thân mình làm đúng rồi sao?"
Mộc Sơ Hàn truyền âm.
“Mộc Sơ Hàn, trong trí nhớ của ta, ngươi đâu phải là người khắc nghiệt như vậy, sao ngươi lại để ý đến chuyện này như thế?"
Lâm Khuynh Thành không nhịn được, nói: "Chu Đồng năm đó muốn làm nhục ta, hôm nay ta có thể chọn gả cho Chu Đồng sao? Lại nói thêm nữa, muốn ta phải cùng tranh đoạt Đường Vô Kỷ với ngươi sao?"
“Vì sao không thể? Vì tông môn! ”
“Vì tông môn mà chẳng lẽ đến giới hạn của mình cũng không cần hay sao?"
Lâm Khuynh Thành hỏi lại.
Chu Thiên Lễ và trưởng lão Tử Tiêu Tông cũng tranh cãi không ngừng, tuy nhiên trong chuyện này Tử Tiêu Tông lại yếu thế hơn người khác, hay là trưởng lão Tử Tiêu Tông muốn thừa nhận rằng Tử Tiểu Tông sợ?
Rơi vào đường cùng, trưởng lão Tử Tiêu Tông nói: “Chuyện này không chỉ là chuyện của Tử Tiêu Tông và Vấn Thiên Tông, mà cũng là chuyện của Đạp Vân Tông.
Ngày đại hôn, vẫn nên để cho bọn tiểu bối quyết định, dẫu sao đây cũng là ngày đại hỷ của họ".
Nói rồi, bà ấy nhìn về phía Cổ Trình Thành: “Sở Vân Mặc, ngươi cảm thấy chuyện hôn ước của ngươi và Khuynh Thành nên tổ chức khi nào?"
Việc này sao có thể không liên quan đến mặt mũi của Sở Vân Mặc cho được, bà ấy tin rằng, Sở Vân Mặc chắc chắn sẽ không đồng ý.
Đến lúc đó, Chu Thiên Lễ cũng sẽ không thể tiếp tục ép buộc nửa.
“Vậy thì chọn ngày tranh cử thiếu tông chủ đi".
Cổ Trình Thành đáp.
"Cái gì?"
Mọi người đều sửng sốt.
Tự rước lấy nhục?
"Ha ha ha, ha ha ha, không hổ là người tuấn kiệt của Sở gia, thật là hào sảng”.
Chu Thiên Lễ không nhịn được mà cười.
Cổ Trình Thành nghe thấy thì lập tức lạnh lùng nhìn Chu Thiên Lễ, lúc trước chính là cái lão già này đã đá hắn xuống dưới vách đá.
Tức khắc khó chịu, nói: “Ta có hào sảng hay không thì có liên quan gì đến ông!"
Ha!
Không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Sở Vân Mặc này thật sự là không thể bớt lo được mà, đối phương tốt xấu gì cũng là phó Tông chủ Vấn Thiên Tông, cũng không để người ta giữ lại một chút mặt mũi?
Thế nhưng lần này lời của Chu Thiên Lễ có ý châm chọc lộ liễu, ai cũng có thể nghe thấy được, nếu đổi thành người khác, trong lòng cũng sẽ không cảm thấy vui, nhưng người dám nói trực tiếp ra cũng không nhiều lắm.
Sau những lời phê bình thích đáng từ Tông chủ Đạp Vân Tông thì chuyện hôn ước cuối cùng cũng sẽ được cử hành vào ngày tranh cử thiếu tông chủ của ba tháng sau.
Cổ Trình Thành không thèm nhúng tay vào chuyện sao đó nữa, lập tức trở về nơi tu luyện của mình.
Trong trí nhớ của tàn hồn Sở Vân Mặc, có không ít công pháp truyền thừa của Đạp Vân Tông, hắn tính toàn dành chút thời gian tu hành công pháp này, hắn rất hứng thú tới chuyện tranh cử thiếu tông chủ của ba tháng sau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...